Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 555 - Chương 555 - Quan Sát Sắc Mặt

Chương 555 - Quan sát sắc mặt
Chương 555 - Quan sát sắc mặt

Chương 555: Quan sát sắc mặt

Tô Thanh Hòa không kịp chờ đợi đi vào trong phòng học. Đã thấy ở trong phòng học có thêm một khu mới. Trừ phòng phẫu thuật, phòng thí nghiệm và phòng học tập ra thì còn có một không gian cổ kính như là dược đường thời cổ đại. Bên trong có tủ thuốc, có chỗ chẩn bệnh.

“Ký chủ có thể tự chọn bệnh nhân và bác sĩ Trung y để bắt đầu.”

Tô Thanh Hòa kiểm tra bác sĩ Trung y một lúc lâu, Biển Thước, Hoa Đà, Tôn Tư Mạc…

Đều là những danh y cổ đại.

Tô Thanh Hòa nhìn mà lòng như nở hoa.

Mở giá cả ra xem một chút, mặt của Tô Thanh Hòa nhất thời đen đi.

“Hệ thống, vì sao học phí của những bác sĩ này đều đắt gấp đôi so với Tây y?”

“Những giáo viên này đều được bổn hệ thống thu nhặt vượt thời gian không gian. Trung y càng tốn thời gian hơn Tây y. Những tri thức của những người thầy Trung y này đều là những kiến thức tích lũy cả đời. Chỉ có giá cao mới hợp với những danh y lịch sử đó.”

Tô Thanh Hòa cảm thấy có lý, tất nhiên danh y thì phải thu phí càng cao, huống chi còn là những bác sĩ xuyên thời đại.

Vừa chuẩn bị bắt đầu, Tô Thanh Hòa đã nhận ra điều không đúng: “Không phải chứ hệ thống, những học phí này cũng đâu đến được tay các vị bác sĩ đó. Đều vào tay mi hết. Việc tôi đóng cho mi bao nhiêu học phí có liên quan gì đến họ chứ?”

“Không liên quan.”

“...” Hệ thống chơi xấu.

Tô Thanh Hòa tức giận đến nỗi Bảo Bảo trong bụng cũng giật mình, cô nhanh chóng an ủi tâm trạng của mình, ngàn vạn lần không nên vì hệ thống trấn lột này mà làm ảnh hưởng đến cục cưng.

Nhìn những giá cao phía trên, Tô Thanh Hòa nhức nhối nhìn tài khoản của mình. Gần đây không có ca phẫu thuật lớn nào, có ca phẫu thuật nhỏ nhưng mà lại bị các bác sĩ khác không cho làm, cô không kiếm được tinh tệ. Hai ba mươi ngàn tinh tệ trong tài khoản cũng không đủ dùng, mời thầy, mua sách rất nhanh đã tiêu hết chỉ còn lại hơn tám ngàn tinh tệ mà thôi.

Nhìn Biển Thước có giá hai ngàn tinh tệ một giờ, Tô Thanh Hòa cảm giác như thịt mình bị cắt mất vậy.

Tô Thanh Hòa vẫn khá muốn theo Biển Thước học, vì Biển Thước am hiểu nhất là vận dụng tứ chấn, nhất là chẩn mạch và vọng chẩn để chẩn đoán bệnh tật. Gần đây cô bắt đầu cảm thấy hứng thú với phương pháp chẩn bệnh đó, có thể tiết kiệm được rất nhiều nhờ chuyện này. Giống như lần trước cô chẩn đoán cho chủ nhiệm Chu, thật ra cũng chỉ dùng chút kiến thức đã học mà thôi.

“Vậy một giờ, tôi thử xem... Dù sao chờ tôi chữa khỏi bệnh cho lão đồng chí kia, tôi cũng có được mười ngàn tinh tệ.” Tô Thanh Hòa chịu đựng sự xót tiền chọn Biển Thước.

Rất nhanh một ông lão người mặc trường bào thắt eo xuất hiện trước mặt.

Ông lão quan sát cô: “Kỳ lạ, rõ ràng gần đây cơ thể cô mệt mỏi nhưng bào thai trong bụng lại hết sức khỏe mạnh, kỳ lạ kỳ lạ.”

Tô Thanh Hòa nhất thời nhìn bụng mình một chút, gần đây vì chuyện học tập nên cô cảm thấy rất mệt mỏi. Nhưng mà bụng mình hình như cũng không có vấn đề gì. Bởi vì có chương trình bảo vệ thai nhi mà cô mua nên hoàn cảnh phát triển của đứa bé sẽ không bị ảnh hưởng bởi cơ thể mẹ.

Quan trọng là vị này chỉ liếc nhìn cô một cái mà đã biết được những chuyện kia. Vị đại phu này cũng đặc biệt tài giỏi, cô nhất thời cảm thấy tốn hai ngàn tinh tệ cũng không lỗ. Quá đáng giá. Có tài năng như vậy thì hoàn toàn có thể đánh bại biết bao nhiêu thiết bị kiểm tra y tế.

Lão đại phu nói: “Đừng hoảng sợ đừng hoảng sợ, đợi lát nữa cô tìm vị đại phu họ Tôn, bảo ông ta kê mấy toa thuốc, cô uống vào thì sẽ ổn rồi.”

Tô Thanh Hòa nhất thời kinh ngạc: “Hệ thống, bọn họ còn có thể xem bệnh cho tôi sao?”

Vậy thì về sau nếu có gì không thoải mái thì cũng tiện quá. Dù sao bản thân cô cũng là một bác sĩ, có đôi lúc cũng không nhịn được tự chữa cho bản thân. Hơn nữa mình tìm hệ thống mua thuốc sẽ tốn rất nhiều tiền, nếu như có thể nhân lúc học thầy xem bệnh thì cũng rất tiết kiệm. Tinh tệ tiết kiệm được có thể học thêm chút kiến thức.

“Xem bệnh cũng sẽ thu thêm phí khác.”

“...”

“Thân ái nhắc nhở cho ký chủ, chương trình học hai ngàn tinh tệ đã bắt đầu, bây giờ đã qua năm phút.”

Trong lòng Tô Thanh Hòa bỗng hốt hoảng, vội vàng nói: “Thầy, tôi cần học.”

...

Sáng sớm ngày hôm sau Tô Thanh Hòa dậy sớm, rửa mặt sau đó ra ngoài, thường dùng ánh mắt tinh tế quan sát sắc mặt người khác.

Tôn Hiểu Phương và Diêu Lượng sáng sớm đã đến, Tô Thanh Hòa nhìn mắt hai người họ, sau đó nhỏ giọng nói với Tôn Hiểu Phương: “Có phải cô bị đau bụng không?”

Tôn Hiểu Phương kinh ngạc nhìn Tô Thanh Hòa: “Bác sĩ Tô, sao chị biết.”

Bình Luận (0)
Comment