Cảm ơn bạn Fuji1992, tranhue, diepchihuonggiang, thanhvan1703, moedeng đã gửi kim phiếu cho truyện ^^
Chương 621: Pin
Cô ta nói một cách khó khăn: “Bác sĩ Tô, rốt cuộc thứ này được làm thế nào vậy?”
Tô Thanh Hòa vui vẻ đáp: “Sử dụng khoa học kỹ thuật ấy mà, chị Thất, khoa học kỹ thuật vĩ đại như vậy đấy!”
Rất nhanh, chủ nhiệm Khưu và chủ nhiệm Lưu của khoa thông tin cũng tới nơi, sau khi thử dùng thiết bị truyền thông không dây của Tô Thanh Hòa, chủ nhiệm Lưu bảy mươi tuổi suýt chút nữa thì lên cơn đau tim.
Sau đó, ông cụ vội vàng nắm chặt tay chủ nhiệm Khưu: “Tiểu Khưu ơi, sinh viên này rất thích hợp làm truyền thông.”
Chủ nhiệm Khưu sa sầm mặt mũi, muốn người chứ gì? Đừng có mơ! Vất vả lắm ông mới đào được từ giới y học tới đây đấy!
“Ông Lưu, bây giờ không phải là lúc thảo luận chuyện này, tôi khá muốn biết điện trong điện thoại này từ đâu mà tới.”
Thân là chủ nhiệm của khoa vật lý, ông càng quan tâm đến khiến thức của khoa mình hơn.
Tô Thanh Hòa gỡ di động ra, chủ nhiệm Khưu và chủ nhiệm Lưu lập tức mang vẻ mặt đau lòng.
Sau đó bọn họ nhìn thấy cô lôi một vật từ trong ra: “Em dùng pin.”
Nhìn thấy cục pin, chủ nhiệm Khưu nói với vẻ mặt kinh ngạc: “Pin này thoạt nhìn rất khác biệt, một lần có thể sử dụng được bao lâu, nếu như giá thành cao, vậy cũng không dễ phát triển.”
Chủ nhiệm Lưu bảo: “Ông nên hài lòng đi, có thể hỗ trợ thiết bị truyền thông không dây đã là tốt lắm rồi.”
Tô Thanh Hòa giải thích: “Pin này có thể sử dụng lại, có thể nạp điện được.”
“Nạp điện?” Chủ nhiệm Khưu lại kinh ngạc.
“Đúng thế, là nạp pin, sau khi dùng hết điện thì có thể nạp lại, như vậy có thể đỡ được rất nhiều chi phí, không cần phải mua pin nhiều lần nữa.” Lúc này, pin chính là vật phẩm công nghiệp rất khan hiếm.
Chủ nhiệm Khưu sờ lên trái tim nhỏ bé của mình, chỉ sợ mình sẽ lập tức phát bệnh mất. Thân là người làm vật lý, ông biết rất rõ, thứ này có tác dụng rất lớn, không chỉ dùng cho di động, mà còn có thể ứng dụng vào các lĩnh vực khác nữa. Ông mau chóng kêu Tô Thanh Hòa lắp pin vào: “Bạn học Thanh Hòa, được lắm, thầy biết em vẫn rất nhiệt tình với vật lý học mà.”
Chủ nhiệm Khưu cười ha ha đầy hài lòng, trước đó ông còn cho rằng Tô Thanh Hòa sẽ lại dấn thân vào ngành truyền thông, nên còn có chút khó chịu, nhưng lúc này nhìn thấy cô làm ra pin nạp điện, trong lòng lập tức như sau cơn mưa trời lại sáng.
Đây chỉ là Tiểu Tô làm thêm mà thôi, nếu như tập trung nghiên cứu phát triển, còn không biết sẽ làm ra bao nhiêu thành tựu lớn hơn, Tiểu Tô không tồi, là một sinh viên tốt của khoa vật lý bọn họ!
Tin tức truyền thông không dây của Tô Thanh Hòa thành công được báo cáo lên trên, lập tức lại kinh động biết bao nhiêu người. Rất nhanh, đã có quân đội tới hộ tống những thứ này của cô đi, những thứ này đều được đưa tới viện hàn lâm khoa học, muốn sử dụng thì vẫn cần phải tính toán lại.
Vào buổi tối, đồng chí Chu Hoa và hai vị lãnh đạo đều không nghỉ ngơi, mà cùng thử dùng thiết bị không dây mà Tô Thanh Hòa đã làm ra. Ngay khi giọng nói trong ống nghe thật sự xuất hiện, trong đôi mắt của các lão đồng chí đều tỏa sáng rực rỡ.
Đồng chí Chu Hoa kích động bảo: “Các vị, nếu như thứ này có thể sử dụng trên chiến trường, vậy đúng là như hổ mọc thêm cánh rồi.”
Những người khác đều gật đầu tán thành.
Vào thời điểm chiến tranh, tin tức chính là điểm quyết định thắng bại sau cùng, có thể thực hiện các cuộc gọi thời sự, hơn nữa còn cùng chia sẻ tin tức không bị giới hạn ở bất cứ địa điểm nào, cái này còn nhanh hơn điện báo nhiều.
“Tốt lắm, đây là đồ tốt!”
Lãnh đạo số hai bảo: “Nghe nói còn có cả pin nữa, một loại pin kiểu mới, có thể nạp điện để sử dụng lại.”
Lãnh đạo lớn cầm tài liệu lên đọc: “Loại pin này cũng là một loại năng lượng kiểu mới, có ứng dụng rất rộng lớn trong lĩnh vực công nghiệp và lĩnh vực quân sự, tính dân dụng lại càng khỏi phải nói, các vị, mấu chốt là giá thành của mấy mục nghiên cứu này đều rất ít.”
Lãnh đạo số hai gật đầu, quốc gia đang nghèo khó, vì để có thể duy trì việc nghiên cứu khoa học mà đều thắt lưng buộc bụng, cho nên giá thành của sản phẩm được phát minh ra đều rất cao, mới phải hạn chế sản xuất, nếu như tiết kiệm được về mặt chi phí nghiên cứu phát minh, vậy tương đương với việc có thể sản xuất ra được nhiều sản phẩm hơn.
Ba người có cùng suy nghĩ, đó là tuyệt đối không thể tiết lộ kỹ thuật ra ngoài.
Tô Thanh Hòa cũng không quan tâm đến những kỹ thuật này sẽ được vận dụng ở lĩnh vực nào, ngược lại, cô chỉ là một người vận chuyển, chuyển nó ra ngoài, rồi phía bên trên muốn dùng thế nào thì dùng như thế, dù sao bọn họ chắc chắn cũng sẽ biết nên dùng thế nào mới có thể có được lợi ích lớn nhất hơn cô.