Chương 492: Thăng cấp 1
Giáo sư Hùng hiển nhiên cũng đã đoán ra được kết quả này từ sớm rồi, chỉ là có chút không cam tâm mà thôi. Nghe thấy Tô Thanh Hòa nói vậy, ông ta chỉ có thể thở dài, nói: “Bác tôn trọng ý kiến cá nhân của cháu. Nhưng mà Tiểu Tô này, nếu như khi nào cháu muốn đến Bắc Kinh thì có thể liên lạc với bác bất cứ lúc nào.”
Viện trưởng Hình ở bên cạnh nhìn trần nhà mà trong lòng mừng thầm.
Buổi chiều, giáo sư Hùng trực tiếp ngồi xe rời đi rồi. Lần này là mang theo thành quả nghiên cứu của Tô Thanh Hòa mà rời đi, cho nên lòng ông ta rất thỏa mãn.
Nếu phải nói thì chỉ duy một điều không được hài lòng lắm, chính là không thể dẫn Tô Thanh Hòa đến Bắc Kinh. Ông ta cứ cảm thấy mình đã bỏ lỡ mất một thiên tài lớn, lòng không cam tâm.
Giáo sư Hùng vừa đi thì những bệnh viện ở Tây Nam khác cũng nhận được tin tức. Chủ nhiệm khoa ngoại với bác sĩ thâm niên đều dồn dập đi đến bệnh viện Tây Nam bên này.
Trong chốc lát, tiếng tăm của Tô Thanh Hòa được truyền khắp trong giới y học ở Tây Nam.
Tô Thanh Hòa thì ở trong phòng thí nghiệm, bắt đầu làm thí nghiệm phẫu thuật cấy ghép da. Phẫu thuật này đơn giản hơn so với cây ghép nội tạng.
Lại bận rộn hơn một tuần, Tô Thanh Hòa sắp xếp xong phẫu thuật cấy ghép da.
Tiếp nhận phẫu thuật là một bệnh nhân nữ, hơn bốn mươi tuổi rồi, là vết thương cũ.
Biết được mình có thể được phẫu thuật thì bà ta xúc động, nước mắt chảy dài. Cả đời này bà ta không dám nhìn đối mặt vời người khác.
“Bác sĩ, tôi thật sự có thể khỏi lại sao?”
“Muốn khôi phục lại hình dạng ban đầu thì không thể, dẫu sao thời gian cũng muộn quá rồi. Nhưng mà những vết sẹo trên mặt này có thể không nhìn thấy nữa.” Đối với điều này, Tô Thanh Hòa cũng không còn cách nào khác, dựa vào trình độ nghiên cứu hiện giờ của cô mà nói, loại thuốc cấp bậc đó của Tinh Tế vẫn không có cách nào suy luận được. Chủ yếu là rất nhiều thứ hoàn toàn không có trên Trái Đất này. Cô cần phải tìm đồ để thay vào, đây phải cần một quá trình lâu dài.
Nghe thấy Tô Thanh Hòa nói vậy, nữ bệnh nhân kéo tay Tô Thanh Hòa, khóc xúc động, nói: “Bác sĩ, nếu như tôi có thể gặp được cô sớm hơn thì tốt rồi. Nếu như tôi có thể gặp cô sớm hơn thì tốt rồi…”
Phẫu thuật tiến hành cả một buổi chiều mới hoàn thành. Tô Thanh Hòa vừa bước ra khỏi phòng thí nghiệm thì cảm thấy chóng mặt.
“Tiểu Tô à, cháu nên nghỉ phép rồi. Nghỉ ngơi thôi.” Chủ nhiệm Chu nghiêm túc nói.
Qua năm mới đã được một tháng rồi. Tô Thanh Hòa vẫn chưa được nghỉ ngơi. Liên tiếp hai ca phẫu thuật lớn, còn cả công việc nghiên cứu thuốc, người sắt cũng không thể giày vò như vậy.
Tô Thanh Hòa cảm thấy sức khỏe của mình dường như có chút chịu không nổi nữa rồi. Sau khi kiểm tra tình hình hồi phục của bệnh nhân này xong, cô dứt khoát về nhà nghỉ ngơi. Trong nhà lạnh lẽo vắng vẻ. Bình thường vẫn không cảm thấy, những lúc mệt mỏi như thế này, cô mới bắt đầu cảm thấy cô đơn hơn. Nếu như Trường An ở nhà thì tốt rồi.
“Đinh… Chúc mừng ký chủ chữa trị thành công cho một bệnh nhân trên cấp ba, dưới cấp sáu. Thưởng một trăm tinh tệ.”
“Đinh, chúc mừng ký chủ thành công được ghi chép vào lịch sử y học. Nhận được phần thưởng là hai nghìn tinh tệ.”
Tô Thanh Hòa vừa nằm xuống giường thì kinh ngạc ngồi bật dậy: “Mi mới vừa nói, tôi được ghi chép vào lịch sử y học, sao tôi lại không biết nhỉ?”
“Nói một cách chính xác là được ghi chép vào sách giáo khoa y học. Phát minh thuốc ức chế và cấy ghép nội tạng của ký chủ đã được sử dụng như tài liệu giảng dạy bảo mật cao cấp, trước mắt chỉ sử dụng trong nhân viên nghiên cứu y học.”
“…” Tô Thanh Hòa không ngờ, có một ngày mình lại có thể được ghi chép vào sách giáo khoa.
Cô cảm thấy áp lực ngày càng lớn hơn. Đứng càng cao thì trách nhiệm càng lớn. Y thuật của mình phải tiếp tục nâng cao rồi.
Cô lấy lại tinh thần, vào trong hệ thống tra xem yêu cầu nhiệm vụ nâng cấp.
Trước mắt, trong nhiệm vụ ăn, mặc, ở và đi lại của mình, nhiệm vụ ăn với mặc đã đến cấp độ D rồi. Bây giờ chỉ còn lại ở và đi.
Cô lại bấm xem điều kiện nâng cấp của nhiệm vụ ở: Thân là một quân tẩu toàn năng, sao có thể không biết trang trí nhà của mình chứ, hãy tạo nên một căn nhà vừa gọn gàng sạch sẽ, vừa ấm áp mỹ quan. Hoàn thành nhiệm vụ thì có thể tiến thành nâng cấp.
Tô Thanh Hòa nghi hoặc, hỏi: “Cái này là có ý gì?”
“Ký chủ có lẽ biết “vật dụng trang trí” trong đồ gia dụng. Nhiệm vụ này thuộc về nhiệm vụ vật dụng trang trí, ký chủ có thể mua các loại vật dụng trang trí như sách giáo khoa.”
Con hàng này lại bắt đầu chào hàng rồi đây. Tô Thanh Hòa bĩu môi cười, đi xem nhiệm vụ đi.