Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 533 - Chương 533 - Thuốc Mới

Chương 533 - Thuốc mới
Chương 533 - Thuốc mới

Chương 533: Thuốc mới

Dù là vì Trường An hay là vì rất nhiều lão thành cách mạng đáng khâm phục, cô cũng muốn cố gắng học tập nhiều kiến thức y học hơn.

Tất nhiên giáo sư Hùng cũng tham gia. Ngay cả Tôn Hiểu Phương và Diêu Lượng cũng cùng tham gia cả thảy.

Nhìn Tô Thanh Hòa hết sức chăm chú nghiên cứu ca bệnh, trong lòng Tôn Hiểu Phương có hơi xúc động, cũng muốn đưa ca bệnh của lãnh đạo mình cho Tô Thanh Hòa.

Sau khi bàn bạc với Diêu Lượng, hai người báo cáo với tổ chức, nhận được câu trả lời chắc chắn là đợi bác sĩ Tô rảnh rỗi rồi tính.

Đợi bác sĩ Tô rảnh rỗi...

Tôn Hiểu Phương cảm thấy Tô Thanh Hòa sẽ không bao giờ có lúc rảnh, người như bác sĩ Tô chính là không bao giờ có thời gian rảnh cả.

Ban ngày dành thời gian trong phòng thí nghiệm, sau khi Tô Thanh Hòa quen với tình huống cụ thể của ca bệnh, đêm khuya lúc về nhà ngủ mới đóng cửa lại, đến phòng học mô phỏng tìm giáo viên ôn tập.

Bây giờ chỉ cần mổ hai ca phẫu thuật lớn thì cô đã thu được hai vạn tinh tệ rồi. Tất nhiên là phí tìm thầy dạy cũng rất đắt, người thầy lần này tìm được có giá 500 tinh tệ một giờ, hơn nữa một giờ vốn không đủ học nên tinh tệ cũng hao rất nhanh. Cộng thêm việc bệnh tình của bệnh nhân càng nặng thì sẽ thu học phí càng cao.

Nhìn tinh tệ trong tài khoản từ từ giảm đi, Tô Thanh Hòa cũng học rất chăm chỉ, dù sao đó cũng đều là tiền mồ hôi công sức của cô mà.

Giáo viên mô phỏng vừa dạy vừa nói với Tô Thanh Hòa: “Phẫu thuật kiểu này rắc rối nhất ở chỗ phải tách được dị vật ra khỏi bộ phận cơ thể. Vậy thì tất nhiên là sẽ khiến cơ quan nội tạng bị tổn thương. Ở Tinh Tế, trong hoàn cảnh có các thiết bị tương ứng thì đây chỉ là một tiểu phẫu, nhưng mà trong phòng học này, hoàn cảnh khá là gian khổ, vậy nên chúng ta phải sử dụng thuốc hỗ trợ, dùng thuốc để tách dị vật ra khỏi cơ quan nội tạng, khiến nó tự tróc ra.”

“Cần thuốc để tách sao?” Tô Thanh Hòa chấn động.

“Trò có thể mua loại thuốc này, rất rẻ. Chỉ 5000 tinh tệ thôi.” Thầy giáo cười nói.

Tô Thanh Hòa: “...”

Không hổ là sản phẩm của hệ thống, gì cũng cần tinh tệ. Nhưng mà bây giờ tinh tệ không phải là vấn đề, mà quan trọng là cô cần phải nghiên cứu ra một loại thuốc mới.

Cô hỏi hệ thống: “Thuốc này được sử dụng rộng rãi sao?” Cô không thể nghiên cứu một loại thuốc mới chỉ dành riêng cho ca phẫu thuật vẫn chưa tồn tại được.

“Trong một số ca phẫu thuật lấy đạn, sử dụng thuốc này có thể khiến quá trình lấy đạn càng thuận lợi hơn.”

Tô Thanh Hòa vừa nghe vậy đã cảm thấy hưng phấn rồi, trước giờ tuy là cô đều phẫu thuật thành công, nhưng mà có thể tưởng tượng được quá trình khó khăn đó. Hơn nữa ca phẫu thuật loại này cũng rất rắc rối và tốn thời gian. Nếu như có thuốc hỗ trợ thì chỉ cần một mình cô cũng đã có thể làm phẫu thuật kiểu này rồi, còn có thể khiến nhiều bác sĩ có được năng lực này.

“Hệ thống, trước giờ mi chưa bao giờ nói cho tôi biết.”

“Trước đó số dư tài khoản của cô không đủ, nói cho cô biết cô cũng không mua được.”

Tô Thanh Hòa: “... Hệ thống, mua thuốc.”

Sau khi tốn 5000 tinh tệ mua được chai nước thuốc, lòng Tô Thanh Hòa cũng không quá tiếc, chỉ như là bị kiến cắn một cái thôi, nhói một cái sau đó rất nhanh đã không sao.

Mua như vậy, tài khoản bên trong cũng chỉ còn lại hơn một vạn tinh tệ thôi.

Sau khi mua thuốc nước, thầy giáo tiếp tục phẫu thuật, sau khi Tô Thanh Hòa nhìn dị vật đã bám trên da thịt một thời gian dài bỗng tự tróc ra, hoảng hốt há mồm trợn mắt.

“Đừng nóng vội, lúc lấy ra còn cần một số điểm cần chú ý.” Thầy giáo từ từ giảng.

Tô Thanh Hòa nhìn không hề chớp mắt, sau đó nhìn thầy khâu lại vết thương cho bệnh nhân.

Đợi khi phẫu thuật xong, tim Tô Thanh Hòa kích động đập thình thịch.

Thời gian dạy học vừa hết cô đã nhanh chóng mời một bệnh nhân ra tiến hành phẫu thuật.

Bận rộn đến hơn nửa đêm Tô Thanh Hòa mới hoàn thành ca phẫu thuật này, trước đó vì ngượng tay nên đã phẫu thuật thất bại hai lần khiến lòng cô rất không thoải mái, cũng may cuối cùng vị thứ ba cũng đã thành công.

Nhìn một chút nước thuốc còn dư, Tô Thanh Hòa quyết định nhất định cũng phải nghiên cứu ra loại thuốc nước như vậy.

Hôm sau khi đến phòng thí nghiệm, Tô Thanh Hòa hỏi ý giáo sư Hùng, muốn nghiên cứu dược.

Giáo sư Hùng càng hốt hoảng: “Bác sĩ Tô này, có phải vì ca bệnh này quá khó nên cháu muốn từ bỏ ngoại khoa không. Ngàn vạn lần không nên qua loa như vậy, dù làm bất cứ chuyện gì cũng đều sẽ có lúc thất bại. Dù có thất bại cũng không nên từ bỏ chứ. Chúng ta cùng nhau nghiên cứu thảo luận, không có chuyện gì là không làm được.”

Bình Luận (0)
Comment