Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 540 - Chương 540 - Biến Cố

Chương 540 - Biến cố
Chương 540 - Biến cố

Chương 540: Biến cố

Đứa trẻ bên cạnh bỗng nhiên liều mạng lao về phía Tô Thanh Hòa, Diêu Lượng thấy vậy thì đưa tay túm lấy nó, bỗng nhiên cánh tay tê rần, bị dao nhỏ rạch trúng. Hóa ra không biết từ lúc nào trên tay của đứa bé này đã dấu một con dao nhỏ.

Diêu Lượng thấy vậy vội vàng giành lại con dao của đứa bé. Nhìn chất liệu của con dao, cậu ta nhướng mày, nói với Tôn Hiểu Phương: “Hai người này có vấn đề.”

Nói xong cậu ta bắt lấy đứa bé, sau đó dùng còng, còng người phụ nữ đã bị đánh nằm trên đất lại.

Cậu ta thổi còi, rất nhanh đã có người đến đưa hai người đó đi.

Tô Thanh Hòa, Cao Tú Lan và mẹ Cố đều há mồm trợn mắt.

Tôn Hiểu Phương nói: “Bác sĩ Tô, chúng ta lên xe trước.”

Diêu Lượng nhanh chóng đưa vài người đến, sau đó vây quanh nhóm người Tô Thanh Hòa: “Tạm thời chưa đi được, về trước đã, ở đây cần được xử lý.”

Tô Thanh Hòa hơi ngẩn ra gật đầu, sau đó dẫn theo mẹ Cố và Cao Tú Lan cùng mọi người ngồi lên xe.

Toàn bộ trạm xe lửa đã nhanh chóng bị giới nghiêm.

Khi đã ngồi lên xe, Tô Thanh Hòa hỏi hệ thống: “Chuyện gì thế?”

“Không có gì, đó là trợ lý của cô.”

“Tôi biết là trợ lý của tôi, bọn họ, bọn họ vừa nãy đã xảy ra chuyện gì?”

“Đặc vụ. Bọn họ là tổ chức đặc vụ đặc biệt.”

“...” Tô Thanh Hòa kinh ngạc nhìn hai người trợ lý của mình, mẹ ơi, bên cạnh mình còn có cả người như 007 vậy ư.

Trên đường đi không ai nói gì, mãi đến khi an toàn về đến bệnh viện, những người đi theo trong xe đã rời đi, Tô Thanh Hòa dẫn mẹ Cố và Cao Tú Lan về nhà. Diêu Lượng và Tôn Hiểu Phương cùng đi theo bảo vệ.

Về đến nhà, ba người ngồi xuống nhìn Diêu Lượng và Tôn Hiểu Phương.

Vẻ mặt Diêu Lượng trầm tĩnh, Tôn Hiểu Phương lúng túng nói: “Thật ra tôi và Diêu Lượng cũng không phải là thực tập sinh. Chúng tôi là người tổ chức phái đến bảo vệ bác sĩ Tô.”

Cao Tú Lan ngạc nhiên nói: “Bảo vệ con gái tôi, con gái tôi có gì nguy hiểm gì sao?”

Tôn Hiểu Phương đáp: “Bởi vì những thứ bác sĩ Tô nghiên cứu ra gây hại đến một số thế lực nước ngoài, hơn nữa có một số người cũng không muốn thấy chúng ta phát triển lớn mạnh nên mới lập kế hoạch nhằm vào bác sĩ Tô. Cố gắng bắt cóc bác sĩ Tô hoặc là sẽ có hành vi xóa sổ, giống như ban nãy.”

Tuy Tô Thanh Hòa mới được hệ thống nói cho mình biết hai vị trợ lý này của mình là 007, bây giờ nghe hai người thừa nhận cũng không quá kinh ngạc, chỉ là cảm giác mình rất đần, trước đó còn không nghĩ nhiều, còn định dẫn dắt hai người thực tập sinh này.

“Sao hai người không sớm nói cho tôi biết?”

“Làm vậy cũng là vì không muốn để bác sĩ Tô nặng lòng, ảnh hưởng đến công việc của cô. Hôm nay do chúng tôi sơ sót, bác sĩ Tô cô đừng lo lắng, lần sau chúng tôi sẽ tăng cường bảo vệ.”

Mẹ Cố ở bên cạnh lắp bắp hỏi: “Ban nãy, hai người nói hai mẹ con đó không phải người? À không, không bình thường sao?”

Diêu Lượng gật đầu: “Gia đình bình thường sẽ không dùng dao làm đồ chơi, hơn nữa đứa nhỏ kia ra tay rất nhanh gọn. Người của chúng tôi đang điều tra, bây giờ toàn bộ trạm xe lửa sẽ bị phong tỏa.”

Tô Thanh Hòa lo lắng: “Vậy có phải quá ầm ĩ không?”

Diêu Lượng đáp: “Bác sĩ Tô đừng áp lực, dù không có cô cũng phải làm vậy. Chỉ cần phát hiện ra tung tích của những người này thì nhất định phải tìm ra, nếu không ai biết bọn họ sẽ làm ra những chuyện gì. Hiện giờ bên quân khu Tây Nam chúng ta đang xảy ra xung đột, chỉ sợ những người này cố tình kích động lòng người quấy phá, ảnh hưởng đến tình hình trong nước.”

Tôn Hiểu Phương nói thêm: “Nhưng mà bác sĩ Tô, thời gian này cô cố gắng đừng ra ngoài. Đợi khi mọi chuyện ổn hẵng đi. Nếu như cần gì chúng tôi cũng có thể mua cho cô. Hiện giờ đặc vụ không tìm được lối ra thì sẽ nghĩ đến việc ngọc đá cùng vỡ. Chúng ta nhất định phải đề phòng chuyện như vậy xảy ra.”

Cao Tú Lan và mẹ Cố liên tục gật đầu. Mẹ Cố nói: “Đúng đúng đúng, chúng ta không ra ngoài.”

Cao Tú Lan cắn răng nói: “Tôi ra ngoài, ngược lại tôi muốn xem ai dám ra tay với con gái mình. Vừa nãy nếu hai người nói sớm thì tôi đã dùng chày cán bột gõ chết cô ta.”

“Mẹ ơi, hai người đừng ra ngoài.” Tô Thanh Hòa lo lắng nói.

“Sợ gì chứ, mẹ không có gì ngoài bản lĩnh lớn.” Vẻ mặt Cao Tú Lan không thành vấn đề.

Tô Thanh Hòa: “...”

Vì đã nói ra nên Tôn Hiểu Phương và Diêu Lượng cũng không còn kiêng kỵ như trước nữa. Sau khi hai người an ủi Tô Thanh Hòa xong thì nhanh chóng đi báo cáo với tổ chức.

Chuyện ở trạm xe lửa đã làm chấn động đến cấp trên.

Điện thoại nội bộ vừa được kết nối thì đã bị mắng một trận.

“Biểu hiện của hai người thật sự quá kém, lại còn muốn để người được giám sát tự bảo vệ mình, hai người không làm tròn bổn phận.”

Tôn Hiểu Phương và Diêu Lượng không nói gì.

Bình Luận (0)
Comment