Chương 610: Bắt tay làm
Cố Trường An nhìn thấy thì đau lòng, vội vàng ôm con bé dỗ dành: “Được rồi được rồi, bảo bối nhà chúng ta không đi nữa, muốn làm gì thì làm cái đó, nhưng con cũng không thể chọc mẹ con tức giận được.”
Tiểu An Ninh được dỗ thoải mái, nhoẻn miệng cười với cha mình.
Hai vợ chồng bị nụ cười này của con mình làm mềm lòng.
Cuối tuần kết thúc, hai vợ chồng lại tạm biệt nhau trong sự lưu luyến, một người đi đến trường quân đội học tập, một người đi làm và đi học.
Gần đây Tô Thanh Hòa vẫn luôn không nhàn rỗi, các môn học đều học rất khá, cho nên cũng đã chuẩn bị sẵn sàng đi làm thực nghiệm. Nhưng điều duy nhất khiến Tô Thanh Hòa cảm thấy không tiện, chính là mình không có một phòng thí nghiệm vật lý, nếu không mình có thể làm nghiên cứu bất cứ lúc nào và ở bất cứ nơi đâu để bù lại những thiếu hụt, cho dù cô không phải là thiên tài, nhưng thông qua không ngừng thí nghiệm, cũng có thể làm ra được một chút thành quả.
“Thân ái nhắc nhở ký chủ, có phải cô đang cần phòng nghiên cứu thiết bị điều trị hay không?”
“… Còn có thứ này nữa sao?”
“Đúng vậy ký chủ.”
Tô Thanh Hòa lập tức như mở cờ trong bụng, cảm thấy hệ thống này cực kỳ đáng yêu: “Đương nhiên là muốn rồi!”
“Hiện nay kiến thức mà ký chủ phải học quá nhiều, bổn hệ thống sẽ cung cấp thêm sự lựa chọn, có thể chọn mua bằng tinh tệ, hoặc là thông qua thăng cấp kỹ năng căn bản để thực hiện.”
Dù sao hoặc là bỏ tiền, hoặc là bỏ sức.
Tô Thanh Hòa đã sớm biết cái tính nhỏ nhen này của hệ thống rồi, cho nên cô cũng không hề ngạc nhiên một chút nào, nếu như có một ngày hệ thống đột nhiên thay đổi, cô mới cảm thấy thật sự kỳ quái.
“Mua thì bao nhiêu tinh tệ? Chuyện có thể dùng tiền giải quyết đều không phải là vấn đề.” Tô Thanh Hòa cố tình làm màu.
“Phòng thí nghiệm cấp thấp nhất ngang bằng với cấp bậc phòng thí nghiệm mà ký chủ đang có ở hiện tại, là mười nghìn tinh tệ.”
“…”
Tô Thanh Hòa lặng lẽ nhìn tài khoản tinh tệ của mình, cũng may, vẫn còn hơn mười nghìn tinh tệ nữa, vẫn đủ dùng.
“Vẫn xem như có lời, sao lần này mi không lừa tôi.” Tô Thanh Hòa miễn cưỡng nói, một phòng thí nghiệm đầy đủ tiện nghi như vậy, thật sự không tệ, sân huấn luyện mà cô học bắn lần trước, cũng dùng đến mấy nghìn tinh tệ.
“Thân ái nhắc nhở ký chủ, toàn bộ thiết bị bao gồm cả vật liệu trong phòng thí nghiệm đều sẽ thu phí.”
Tô Thanh Hòa: “… Tôi biết rồi!” Cho nên mười nghìn tinh tệ này là phí vào cửa.
Bị hệ thống chơi một vố như vậy, Tô Thanh Hòa cảm thấy mình cũng phải tiết kiệm chi tiêu, vì thế sau khi tan lớp, cô tìm giáo sư Hứa để gửi thư xin sử dụng phòng thí nghiệm, có thể tiết kiệm cái gì thì tiết kiệm cái đó.
Cô cảm thấy hiện tại mình có thể nghiên cứu linh kiện của máy chụp cắt lớp.
Giáo sư Hứa tò mò hỏi: “Sao nhanh như vậy mà em đã bắt đầu làm thực nghiệm rồi?”
“Thưa cô, em cảm thấy thực hành sẽ cho ra nhận thức chính xác, hơn nữa về thành quả thực nghiệm mà cô muốn em giao ra, em đã có ý tưởng, nhưng cần phòng thí nghiệm, nếu không, với thời gian một năm em sợ rằng không đủ, chỉ có không ngừng thực nghiệm, mới có thể tìm ra được mình thiếu cái gì.”
Bắt đầu từ linh kiện, đến nguyên lý hoạt động, kỹ thuật, những thứ này đều cần không ngừng thí nghiệm.
Giáo sư Hứa sững sờ: “Em làm gì, mà còn cần dùng đến phòng thí nghiệm thế?”
Tô Thanh Hòa lập tức báo cáo với giáo sư về kế hoạch nghiên cứu của mình: “Thưa cô, cô cũng biết rồi đấy, em là một người làm việc trong ngành y, cho nên em định bắt tay vào từ thiết bị chữa bệnh. Hiện tại thiết bị chữa bệnh của chúng ta đã khá lạc hậu, rất nhiều bệnh tình đều không thể kiểm tra ra được, nên em định làm một thiết bị, sau khi đưa người vào trong, có thể kiểm tra ra được chi tiết bệnh tình xuất hiện trong cơ thể, khụ khụ, nhưng hiện tại thứ em đang nghiên cứu chỉ có thể dùng với bệnh về đầu.”
“…” Giáo sư Hứa nhìn cô mà trợn trừng mắt há hốc mồm.
“Em đang nói… em định làm ra một thiết bị như vậy coi như kết quả thực nghiệm em giao cho tôi?”
Tô Thanh Hòa gật đầu: “Được không cô, đây cũng được xem là thành quả vật lý chứ ạ.”
Giáo sư Hứa gật đầu, sau đó lại lắc đầu, đây không phải là trọng điểm, mà trọng điểm là…: “Em thật sự định làm cái này sao? Bạn học Tô Thanh Hòa, em làm thực nghiệm nhất định phải có sự chắc chắn nhất định, làm thí nghiệm cũng không phải là chơi bời, đặt ra mục tiêu nhất định phải trong khả năng cho phép của mình, bằng không sẽ lãng phí rất nhiều tài nguyên.”
Tô Thanh Hòa cười đáp: “Thưa cô, em cũng nghĩ như vậy.” Nếu không cô đâu chọn máy chụp cắt lớp đơn giản nhất.