Chương 625: Cha có lỗi với con
Tiểu An Ninh hoàn toàn không nghe hiểu lời cô nói, nhưng nghe thấy bà nội và bà ngoại, đôi mắt con bé lập tức sáng ngời: “Bà ngoại, bà nội!”
Bà ngoại và bà nội đều sẽ ôm con bé ra ngoài chơi.
Tô Thanh Hòa bảo: “Bà ngoại và bà nội con đều không có nhà, hôm nay con chỉ có thể nghe theo sự sắp xếp của mẹ thôi.”
“Bà nội, bà ngoại.” Tiểu An Ninh bĩu mỗi đầy oan ức, thế nhưng Tô Thanh Hòa cũng không trúng một chiêu này, mấu chốt là trò này ăn nhiều cũng miễn dịch rồi.
Cố Trường An không nhịn được mà nghiêng đầu, trong lòng nghĩ, con gái, cha có lỗi với con!
Thế nhưng Tô Thanh Hòa lại nghĩ, trước đây cô rất lười, nhưng tuyệt đối không lười đến mức ngay cả đi đường cũng không được, tốt xấu gì trước đây đi lấy đồ chuyển phát nhanh cũng đều là mình tự lấy, còn giống như tiểu An Ninh, sau này còn chẳng phải sẽ lười đến mức một bước cũng không chịu đi hay sao? Cũng không đến mức trò giỏi hơn thầy chứ?
Nhìn thấy mẹ như vậy, tiểu An Ninh chỉ có thể mếu máo, bước những bước nhỏ với vẻ tủi thân, đi được một bước, hai bước, ba bước sau đó ngồi bệt xuống đất, nhìn cha mẹ mình với vẻ chờ mong.
“…”
Tô Thanh Hòa nhìn ra rồi, đứa trẻ này rõ ràng vẫn có thể đi tiếp, nhưng con bé lại cố tình ngồi xuống, trẻ con nhà người ta khi ngã đều sẽ ngồi xuống rất nặng nề, nhưng con bé này thì hay rồi, lại từ từ ngồi xuống!
“Hệ thống, sao tôi lại sinh ra một đứa bé lười như vậy chứ.”
“Dù sao đây cũng là sinh mệnh từ trong cơ thể cô sinh ra, dễ dàng bị ảnh hưởng bởi cảm xúc của ký chủ.”
“…” Tô Thanh Hòa cảm thấy mình tự bê đá đập vào chân.
Cố Trường An nói: “Hay là, sau này lại tập đi sau nhé, trước đây anh học đi cũng chậm…”
Anh cũng không thích học đi.
Tô Thanh Hòa chột dạ nghĩ, mình vẫn phải học nhiều kiến thức hơn, để trình độ khoa học cao hơn một chút, vậy sau này con gái mình mới có thể lười một cách thoải mái hơn được.
…
Tô Thanh Hòa vẫn đến bên viện nghiên cứu khoa học vào buổi sáng, còn buổi chiều thì ở trong bệnh viện đợi làm nghiên cứu, tuy rằng phải học tốt phía bên vật lý học, nhưng cô cũng không thả lỏng bên y học.
Phía bên viện nghiên cứu khoa học, đám người giáo sư Lâm đều bận rộn làm nghiên cứu, cũng không có bao nhiêu thời gian để hướng dẫn cho Tô Thanh Hòa, về phần công tác nghiên cứu phát minh vệ tinh, cũng không để một người mới như Tô Thanh Hòa nhúng tay vào, mà chỉ kêu tự cô học hỏi trong viện nghiên cứu khoa học, gặp chỗ nào cần giúp, thì sẽ kêu cô giúp làm một chút.
Nhìn thấy những người này làm nghiên cứu phát minh, Tô Thanh Hòa vô cùng khâm phục, cô nằm mơ cũng không ngờ, có một ngày mình có thể tiếp xúc với công tác nghiên cứu kỹ thuật cao như vậy. Trước đây cho dù mình là học vẹt, nhưng ít nhất cũng không phải là người môn học nào cũng là kiểu học bá đỉnh cao.
Bây giờ cô nghĩ lại, lại thấy biết ơn hệ thống đã cho cô tiếp xúc với những thứ cao cấp như vậy.
“Thân ái nhắc nhở ký chủ, loại kỹ thuật ở cấp bậc này, ký chủ cũng có thể thử.”
Tô Thanh Hòa nghe thấy hệ thống sỉ nhục những kỹ thuật cao này như vậy, mới phản bác: “Cái gì gọi là loại kỹ thuật ở cấp bậc này chứ, đây chính là vệ tinh, đây là vệ tinh tập trung tâm huyết của bao nhiêu người trâu bò đó!”
“Ký chủ, ở thời đại này, một quốc gia khác đã sớm phóng vệ tinh thành công rồi, đây cũng không tính là kỹ thuật mới mẻ gì, trong thời đại Tinh Tế, những vật phẩm này đều đã bị đào thải, bị coi là phế vật, thu về sử dụng cũng chỉ lãng phí thời gian.”
Tô Thanh Hòa đương nhiên biết đây không phải là kỹ thuật mới, nhưng đối với tổ quốc của cô mà nói, hiện tại thì kỹ thuật này rất tuyệt vời: “Mi vừa nói, tôi cũng có thể nghiên cứu phát minh ra sao? Thứ này có thể mua trong hệ thống sao?”
“Có thể đấy ký chủ, dù sao thì điện thoại vệ tinh cũng thuộc một loại trong các thiết bị điều trị, nhất định phải sử dụng vệ tinh mới có thể vận hành.”
“…”
Cái này cũng được sao?
Tô Thanh Hòa cũng nghi ngờ, hệ thống đang chài cô.
“Hệ thống, mi lại định hại tôi đúng không? Tôi phát hiện ra bây giờ mi nói chuyện vô cùng dễ nghe.”
“Bởi vì hiện giờ thành tích của cô quá bỏ đi.”
“…!”
Bị hệ thống đả kích như vậy, nhưng trong lòng Tô Thanh Hòa ít nhiều cũng hơi an tâm, hệ thống vẫn luôn mạnh miệng nhưng mềm lòng như vậy.
Sau khi từ viện nghiên cứu khoa học về nhà ăn cơm xong, cô trở về phòng, tìm hệ thống để xem cái gọi là vệ tinh. Mấy thứ lớn như vậy tinh này cũng không thể mua ra ngoài xem được, mà Tô Thanh Hòa cũng không định mua cái này, không cần thiết phải thế… chủ yếu là vì cô không mua nổi.