Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 514 - Chương 514 - Đến Nơi

Chương 514 - Đến nơi
Chương 514 - Đến nơi

Chương 514: Đến nơi

Sau khi tin tức truyền ra đã kinh động đến bạn bè xung quanh. Phạm vi Bắc Kinh cũng chỉ lớn bao nhiêu, huống chi bên trong toàn là lão đồng chí khá có lai lịch, lão Lâm và lão Hùng vậy mà đều tới Tây Nam.

...

Tô Thanh Hòa luôn kiên trì sử dụng phòng học mô phỏng để học phẫu thuật ngoại khoa, bù đắp cho nhiều thiếu sót trong phẫu thuật của mình lúc trước, đặc biệt là loại phẫu thuật ngoại khoa nhằm vào vết thương do đạn bắn, cô đã cực kỳ quen thuộc rồi.

Lúc này, cô đang thực hiện một ca phẫu thuật mà đạn găm vào ngực, cách tim chỉ còn lại chưa tới một ly.

Tôn Hiểu Phương và Diêu Lượng đi theo bên cạnh “học tập” đều sợ ngây người. Ca phẫu thuật này có thể thực hiện thật hả?

Sau khi Tô Thanh Hòa hoàn thành phẫu thuật, Tôn Hiểu Phương lập tức hỏi: “Bác sĩ Tô, nếu người bị thương thật sự thành như vậy cũng có thể cứu được ư?”

Tô Thanh Hòa nghiêm túc nói: “Đừng cho rằng đó là mô phỏng, phải xem mô phỏng thành thật, chỉ có như vậy mới có thể toàn lực ứng phó trong mỗi lần thử nghiệm.”

Hai người đều gật đầu, sau đó vẻ mặt kính nể nhìn Tô Thanh Hòa. Bọn họ hoàn toàn không tưởng tượng nổi, Tô Thanh Hòa còn trẻ mà lại có bản lĩnh như vậy.

Tuy rằng bọn họ vẫn chưa thấy Tô Thanh Hòa dùng những thứ này trên cơ thể người, nhưng sự bình tĩnh và tự tin của Tô Thanh Hòa lại khiến bọn họ không nhịn được tin rằng, bác sĩ Tô chính là một thần y có thể cải tử hồi sinh.

Ra khỏi phòng thí nghiệm, tâm tư Tôn Hiểu Phương lại động, cùng Diêu Lượng nhìn nhau. Diêu Lượng không lên tiếng, hình như cũng đang suy nghĩ.

Nhưng hai người không nói ra. Dù sao còn phải phản ánh với phía trên. Bọn họ là người thường, không biết y thuật của bác sĩ Tô đã đạt đến trình độ nào rồi, liệu có thể thật sự thực hiện một ca phẫu thuật như vậy với cục trưởng hay không.

Trên đường đi, Tôn Hiểu Phương lại đề nghị tới nhà Tô Thanh Hòa, có thể ở gần chăm sóc cô.

Mấy ngày trước cô ta đã nhắc tới chuyện này một lần nhưng bị Tô Thanh Hòa từ chối, lần này nghe cô ta nhắc tới, Tô Thanh Hòa nói: “Thật sự không cần, đồng chí Hiểu Phương, cơ thể tôi vẫn khỏe. Hơn nữa, một cô gái còn trẻ như cô nên có không gian riêng của bản thân.”

“Tôi sợ bình thường cô không có người chăm sóc.”

“Chỉ mới mấy tháng, không cần chăm sóc. Hơn nữa bình thường sau khi tôi về nhà thích yên tĩnh đọc sách một mình.” Tô Thanh Hòa cười nói.

Cô biết điều kiện sinh sống của Tôn Hiểu Phương, nhà một phòng nhỏ, thoải mái hơn đến nhà cô ở, vì vậy Tôn Hiểu Phương nói là tới để chăm sóc mình là tới để chăm sóc mình thật. Cô cảm thấy không cần thiết, hơn nữa cô có hệ thống, thường xuyên phải vào hệ thống học tập, có người ngoài rất bất tiện.

Thấy cô lại từ chối, Tôn Hiểu Phương không nhắc lại nữa, chỉ có thể thay phiên canh chừng bên ngoài với Diêu Lượng vào buổi tối.

Cơm nước xong xuôi, Tô Thanh Hòa còn chưa tới phòng thí nghiệm đã bị trợ lý của viện trưởng Hình mời tới văn phòng.

Chủ nhiệm Chu cũng ở trong phòng làm việc của viện trưởng Hình, thấy cô tới đều mặt mày tươi cười.

Chủ nhiệm Chu nói: “Tiểu Tô à, gần đây cháu vất vả rồi.”

Tô Thanh Hòa lập tức nói: “Vì nhân dân phục vụ, không vất vả.”

Viện trưởng Hình nói tiếp: “Tốt, tư tưởng giác ngộ của Tiểu Tô rất cao. Thế mới là đồng chí ưu tú đáng khen ngợi. Tiểu Tô à, nói cho cháu biết một tin tốt, bên Bắc Kinh gửi tiền thưởng tới cho cháu, không ít đâu, cháu tìm thời gian tới phòng tài vụ nhận đi.”

Tô Thanh Hòa lập tức cảm thấy từ trên trời rơi xuống một miếng bánh thật lớn. Mình vậy mà còn có thể nhận được tiền thưởng!

Viện trưởng Hình khích lệ: “Tiểu Tô à, những chuyện cháu làm vì quốc gia vì nhân dân, mọi người đều biết. Chỉ là tạm thời còn cần thời gian. Lúc trước không thưởng cho cháu, thật ra trong lòng mọi người đều nhớ.”

Vẻ mặt Tô Thanh Hòa vui mừng nói: “Viện trưởng, cháu biết mà, cháu hoàn toàn không sốt ruột, cháu tin tưởng tổ chức!” Tổ chức phát tiền rồi, phải tin thôi!

Sau khi rời khỏi phòng làm việc, Tô Thanh Hòa nhanh chóng cầm giấy chứng nhận viện trưởng Hình cho mình tới phòng tài vụ nhận tiền.

Quả thực là một con số không nhỏ, vậy mà tới 1000 nhân dân tệ.

Bây giờ lương công nhân một tháng chỉ có 30 tệ, phần thưởng của cô tương đương với ba năm tiền lương của người khác. Tô Thanh Hòa mở cờ trong bụng, mặc dù bình thường tiền lương của cô không ít, trợ cấp của Trường An cũng không ít, toàn bộ đều gửi cho cô, cô căn bản không thiếu tiền xài, nhưng bất chợt nhận được một số tiền lớn như vậy vẫn cảm thấy mở cờ trong bụng.

Dù sao cũng là người nuôi con, không thể cái gì cũng dựa vào hệ thống được. Mặc dù hệ thống có thể cung cấp thứ tốt nhưng cũng phải lén lén lút lút, không giống như bây giờ, cầm tiền thưởng bên trên thưởng xuống, quang minh chính đại mua đồ tốt.

Bình Luận (0)
Comment