Chương 595: Học bắn súng
Cô kích động hỏi: “Hệ thống, đã xảy ra chuyện gì vậy, không phải nói chỉ có những ghi chép liên quan đến y học thì tôi mới có thể vừa nhìn một lần đã thuộc hay sao, sao vật lý học cũng có thể?”
“Thân ái nhắc nhở ký chủ, vật lý học có liên quan đến thiết bị chữa bệnh, cũng có thể liệt vào hàng liên quan đến y học.”
“…” Tô Thanh Hòa mang vẻ mặt ngơ ngác, cho nên, đây là nói cô nhất định phải làm nhà vật lý học sao?
Cô cúi đầu lật sách với tâm trạng phức tạp, nếu như cô làm không nổi, thì cô có thể nói không đi học vật lý nữa một cách hùng hồn đầy lý lẽ, nhưng bây giờ… vậy mà cô lại có thể làm được…
Cố Trường An ở bên cạnh đọc những quyển sách này, cảm thấy thực sự không đọc nổi nữa, thế nhưng nhìn thấy Tô Thanh Hòa đọc sách nghiêm túc như vậy, anh lại đột nhiên phát hiện ra, dường như mình thật sự thua kém quá nhiều. Thanh Miêu Nhi nỗ lực học kiến thức như vậy, sao mình có thể không chăm chỉ học chứ, ngày mai phải đi tìm người mượn sách mới được.
“Thanh Miêu Nhi, đợi anh dạy em học bắn súng xong, ngày nào chúng ta cũng ở trong nhà đọc sách, học nhiều kiến thức là chuyện tốt, học tốt kiến thức mới có bản lĩnh.”
Tô Thanh Hòa nghe vậy thì ngẩng đầu nhìn Cố Trường An, trông thấy vẻ mặt khát khao kiến thức này của anh, trong lòng đột nhiên cảm thấy xúc động, mình có năng lực học tốt kiến thức thì còn do dự cái gì chứ, có thể học càng nhiều kiến thức thì càng làm được nhiều việc hơn. Đây là lý tưởng mà rất nhiều người cả đời cũng không cách nào hoàn thành được, cô chắc hẳn nên thấy hạnh phúc mới đúng!
“Được, chúng ta cùng nhau học, chăm chỉ học kiến thức, có chúng ta làm tấm gương, sau này An Ninh của chúng ta cũng sẽ làm một đứa trẻ hiếu học.”
Bên ngoài, Cố An Ninh bật khóc oa oa.
Cao Tú Lan ở ngoài đó kêu lên: “Ôi chao, lại tè nữa.”
…
Cố Trường An nói là muốn cho Tô Thanh Hòa đi học bắn súng, bèn gửi thư xin lãnh đạo của mình, thân là quân y thì cũng có thể học bắn súng, dù sao thì vào thời điểm những năm tháng chiến tranh, quân y phải ở trên chiến trường cứu chữa người bị thương, vì thế cũng phải có năng lực chiến đấu nhất định.
Trong quân khu có đất trống, chuyên dùng để luyện khả năng bắn súng.
Bây giờ Cố Trường An là doanh trưởng của quân khu, bình thường phải làm việc, chỉ buổi trưa mới có thể dẫn Tô Thanh Hòa đi luyện tập bắn súng.
Cầm súng mà Cố Trường An đưa, Tô Thanh Hòa cảm thấy thứ này cầm trong tay khiến người ta cảm thấy sau lưng có hơi phát lạnh.
Đây chính là vũ khí chân chính đấy.
“Thanh Miêu Nhi, em nhìn động tác của anh, tay cầm súng chính như thế này.”
Cố Trường An làm mẫu, còn Tô Thanh Hòa học theo.
Nhìn tư thế không chuẩn của cô, Cố Trường An ôm cô từ phía sau, sau đó nắm bàn tay của cô, nắm tay dạy cầm súng.
Tô Thanh Hòa lập tức nghĩ đến tiểu thuyết tình yêu đã từng đọc, nam chính cầm tay dạy nữ chính bắn tên, sau lưng dán sát vào ngực đối phương, rồi nam chính cúi đầu xuống, hôn một cái lên đầu của nữ chính, lãng mạn không thôi.
“Thanh Miêu Nhi, em biết chưa?” Cố Trường An nghiêm túc hỏi.
Tô Thanh Hòa: “…” Trường An chính trực như vậy đấy.
Cô lập tức xốc lại tinh thần, học thật nghiêm túc.
Trước học tư thế cầm súng, sau đó lại học ngắm bia.
Cố Trường An nâng tay của cô lên, bắn một phát súng, trên bia bắn rất nhanh đã trúng ngay hồng tâm. Đôi mắt của Tô Thanh Hòa sáng lên, nhìn Cố Trường An với vẻ tôn sùng: ‘Trường An, anh thật sự quá giỏi!”
“Đâu có…” Cố Trường An sờ đầu mình với vẻ ngại ngùng, anh cảm thấy điểm này cũng không có gì giỏi cả: “Cái này rất đơn giản thôi, vừa học là biết ngay, cũng không khó lắm.” Dù sao anh cũng không tốn bao lâu thì đã biết.
Tô Thanh Hòa lập tức cảm thấy thấy ngưỡng mộ và ghen tị, cô có hệ thống gian lận, còn Trường An là có thiên phú thật.
Người với người không thể so sánh.
Tô Thanh Hòa học theo dáng vẻ của Cố Trường An, bắn vài cái lên bia, nhưng không trúng cái nào cả.
Cố Trường An rất kinh ngạc, chẳng qua nghĩ đến Tô Thanh Hòa là một nữ đồng chí, học mấy thứ của đàn ông này chắc chắn hơi chậm một chút, vì thế anh an ủi cô: “Thanh Miêu Nhi, không sao đâu, cái này phải luyện tập nhiều. Mỗi ngày chúng ta đều luyện tập thật lâu, bây giờ anh vẫn phải luyện mỗi ngày, đây chỉ là quen tay hay việc thôi.”
Tô Thanh Hòa nhìn khẩu súng trong tay mình, đột nhiên cảm thấy học bắn súng cũng rất thú vị.
“Đinh… thân ái nhắc nhở ký chủ, ký chủ cần học bắn, thì có thể mở kỹ năng phụ trợ… kỹ năng bắn súng.”
Tô Thanh Hòa: “…” Cái này là hệ thống tận dụng triệt để.
Trong lòng cô lặng lẽ nói với hệ thống: “Trở về rồi nói sau.”
Hai người luyện tập một lúc, mới về nhà ăn cơm.