Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 490 - Chương 490 - Phẫu Thuật 2

Chương 490 - Phẫu thuật 2
Chương 490 - Phẫu thuật 2

Chương 490: Phẫu thuật 2

Bởi vì hành động cường độ lớn, rốt cục tìm được một bệnh viện nằm dưới tỉnh Tây Nam.

Bên bệnh viện quân khu Tây Nam nhanh chóng bắt đầu sắp xếp ca phẫu thuật. Bên Tô Thanh cũng đã luyện tập mấy lần, nắm chắc phần thắng. Cho nên lúc chủ nhiệm Chu tìm cô thương lượng chuyện phẫu thuật, cô lập tức xác định ngày thứ hai.

Giáo sư Hùng và chủ nhiệm Chu đều kích động vô cùng. Dù sao có thể chứng kiến cảnh tượng này, chẳng khác gì là bước ngoặt trọng đại.

Vì để có đủ tinh thần tiến hành phẫu thuật, buổi tối Tô Thanh Hòa không đọc sách học tập, mà đi luyện thái cực quyền khoảng hai giờ, sau đó đi ngủ.

Có sự trợ giúp của hệ thống, cô có được một giấc ngủ rất chất lượng.

Sáng sớm hôm sau lúc đến bệnh viện, chủ nhiệm Chu và giáo sư Hùng đều đã tới, dáng vẻ tinh thần sung mãn cực kỳ.

Các bác sĩ khác trong phòng làm việc cũng tới: “Chủ nhiệm Chu à, chúng tôi cũng muốn vào, có thể thay thế vị trí của các y tá.”

“Không được, nhiều người chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến ca phẫu thuật. Các ông vẫn không nên vào.”

Bác sĩ Sở nói: “Tôi không vào cũng được, nhưng mà cốt là tôi lo lắng cho học trò của mình lần đầu làm phẫu thuật lớn như vậy, trong lòng tôi không nỡ.”

Bác sĩ Chu bác sĩ Điền và bác sĩ Lý: “…” Cái lão già mặt dày.

Khóe miệng chủ nhiệm Chu co quắp: “Được được, ông cứ vào đi.” Ai bảo ông ta lúc trước hồ đồ, cho Tiểu Tô tìm cái lão già họ Sở này làm thầy.

Các bác sĩ khác trong lòng chua xót đến mức không thốt thành lời. Hối hận thật đó!

Một giáo sư, một chủ nhiệm, còn một bác sĩ Sở, bao gồm cả Tô Thanh Hòa và những y tá cùng nhau bước phòng phẫu thuật. Trước lúc phẫu thuật xác nhận thiết bị phẫu thuật với y tá, Tô Thanh Hòa chuẩn bị tiến thành phẫu thuật.

Đối với loại phẫu thuật này, Tô Thanh Hòa không phải là lần đầu tiên thực hiện, bây giờ tâm thái cô rất bình tĩnh, ngược lại mấy vị lão tiền bối cực kỳ căng thẳng.

Trước lúc Tô Thanh Hòa gây tê cho bệnh nhân, trấn an nói: “Thả lỏng, sau khi ông tỉnh lại, là có thể về nhà rồi. Sau này có thể trải qua quãng thời gian dài với người thân.”

Bệnh nhân cười đáp: “Bác sĩ Tô cảm ơn cô, gây áp lực cho cô rồi. Thật ra căn bệnh này của tôi cũng chẳng sống được bao lâu nữa. Sớm hay muộn một ngày đều như nhau thôi. Con trai tôi là quân nhân, thằng bé luôn mang trong mình tâm thế hi sinh vì quốc gia, tôi cũng có thể hiến thân cho y học, tôi đã bàn giao với người trong nhà, đây chính là lựa chọn của tôi, bất kể thành công hay thất bại, đều không liên quan gì đến cô. Cô không cần phải áp lực.”

Tô Thanh Hòa gật đầu cười: “Cám ơn ông, tôi nắm chắc mười phần, cho nên xin ông tin tưởng tôi. Bây giờ tôi sẽ gây tê cho ông.”

Bệnh nhân nhắm mắt lại.

Sau khi Tô Thanh Hòa kiểm tra thân thể bệnh nhân một lần nữa, bắt đầu phẫu thuật.

Có lẽ được sự trấn định của Tô Thanh Hòa ảnh hưởng, mấy vị lão tiền bối đối với ca phẫu thuật lần này rất có lòng tin, cảm xúc nhanh chóng bình tĩnh lại, phối hợp phẫu thuật với Tô Thanh Hòa.

Nhìn thấy Tô Thanh Hòa thuần thục đổi nội tạng cho bệnh nhân, lại nhìn cô khâu vết thương trên cơ thể cho bệnh nhân, cả việc dùng thuốc đều rất nhuần nhuyễn, trong lòng đều tăng lên hiểu biết về Tô Thanh Hòa.

Mặc dù Tiểu Tô tuổi còn trẻ, thế nhưng có phong thái làm tướng.

Sau ca phẫu thuật, kiểm tra đặc thù cho cơ thể bệnh nhân, tất cả đều tốt đẹp, hiển nhiên phẫu thuật rất thành công.

Chủ nhiệm Chu tranh thủ sắp xếp người chuyển bệnh nhân đến phòng chăm sóc đặc biệt tiến hành quan sát, chỉ cần qua hai mươi bốn giờ, thì có thể xác định.

Thực hiện một ca phẫu thuật lớn như thế, Tô Thanh Hòa cảm thấy rất mệt mỏi. Nếu không phải trước kia đã từng rèn luyện thì chắc chắn cô sẽ không trụ nổi.

Trở lại phòng làm việc, cô lập tức gục xuống bàn thiếp đi.

Hai mươi bốn giờ này cô không thể rời đi, phải ở chỗ này trông chừng, tránh xảy ra tình huống ngoài ý muốn.

Người khác thấy cô như vậy, nhanh chóng tìm rồi đắp cho cô tấm chắn mỏng.

Vì muốn tận mắt chứng kiến sự thành công của phẫu thuật, bác sĩ trong phòng khoa đều không về nhà, ngay cả viện trưởng và phó viện trưởng cũng đến thăm hỏi tình hình. Các y tá nhìn thấy tình hình này thì cũng đều không về. Trong cả khoa ngoại đều là bầu không khí căng thẳng.

Tô Thanh Hòa vừa tỉnh giấc thì vội vàng đi quan sát tình hình phòng chăm sóc đặc biệt, chủ nhiệm Chu cười nói: “Tiểu Tô yên tâm đi, mọi người đều đang theo dõi chặt chẽ, mọi thứ rất bình thường. Cháu cứ nghỉ ngơi cho tốt.”

Tô Thanh Hòa ngượng ngùng gãi đầu: “Chủ nhiệm, thêm phiền phức cho mọi người rồi, lúc nãy cháu không cẩn thận ngủ quên mất.” Chủ yếu là gần đây luôn trong trạng thái thận trọng, căng thẳng, đột nhiên thả lỏng ra thì cơn buồn ngủ ập đến.

Bình Luận (0)
Comment