Chương 496: Mang thai
Chủ nhiệm Chu cũng không có cưỡng ép. Dẫu sao thì thí nghiệm lúc trước của Tô Thanh Hòa đều một mình cô hoàn thành. Có những thiên tài chính là muốn suy nghĩ một mình. Lối suy nghĩ của người bình thường không theo kịp với họ được. Ngược lại sẽ liên lụy họ.
Có phương hướng nghiên cứu rồi, cộng thêm bản thân Tô Thanh Hòa có lối suy nghĩ sẵn, cho nên sau khi bước vào phòng thí nghiệm, cô lập tức bước vào trạng thái ngay.
Làm việc từ sáng đến tối, Tô Thanh Hòa cảm thấy có hơi kiệt sức. Sau khi về đến nhà, cô bèn rửa mặt, chuẩn bị ăn chút đồ, rồi tiếp tục làm nghiên cứu. Công việc quá nhiều, thời gian lại quá ít, phải tranh thủ từng giây từng phút.
“Thân ái nhắc nhở, ký chủ, hệ thống cảm nhận được tình trạng sức khỏe của ký chủ bất thường, xin ký chủ hãy chú ý sức khỏe cơ thể của mình.”
Tô Thanh Hòa đang ăn sủi cảo, nghe thấy lời này thì căng thẳng, bỏ bát đũa xuống, nói: “Tôi có bệnh ư?” Bây giờ cô không có thời gian bị bệnh đâu đấy.
“Không phải.”
Tô Thanh Hòa lập tức yên tâm, chỉ cần không bị bệnh là được: “Thế là tình huống gì?”
“Trong cơ thể ký chủ có hình thành sinh mạng khác.”
Tô Thanh Hòa nghe thấy tình huống này thì cảm thấy khiếp sợ. Cái gì, hình thành sinh mạng khác: “Sinh mạng gì? Ở đâu, sao tôi không nhận ra được thế, trong đầu tôi chỉ có thêm một mình mi thôi, đâu có thứ gì khác đâu.”
“Trong tử cung của ký chủ.”
“…” Tô Thanh Hòa đột nhiên trừng to mắt.
Trong tử cung hình thành sinh mạng mới? Cô có thai rồi?!
Đối với Tô Thanh Hòa mà nói, tin tức này quả là sấm sét giữa trời quang… Không đúng, sao có thể hình dung về con mình như vậy chứ, phải nên nói là đất bằng nổi sóng… Tô Thanh Hòa vội phì mấy tiếng, cảm thấy đầu óc mình hồ đồ rồi.
“Hệ thống, mi không nhầm đấy chứ.” Tô Thanh Hòa ngạc nhiên nghi ngờ nói.
Sau khi kết hôn với Trường An, còn chưa được mấy bữa Trường An đã đi rồi. Sao lại... sao lại nhanh thế này?
Tô Thanh Hòa nhớ lại cảnh tượng mình và Trường An cùng làm chuyện xấu, nhưng cô không hiểu, mình với Trường An chỉ là “hai tài xế” mới, sao nhanh như vậy mà đã đến đích rồi.
“Ký chủ, hệ thống xin xác nhận một lần nữa, xác thực đã hình thành sinh mệnh mới. Mong ký chủ chú ý đến vấn đề sức khỏe.”
“...”
Hệ thống không bao giờ sai được, Tô Thanh Hòa thấy bây giờ cứ thế chấp nhận sự thật này đi. Cô tò mò sờ chiếc bụng nhỏ của mình.
Trong đây có đứa bé rồi? Ôi, thần kỳ thế nhỉ. Nghĩ đến không lâu sau nữa mình sẽ sinh con ra, Tô Thanh Hòa thấy tâm trạng mình phức tạp, vừa vui mừng, nhưng cũng lại căng thẳng, và còn có chút chờ mong.
Đây là con của cô và Trường An, là kết tinh của tình yêu.
“Hệ thống, tình trạng sức khỏe của đứa bé thế nào rồi?”
“Phát triển vô cùng ngoan cường, tình trạng sức khỏe hoàn toàn tốt. Ký chủ có muốn khởi động chuỗi bảo vệ không? Hệ thống có thể bảo vệ cho con của ký chủ.”
Tô Thanh Hòa ngạc nhiên: “Có cả chức năng xịn đến vậy ư?”
“Mỗi ngày 10 tinh tệ, tiền sẽ do người chồng quân nhân chi trả.”
“... Bây giờ cha đứa nhỏ còn đang nợ nần chồng chất kia kìa!”
“Vậy nên xin ký chủ đốc thúc chồng quân nhân không ngừng cố gắng, phấn đấu tiến lên.”
“...” Trường An còn chưa đủ phấn đấu tiến lên hay sao?
Biết tin mình mang thai khiến Tô Thanh Hòa mãi vẫn không thể bình tĩnh được, sự xuất hiện của đứa bé khiến cô bất ngờ không kịp trở tay, nhưng lại không làm cô thấy bài xích.
Cô sắp được làm mẹ rồi. Nghĩ đến chuyện này, Tô Thanh Hòa lập tức cảm thấy vui mừng. Một sinh mệnh nhỏ bé đang đồng hành cùng cô.
“Có phải vì cha con không ở nhà nên con mới mau mau đến đây với mẹ nhỉ.” Tô Thanh Hòa sờ bụng mình, rồi nằm xuống giường đi ngủ. Có con thì không thể cực khổ thế này được, đặc biệt là khi thai nhi còn nhỏ, nhất định phải chú ý.
Tô Thanh Hòa nghĩ mãi vẫn không yên tâm bèn đi vào lớp học mua một quyển sách giữ thai trong thời kỳ mang bầu.
Dù sao bên cạnh cũng không có người lớn, tự mình phải chú ý một chút. Đọc được một lúc thì Tô Thanh Hòa ngủ mất.
Cô quyết định kết hợp giữa làm và nghỉ, sắp xếp hợp lý thời gian làm việc cũng như nghỉ ngơi. Đã làm mẹ rồi thì không thể liều lĩnh như trước được, phải có trách nhiệm với con cái.
Tối đó, Tô Thanh Hòa nằm mơ, cô mơ thấy mình sinh ra một đứa bé mũm mĩm đáng yêu.
Đứa bé rất xinh đẹp, nhìn vừa giống Trường An vừa giống mình. Hơn nữa còn được di truyền cái tính cần mẫn phấn đấu của Trường An, còn cả cái đầu thông minh của Trường An nữa. Rất ưu tú. Trong lòng cô rất mừng, may mà gene của Trường An rất mạnh, nếu không đứa nhỏ giống cô có tính lười nhác từ trong máu thì thật không tốt.