Chương 506: Sắp xếp người 1
“Hệ thống à, người tốt nào giúp tôi vậy? Tôi nên làm sao đây, nhỡ đâu lại gặp phải tên đó thì sao, hệ thống tôi nói cho mi biết, bây giờ chúng ta là châu chấu buộc trên một sợi dây thừng, nếu tôi xảy ra chuyện, có thể con đường liên tục phát triển của mi sẽ biến thành đường cùng.”
“Xin ký chủ yên tâm, bên cạnh ký chủ có người, chỉ số an toàn đã đạt tới 80% trở lên.”
“Bên cạnh tôi có rất nhiều người. Đều là người cầm dao giải phẫu và kim tiêm.”
“Là nhân loại cầm súng, căn cứ vào kết quả sau khi rà quét của hệ thống, hoàn cảnh xung quanh ký chủ đã được bảo vệ đặc biệt.”
Tô Thanh Hòa nghe xong thì tỉnh táo tinh thần, sao lại mơ hồ như vậy chứ: “Ý mi là có người đang âm thầm bảo vệ tôi sao?”
“Đúng vậy ký chủ.”
“Ai vậy?”
“Nói ra ký chủ cũng không biết, là người ký chủ không quen.”
“…”
Khóe miệng Tô Thanh Hòa không nhịn được giật giật, cô tiếp tục nằm trên giường ngủ. Cô quyết định không nói chuyện với hệ thống nữa. Nhưng vì chuyện vừa nãy mà cô vẫn hơi sợ hãi. Trong lòng càng nhớ Trường An, nếu có Trường An ở bên cạnh thì cô sẽ không sợ hãi như vậy.
Trong lòng vừa cảm thấy mất mát, cô lập tức vỗ mặt mình, tự cổ vũ cho bản thân, Trường An không ở nhà, trông cậy vào cũng vô dụng, tốt xấu gì mình cũng có hệ thống giúp đỡ. Sao có thể mềm yếu như vậy chứ.
Bây giờ cô đã hiểu được ý đồ của người phát minh ra hệ thống này. Nó cung cấp các kỹ năng sinh hoạt cho vợ quân nhân, bảo đảm cho họ có được năng lực sinh tồn, cung cấp kỹ năng nghề nghiệp để vợ quân nhân có được mục tiêu của mình, làm vợ quân nhân học được năng lực tự bảo vệ mình, như vậy sẽ có thể bảo vệ mình trong mọi hoàn cảnh.
“Hệ thống, tôi đột nhiên nhận ra mi cũng rất đáng yêu.”
“Thân ái nhắc nhở ký chủ, bổn hệ thống không phải vật thể, không thể sinh con.”
“…”
Hệ thống đáng ghét! Dám nghe lén lời cô nói với Trường An.
Bị hệ thống trêu chọc như vậy, cảm xúc sợ hãi khẩn trương lúc nãy của Tô Thanh Hòa đã biết mất, cô dần dần chìm vào giấc ngủ. Ngày hôm sau, vừa bước chân ra cửa cô đã lập tức hỏi hệ thống có đặc vụ hay không, sau khi nghe câu trả lời phủ định, mới yên tâm ra ngoài.
Vừa đến phòng thí nghiệm, Tô Thanh Hòa đang chuẩn bị làm việc tiếp thì bị vết quầng thâm trên mắt giáo sư Lâm dọa sợ.
“Giáo sư Lâm, bác sao vậy?”
Giáo sư Lâm hai mắt phát sáng, tinh thần phấn chấn, trông giống như một tên điên không rõ thần chí: “Bác không sao, bác đã xem tài liệu nghiên cứu của cháu, trong đó rất nhiều thứ làm bác được khai sáng, đưa ra rất nhiều gợi ý cho bác. Bác quá kích động.”
Tô Thanh Hòa nghe vậy lập tức vui mừng, trong tài liệu nghiên cứu phát minh của cô, có nhiều thứ của tương lai, giáo sư Lâm có thể hiểu được có nghĩa là sau này cô có thể mở ra một vài kiến thức mới.
Nếu có người nghiên cứu phát minh cùng mình thì sẽ tốt hơn. Tốt nhất là có một đoàn đội chuyên nghiệp càng tốt, vậy thì cô có thể thở phào nhẹ nhõm.
“Giáo sư, bác cứ đọc tiếp đi, cháu sẽ viết thêm một vài suy nghĩ của mình ra để chúng ta thảo luận.”
“Thảo luận gì đó để sau đi, bây giờ bác muốn học nhiều hơn. Cô giáo Tô, sau này nhờ cháu chỉ dạy nhiều.”
Được gọi là cô giáo, Tô Thanh Hòa vội vàng xua tay: “Bác đừng gọi cháu như vậy.”
Giáo sư Lâm cảm thán nói: “Nhận một người trẻ hơn mình làm thầy cũng không mất mặt. Cháu có thứ để bác học tập, bác có thể gọi cháu là cô giáo.”
“Hay là như thế này đi, chúng ta học tập lẫn nhau. Chúng ta cứ gọi như trước kia là được rồi.” Tô Thanh Hòa nói. Cô thật sự không chịu nổi bị khi được một người giáo sư lớn tuổi gọi là cô giáo.
Giáo sư Lâm thuận theo gật đầu: “Được, cô giáo Tô nói gì thì bác sẽ làm như thế.”
Tô Thanh Hòa: “…”
Trong lúc Tô Thanh Hòa đang làm việc trong phòng thí nghiệm, trong văn phòng của viện trưởng Hình có mấy người tới. Một người đàn ông trung niên và hai người trẻ tuổi, một nam một nữ đều rất trẻ. Điểm chung của họ là trông rất bình thường, là người có vẻ ngoài nhìn một cái sẽ không nhớ được.
Người đàn ông trung niên giới thiệu với viện trưởng Hình: “Đều có chút kiến thức, tuy rằng không đủ, nhưng làm trợ lý hẳn là không thành vấn đề. Chủ yếu là tối qua tôi bắt được một người, sau khi thẩm vấn chuyện Penicillin bị lộ ra, có người đang có ý đồ xấu. Chúng tôi định đưa cô ấy đến Bắc Kinh để bảo vệ. Nhưng tổ chức cho rằng, ở trong địa bàn của mình còn phải trốn tránh như vậy thật sự quá không hiệu quả. Cho nên chỉ có thể tăng cường bảo hộ. Thuận tiện xử lý những khối u ác tính trong khu vực này.”
Viện trưởng Hình nghe nói về chuyện tối qua thì vô cùng sợ hãi. May là trước đó ông ta đã đưa ra yêu cầu xin bảo vệ an toàn cho Tiểu Tô, nếu không lúc này Tiểu Tô đã bị người ta trói đi rồi.