Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 532 - Chương 532 - Ca Bệnh Cũ

Chương 532 - Ca bệnh cũ
Chương 532 - Ca bệnh cũ

Cảm ơn bạn thanhvan1703 đã gửi kim phiếu cho truyện

Chương 532: Ca bệnh cũ

Tô Thanh Hòa sờ đầu mình. Chuyện này đúng là không dễ trả lời. Sau này cô còn muốn học thêm những cái khác.

Nhìn thấy dáng vẻ do dự của Tô Thanh Hòa, giáo sư Hùng lập tức nóng vội, chẳng lẽ Tiểu Tô chuẩn bị dấn thân vào sự nghiệp y dược?

Nghĩ đến khả năng này, giáo sư Hùng đứng ngồi không yên. Chờ sau khi trở lại phòng làm việc của mình, ông ta lập tức gọi điện thoại cho chủ nhiệm Khương của bệnh viện khoa ngoại Bắc Kinh. Nói hết biểu hiện của Tô Thanh Hòa bên này.

“Ông Khương, tôi nói với ông này, viện nghiên cứu y dược bên kia đã cho Tiểu Tô điều kiện nghiên cứu rất cao, thế mà ông bên này không quan tâm chút nào.”

“Tôi ngược lại thật muốn quan tâm. Nhưng mà gần đây bận đến sứt đầu mẻ trán. Tình trạng sức khỏe của đồng chí Chu Hoa đâu phải ông không biết. Hiện tại không thể kéo dài thêm.”

“Chính vì tình trạng sức khỏe của đồng chí Chu Hoa, ông nên giữ nhân tài Tiểu Tô này lại. Tôi đề nghị, có thể để Tiểu Tô tham gia vào trị liệu cho đồng chí Chu Hoa. Tôi cảm thấy cô bé có thể!”

Chủ nhiệm Khương nghiêm túc nói: “Ông nói là, tay nghề của Tiểu Tô đã đạt đến trình độ này rồi ư?”

“Cá nhân tôi vẫn rất có lòng tin. Tối thiểu sau khi cô bé gia nhập, tôi cảm thấy có phần nắm chắc hơn.”

Chủ nhiệm Khương đứng lên nói: “Được, như vậy đi, tôi sẽ báo chuyện này cho thầy. Để thầy sắp xếp. Mặt khác, ông có thể nói bệnh tình của đồng chí Chu Hoa cho Tiểu Tô tham khảo. Không được lộ ra tin tức khác, để Tiểu Tô xem trước một chút.”

Giáo sư Hùng nhanh chóng đáp: “Tôi cũng nghĩ như vậy. Tôi cảm giác được Tiểu Tô sẽ cho chúng ta một bất ngờ.”

Tô Thanh Hòa cảm thấy từ khi mẹ mình và mẹ chồng đến, chất lượng cuộc sống tăng lên không ít, không cần đi căn-tin, trong nhà đều có người lo lắng. Ăn uống được chăm sóc từng li từng tí.

Ngay cả đứa bé trong bụng dường như cũng lớn nhanh lên, hiện tại đã nhô ra rất rõ ràng, lại thêm áo mỏng, nếu như không mặc áo blouse trắng thì sẽ thấy rõ bụng của cô.

Nhưng thần kỳ là, cô không có phản ứng thai kỳ nào.

Không có chuyện kén ăn như những người phụ nữ khác, đối với cô mà nói chẳng có gì khác trước. Thấy cái gì cũng muốn ăn. Hơn nửa ăn một cách ngon lành. Bên bệnh viện chỉ cần cô thực hiện những ca phẫu thuật lớn, bình thường cô rất rảnh rỗi, nên cô đã cảm nhận được, mình mập…

Tô Thanh Hòa cảm thấy mình nên bận rộn lên một chút. Đi nghiên cứu ca bệnh mới hay thuốc mới. Dù sao đưa bé quá lớn, sinh ra khó khăn. Không thể nên để dinh dưỡng của mình quá thừa.

Thứ hai đi làm, cô nhanh chân đi tìm chủ nhiệm Chu chào hỏi, rồi đi về phòng thí nghiệm. Gần đây có rất ít ca phẫu thuật, trên cơ bản thì những bác sĩ khác có thể thực hiện. Cho nên so ra mà nói, cô vẫn rất nhàn. Vì thế cô không muốn lãng phí thời gian nữa, tranh thủ tăng năng lực của mình lên.

Giáo sư Hùng biết Tô Thanh Hòa muốn đi nghiên cứu phương án phẫu thuật mới, cho nên buổi chiều mới đi tìm Tô Thanh Hòa, cười nói: “Tiểu Tô, bác có một ca phẫu thuật, có rất nhiều thách thức. Không biết cháu có lòng tin hay không.”

Tô Thanh Hòa chuẩn bị đi vào phòng thí nghiệm, nhìn thấy phương án này, cả người cô sững sờ.

“Hình như lần trước bác có nói qua với cháu về ca bệnh này.”

“Đúng vậy, bác vẫn luôn nghiên cứu, nhưng không có tiến triển gì. Tiểu Tô, bác thấy hay là cháu thử xem sao.”

Sau khi Tô Thanh Hòa nhìn kỹ, khuôn mặt bừng bừng hứng thú nói: “Xác thực có thể nghiên cứu. Bây giờ rất nhiều quân nhân đã từng trải qua chiến tranh lúc trước, tình trạng sức khỏe như vậy cũng rất bình thường. Nếu có thể giải quyết nỗi đau đớn này giúp họ, âu cũng là chuyện tốt.”

Tô Thanh Hòa nghiên cứu cẩn thận ca bệnh này của giáo sư Hùng. Bên cạnh tim phổi có mảnh bom đạn nhỏ. Đã hơn hai mươi năm, phẫu thuật như vậy mà lúc đó có thể sống sót, nghị lực của người này cũng quá lớn rồi. Hơn nữa đã nhiều năm như vậy, đoán là thân thể cũng phải chịu đau đớn rất nhiều.

Tuy đây chỉ là bài nghiên cứu của giáo sư Hùng, nhưng mà cũng khiến Tô Thanh Hòa có ý tưởng mới.

Trước đây định hướng học tập của cô đều hướng đến bệnh nhân trên chiến trường. Sau khi chứng kiến bài nghiên cứu của giáo sư Hùng này, cô cảm giác mình có thêm một hướng học tập mới, hướng đến việc hồi phục những vết thương cũ của những người lính già và những người lính đã xuất ngũ.

Những người này đã dành thời gian dài đổ mồ hôi và nước mắt cho tổ quốc, cũng không thể để họ sống nửa đời sau trong bệnh tật.

Hơn nữa trên người Trường An cũng không ít vết thương cũ, nếu như không cố gắng điều dưỡng thì sau này nhất định cũng sẽ có vấn đề.

Bình Luận (0)
Comment