Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 513 - Chương 513 - Chạy Đến

Chương 513 - Chạy đến
Chương 513 - Chạy đến

Cảm ơn bạn thanhvan1703 và Kellynguyen đã đẩy kim phiếu cho truyện ^^

Chương 513: Chạy đến

Buổi chiều, Tô Thanh Hòa vừa mới đi ra từ phòng thí nghiệm đã bị Tiểu Tống mời đến phòng làm việc của viện trưởng.

Sau khi nghe chuyện từ viện trưởng Hình, Tô Thanh Hòa vui vẻ: “Đương nhiên không thành vấn đề, thuốc này chưa được thử nghiệm lâm sàng, không thể mở rộng phạm vi sử dụng. Cháu không có ý kiến, tới Bắc Kinh là tốt nhất.”

Giáo sư Lâm nhìn cô: “Tiểu Tô, cháu yên tâm. Mặc dù đem đến đó nhưng thành quả lao động của cháu, không một ai có thể cướp được.”

Tô Thanh Hòa cười: “Giáo sư, cháu tin tưởng tổ chức. Hơn nữa cháu cảm thấy có thể mở rộng phạm vi sử dụng sớm một chút mới là điều quan trọng.” Cô chuẩn bị những thuốc mỡ này là vì cuộc chiến tranh trong tương lai. Kết quả có sớm hơn, sớm phát triển mới có thể phát huy tác dụng.

Sau khi Tô Thanh Hòa gật đầu đồng ý, quân khu lập tức phái người tới, sau đó mang hết những tài liệu này, bao gồm vật sống làm thí nghiệm kia đi. Bọn họ sẽ toàn đường hộ tống tới Bắc Kinh.

Trong phòng thí nghiệm, nhìn đồ vật được đưa đi, tất cả mọi người thở phào một hơi. Vật quan trọng như vậy, ở lại trong bệnh viện luôn không yên lòng.

Giáo sư Lâm vui mừng nhìn Tô Thanh Hòa, không từ ngữ nào có thể hình dung suy nghĩ trong lòng ông ta. Ông ta nhớ lại những đóng góp của Tô Thanh Hòa trong việc nghiên cứu phát minh ra thuốc, kỳ thật cũng không có phần thưởng gì mang tính thực tế. Một là vì thuốc còn phải qua một khoảng thời gian lâm sàng mới có thể xác định là có được sử dụng trên diện rộng hay không. Hai là hiện tại còn phải bảo vệ Tiểu Tô an toàn, không thích hợp công bố ra ngoài. Nhưng Tiểu Tô lại không hề oán giận câu nào về chuyện này.

Phẩm chất và tinh thần như vậy, cho dù là thế hệ đi trước như bọn họ cũng kính nể không thôi.

“Bác sĩ Tô, sắp tới cháu còn công việc gì cần bác phối hợp cứ việc căn dặn. Công việc bây giờ của bác, tất cả đều nghe theo cháu.”

Tô Thanh Hòa cười nói: “Bác nghỉ ngơi mấy ngày trước đi ạ, bên cháu còn một ca phẫu thuật chưa làm xong.”

Chủ nhiệm Chu hỏi: “Phẫu thuật gì, có chỗ nào không hiểu cứ hỏi chúng tôi.”

“Phẫu thuật mở hộp sọ.”

“...”

Phẫu thuật mở hộp sọ được xem là một ca phẫu thuật rất khó trong khoa ngoại. Đối với chuyện này chủ nhiệm Chu quả thực không thể giúp được Tô Thanh Hòa.

“Tiểu Tô à, mấy ngày nay bác rảnh rỗi, bác sẽ đến phòng thí nghiệm làm trợ thủ cho cháu.”

Sau khi thuốc mới lại tiến vào Bắc Kinh, danh tiếng của bệnh viện quân y Tây Nam lại lưu truyền nội bộ. Một bệnh viện có môi trường không tính là quá tốt như bệnh viện quân y Tây Nam lại mấy lần nghiên cứu ra thuốc mới, điều này khiến viện nghiên cứu Bắc Kinh có chút xấu hổ.

Thậm chí còn kinh động tới một số người phía trên, trong nước vẫn có chuyên gia nghiên cứu y dược như vậy, tạo ra được thuốc tây còn tốt hơn phương Tây.

Viện trưởng Tôn của viện nghiên cứu Bắc Kinh ở trong phòng làm việc than thở.

Ông ta cảm thấy nếu nhân tài như vậy có thể đến Bắc Kinh nhất định sẽ càng phát triển tốt hơn, sao hết lần này tới lần khác lại sang bên kia. Bọn họ vẫn chưa quan tâm đúng mức đến các trường đại học, sau này phải quan tâm viện y học ở các tỉnh kỹ càng hơn, không thể chỉ để ý bên Bắc Kinh này được.

Suy nghĩ nửa ngày, viện trưởng Tôn ra ngoài gọi điện thoại: “... Đúng, trao phần thưởng nghiên cứu phát minh cho bệnh viện quân y Tây Nam, kêu bọn họ đưa cho đồng chí Tô Thanh Hòa. Là ban thưởng cho nghiên cứu Penicilin. Lần này thưởng thêm vào.”

Phía bên kia, giáo sư Hùng cũng ngồi không yên.

Tô Thanh Hòa luôn nghiên cứu phát minh thuốc mới, hơn nữa còn có thành quả, đây là một chuyện đáng để mọi người vui chung. Nhưng y thuật của Tô Thanh Hòa cũng rất cao minh, ở phương diện này đã cho thấy thiên phú của cô. Đối với giáo sư Hùng, nếu Tô Thanh Hòa thật sự từ bỏ ngoại khoa, tập trung nghiên cứu y dược, đó cũng là một tổn thất lớn. Vì vậy ông ta chuẩn bị lên đường tới bệnh viện quân y Tây Nam.

Lão Lâm cũng có thể đến Tây Nam vì y dược, ông ta cũng có thể đến Tây Nam vì ngoại khoa.

Dù sao không thể để đồng chí trẻ tuổi này từ bỏ ngoại khoa thật, nếu không tương lai trong nước, thậm chí toàn thế giới có thể sẽ mất đi một thánh thủ ngoại khoa.

Đó là hành vi bóp chết thiên tài!

Hơn nữa hiện tại ông ta vẫn chưa chắc chắn sẽ thành công về ca phẫu thuật của lão đồng chí kia, ở lại đây cũng không có tác dụng gì, chẳng bằng tới Tây Nam cùng Tiểu Tô nghiên cứu thảo luận chuyện phẫu thuật ngoại khoa.

Sau khi đưa ra quyết định kỹ càng, giáo sư Hùng bắt đầu sắp xếp công việc, chuẩn bị tới Tây Nam.

Bình Luận (0)
Comment