Chương 608: Phát minh
“Trước cứ cho người bệnh nghỉ ngơi đi, tôi trở về xem có cách nào khác hay không?” Bác sĩ Tần thở dài, sau đó đi ra khỏi phòng bệnh, Tô Thanh Hòa cũng đi ra ngoài theo.
Đến bên ngoài phòng bệnh, bác sĩ Tần nói: “Bản thân con bé cũng không biết tại sao, cha mẹ đều dạy học ở trường tiểu học thủ đô, bởi vì khi con bé ra đời vào năm đó, cơ thể người mẹ bị tổn hại, cho nên không sinh thêm nữa, mà chỉ có một đứa con gái như vậy, cũng nuôi như bảo bối, không có xung đột va chạm gì.”
Tô Thanh Hòa có thể tưởng tượng ra được loại tình huống này, bây giờ tiểu An Ninh nhà cô cũng được nuôi như bảo bối.
Bác sĩ Tần nói với vẻ bất đắc dĩ: “Bây giờ chúng tôi cũng không có cách nào khác, quan trọng nhất là không biết bộ phận nào trong đầu con bé có vấn đề, nên không thể tùy tiện phẫu thuật được, tình hiện hiện giờ là cứ đau đầu miết, về mặt tinh thần và cơ thể đều sẽ không thể chịu đựng nổi.”
Tô Thanh Hòa nghĩ đến máy chụp cắt lớp ở bệnh viện trước kia, đưa người vào trong đó quét một cái, là có thể nhìn ra được tình hình bệnh trạng trong cơ thể, cô nhớ khi ấy, hình như bệnh viện nào cũng đều có. Hơn nữa đổi mới cũng vô cùng nhanh. Lúc còn nhỏ cô tới bệnh viện, có đôi khi sẽ có, sau này lúc lớn lên, thứ đó cũng càng lúc càng tiên tiến.
“Thân ái nhắc nhở ký chủ, máy chụp cắt lớp vi tính ở thời đại của ký chủ mới có, do nhà vật lý học nước Y phát minh thành công vào năm 1971.”
Nghe đến cái tên nhà vật lý học này, trong lòng Tô Thanh Hòa nhảy dựng lên theo bản năng.
“Nếu như tôi là nhà vật lý học, tôi cũng có thể làm ra được cái này sao?”
“Cái này còn phải xem ký chủ có phải là đồ bỏ đi hay không đã.”
“Vậy còn phụ thuộc vào hệ thống mi có thật sự không cái gì là không có không đã! Cái máy này mi có không?”
“Bổn hệ thống có máy, nhưng ký chủ có tinh tệ không?”
Tô Thanh Hòa vừa nghe thật sự có máy, mau chóng tìm ghế ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần, sau đó trong đầu đã nhìn thấy cảnh tượng ở cửa hàng.
Chị Lưu Thất thấy cô mệt đến mức không đi nổi nữa phải tùy tiện ngồi xuống, trong lòng cũng thở dài, cảm thấy người trẻ tuổi này thật không dễ dàng gì, trẻ tuổi như vậy, mà trọng trách lại nặng nề như thế.
Lúc này, Tô Thanh Hòa nhìn các loại máy chụp cắt lớp ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời, từ đời đầu đến đời mười mấy ở sau này đều có hết. Tô Thanh Hòa cũng không dám nhìn sản phẩm mới nhất ở phía sau, tuy rằng những thứ này đều càng lúc càng tiên tiến, nhưng giá tiền cũng càng về sau càng có giá trên trời, đối với một người nghèo như cô mà nói, thì không mua nổi…
Ngay cả cái rẻ nhất đó cũng đã mười nghìn tinh tệ rồi.
“Thân ái nhắc nhở ký chủ, nếu như ký chủ thành công phục chế sản phẩm, có thể có được phần thưởng giá trị bằng bản thân sản phẩm.”
“… Trước đây tôi cũng làm ra thuốc mới, sao mi không cho tôi phần thưởng?”
“Bởi vì thiết bị điều trị liên quan nhiều đến chuyên ngành, ký chủ cần chuyển khoa học tập, nên đây là phần thưởng thêm.”
Tô Thanh Hòa nhắm ngay vào máy chụp cắt lớp cấp thấp nhất với giá mười nghìn tinh tệ. Máy chụp cắt lớp này là nhắm vào các chứng bệnh ở đầu, tuy công dụng không tính là lớn, nhưng cũng đơn giản nhất.
Tô Thanh Hòa cảm thấy mình vẫn nên đừng theo đuổi quá xa vời làm gì, một tay vật lý học gà mờ như mình, vẫn nên chọn cái đơn giản nhất thì tốt hơn, vừa vặn cũng có thể giao cho giáo sư Hứa, làm kết quả thực nghiệm của mình.
Sau khi Tô Thanh Hòa mua máy chụp cắt lớp xong, mới mở mắt đã nở nụ cười, xem như tìm được một bước đột phá rồi.
Chị Lưu Thất nhìn thấy bộ dáng này của cô, tò mò nghĩ, vừa rồi bác sĩ Tô nằm mơ thấy mộng đẹp gì sao?
Buổi chiều tan làm trở về nhà, Tô Thanh Hòa cho con mình bú sữa trước, sau đó mới giao đứa bé cho mẹ mình và mẹ chồng, còn mình thì bắt đầu học ở trong phòng.
Chỉ riêng mua thiết bị chắc chắn không đủ, ngoài ra Tô Thanh Hòa lại tìm một vài tài liệu có liên quan đến thiết bị này ở trong hệ thống, sau đó đối chiếu với thiết bị để phân tích những kỹ thuật, tài liệu và cả nguyên lý làm việc cần dùng đến.
Tô Thanh Hòa phát hiện ra, mình muốn làm những thực nghiệm này, vẫn còn cần rất nhiều tài nguyên và thiết bị, nhưng với địa vị của Hoa Đại, cô cảm thấy chắc hẳn không phải là vấn đề lớn, nếu thực sự không được thì tìm giáo viên gửi thư xin tài nguyên, nhưng vẫn phải hiểu cho rõ những kiến thức này đã rồi lại nói sau.
Tô Thanh Hòa phát hiện ra, những thứ hàng nhái như này, còn khó khăn hơn thuốc hàng nhái nhiều.
Các loại linh kiện khác nhau đều cần mình nghiên cứu, hơn nữa mình cũng phải hiểu rõ những kiến thức liên quan.