Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 520 - Chương 520 - Lên Đường 1

Chương 520 - Lên đường 1
Chương 520 - Lên đường 1

Cảm ơn bạn thucuyen2208, May1402, Nghiêmnghi đã gửi kim phiếu cho truyện ^^

Chương 520: Lên đường 1

Cao Tú Lan chống nạnh nhìn ba đứa con trai: “Sao thế, bây giờ em gái mấy đứa đang rất đáng thương, em rể mấy đứa phải đi đánh giặc, một mình con bé lẻ loi không có ai chăm sóc, sợ hãi cũng không biết tìm ai.” Bà ấy vừa nói vừa lau nước mắt: “Em rể của mấy đứa đi đánh giặc vì ai chứ, đều là vì đồ vô lại như mấy đứa. Nếu không có những người như em rể mấy đứa, sao mấy đứa có được cuộc sống yên bình chứ?”

Ba anh em lập tức mặt đỏ tai hồng.

Tô Ái Đảng kích động nói: “Mẹ ơi, con cũng muốn đi đánh giặc, nhưng người ta không cần con.”

“Con đi làm gì chứ, cái bộ dạng này của con mà đi thì chỉ có toi mạng. Nếu Trường An không có bản lĩnh thì chắc gì đã làm được chuyện này! Nói cho mấy đứa biết, phải nhớ rõ công lao của em gái và em rể, sau này đừng có ăn cháo đá bát. Lúc mẹ không có ở nhà thì phải thành thật một chút, đừng đi gây chuyện thị phi. Đặc biệt là thằng ba!”

Tô Ái Đảng theo bản năng khẽ run lên: “Con biết rồi mẹ.”

Buổi tối lúc cả nhà nghỉ ngơi, Điền Tiểu Mai bế con trai dỗ dành, nói với Tô Ái Đảng ở bên cạnh: “Ái Đảng, sao em cảm thấy mẹ không thích Tam Bảo nhà mình nhỉ, thằng bé là con trai đó.”

“Con trai thì sao, mẹ anh sinh ra ba đứa con trai cũng chẳng cưng chiều đứa nào.” Tô Ái Đảng bất lực nói, biết mẹ sắp đi xa nhà, còn có em gái chịu khổ ở nơi khác, trong lòng anh ta cảm thấy không dễ chịu.

Điền Tiểu Mai nhìn con trai của mình: “Sao lại không thích cháu trai chứ?”

“Mẹ vốn dĩ đã không thích con trai, mẹ thích cô út.” Tô Ái Đảng đúng lý hợp tình đáp.

Điền Tiểu Mai lập tức cạn lời, cô ta sờ vào mặt con trai: “Tam Bảo à, con nhất định phải giống cô của con đấy. Tốt nhất là lớn lên giống cô của con.”

Tô Ái Đảng liếc mắt một cái: “Sao có khả năng chứ, mẹ nói Tam Bảo giống bác hai của thằng bé.”

Khuôn mặt Điền Tiểu Mai lập tức hiện lên vẻ chết lặng.

Cao Tú Lan lo lắng đến nỗi cả đêm không ngủ được, sáng sớm hôm sau thu dọn đồ xong thì trực tiếp đến công xã xin nghỉ. Chuẩn bị sau khi xin nghỉ rồi xách đồ chạy nhanh đi. Con gái đang chờ ở nơi xa, nghĩ tới là thấy lo.

Bên liên đoàn phụ nữ nghe nói Cao Tú Lan muốn xin nghỉ thì cũng chết lặng.

Sao có thể xin nghỉ chứ, ai xin nghỉ cũng được nhưng không thể là đồng chí Cao Tú Lan.

“Đồng chí Tú Lan, bây giờ bà đang làm tốt, xin nghỉ thì rất đáng tiếc. Với lại còn nhiều chuyện ở liên đoàn phụ nữ cần bà làm. Không phải bà nói muốn phát triển liên đoàn phụ nữ sao, không phải còn đang sắp xếp chuyện này ư?” Chủ nhiệm Vương tận tình khuyên bảo.

Bà ta thật sự không muốn Cao Tú Lan đi, bây giờ cả liên đoàn phụ nữ đang trong tình trạng rất tốt, đồng chí Tú Lan làm việc rất giỏi, không thể thiếu bà ấy được.

“Chủ nhiệm Vương, tôi cũng không muốn đâu, là do tôi số khổ ——” Cao Tú Lan đột nhiên gào lên giống y như những người phụ nữ hay tới liên đoàn phụ nữ cáo trạng.

Chủ nhiệm Vương ngơ ngác nói: “Đồng chí Tú Lan, bà sao vậy, có chuyện gì thì từ từ nói. Bà chính là cán sự đó.”

Cao Tú Lan dùng tay áo lau nước mắt: “Bà nói từ khi tới liên đoàn phụ nữ, tôi đã làm được nhiều chuyện. Tôi đã giải quyết khó khăn gia đình cho nhiều nữ đồng chí như vậy, mà từ trước đến nay tôi chưa từng giải quyết khó khăn gia đình cho con gái mình. Con bé ở bên ngoài chịu khổ một mình, có gì không thoải mái tôi cũng không biết được, con rể tôi là quân giải phóng, trách nhiệm rất lớn. Bây giờ con gái tôi đang ở một mình, con bé rất cần tôi. Đều là phụ nữ, những chuyện tôi làm cho con gái còn ít hơn làm cho người khác, tôi rất hổ thẹn. Tôi không phải một người mẹ tốt, cũng không phải một cán sự tốt, hu hu…”

“…”

Làm một người mẹ, chủ nhiệm Vương nghe cũng thấy đau lòng thay bà ấy, không nhịn được chua xót rơi lệ, khuyên Cao Tú Lan: “Đồng chí Tú Lan, những chuyện bà làm vì tổ chức, tổ chức đều biết. Tôi biết cả gia đình bà đều cống hiến cho đất nước, nếu vậy thì bà cứ đi thăm con gái đi. Chuyện ở đây còn có tôi và Tiểu Diệp lo. Bà yên tâm đi. Bà là một cán sự tốt, và là một người mẹ tốt.”

Thủ tục xin nghỉ nhanh chóng làm xong, Cao Tú Lan lập tức xách hành lý lên chuẩn bị xuất phát.

Sau khi tới huyện thành, mẹ Cố đã chuẩn bị xong, vé xe là do bên huyện ủy mua giúp, nếu không thì chưa chắc sẽ mua được.

Cả đời bí thư Cố chưa từng đi cửa sau, bây giờ vì hai bà già mà chỉ có thể làm như vậy.

Lần này hai người không cần người dẫn đi. Lần trước có người dẫn, kết quả làm cho hai người không được ở lại lâu, lần này dứt khoát không cần ai đi theo. Dù sao cũng tới đó một lần rồi.

Bình Luận (0)
Comment