Chương 637: Con muốn giống như mẹ
Tô Thanh Hòa tức đến suýt chút nữa thì nghẹt thở, một đứa trẻ nhỏ như vậy mà còn có thể tranh luận: “Mẹ có thể ngồi xe, mẹ còn có cảnh vệ viên bảo vệ, còn có nhân viên cần vụ chăm nom cuộc sống, nhưng đây đều là vì mẹ cũng làm việc cho người khác, nếu con muốn giống như mẹ, thì con cũng phải làm một người có năng lực, nhưng vậy sau này nói không chừng còn có thể có người khác đút cho con ăn.”
“Mẹ ơi, thế nào mới là có năng lực ạ?”
“Chính là học hành chăm chỉ, học kiến thức, có kiến thức rồi thì có thể có bản lĩnh.”
Tiểu An Ninh nhìn mẹ mình với gương mặt hiểu ra: “Mẹ ơi, sao mẹ không nói sớm một chút? Con phải học kiến thức, để người ta chăm sóc con.”
Tô Thanh Hòa cười khổ không thôi, nhéo gương mặt nhỏ của cô bé, thôi thì cứ mặc kệ con bé vậy, cũng may còn có thể cứu được, vậy thì tốt rồi.
Tương lai mười năm sau, còn không biết hình thức trong nước sẽ như thế nào, con mình vẫn không thể quá an nhàn được, nhất định phải để con bé có tinh thần hướng lên, để con bé có thể trưởng thành tốt ở bất cứ môi trường nào.
Ngày hôm sau lại đi đón con, biểu hiện của tiểu An Ninh tốt hơn nhiều, giáo viên phản ảnh cô bé có thể tự mình ăn cơm với Tô Thanh Hòa một cách vui vẻ, tuy rằng ăn chậm, nhưng tiến bộ rất lớn, hơn nữa còn rất thích học hành, khi lên lớp còn nghiêm túc, nghe giảng cũng rất nghiêm túc.
Giáo viên cười bảo: “Tôi tự hỏi tại sao con bé lại thích học tập như vậy, con bé nói muốn trở thành một người giống như mẹ mình, giáo sư Tô, đây đều là nhờ nhà các cô lời nói và làm việc đều mẫu mực.”
Tô Thanh Hòa cười xấu hổ.
Bởi vì sự thay đổi của tiểu An Ninh, nên mẹ Cố và Cao Tú Lan cũng từ từ yên tâm, có thời gian làm việc của mình.
Tô Thanh Hòa thì lại bận làm nghiên cứu khoa học, từ sau lần đầu tiên phóng vệ tinh lên trời, hai năm này nghiên cứu phóng vệ tinh vẫn còn tiếp tục như cũ, nghiên cứu trong những tổ đội khác cũng rất nhiều.
Đến khi bắt đầu vào tháng năm, trong lòng Tô Thanh Hòa thấp thỏm bất an.
Rất nhanh, cô đã nghe được một vài tin tức, thủ đô mở rất nhiều cuộc họp, hình như có rất nhiều người có sự điều chỉnh chức vị.
Cũng may, trường học bên thủ đô ngược lại cũng không có động tĩnh gì, mà vẫn còn đang đi học bình thường, phía bên phòng nghiên cứu cũng đang tiếp tục làm nghiên cứu.
Đối với công tác của Tô Thanh Hòa, cũng không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Tô Thanh Hòa còn gọi điện thoại tới chỗ bí thư Cố.
Bí thư Cố bây giờ cũng được phân cho một chiếc di động bấm phím, nói chuyện rất thuận tiện.
“Cha à, bây giờ ở huyện đều ổn chứ ạ, không có động tĩnh gì chứ?”
“Con đã nghe nói cả rồi sao?” Bí thư Cố tò mò hỏi.
Tô Thanh Hòa lập tức khẩn trương: “Cha ơi, là có chuyện gì vậy ạ?”
“À, chính là một vài lão đồng chí bị nói là có tư tưởng không đúng đắn, có sự luân chuyển, ôi, suy nghĩ của phía trên chúng ta cũng không thể đoán được đâu.”
“Cha à, vậy những người khác thì sao, trường học có ổn không?”
Tô Thanh Hòa vội vàng hỏi, cô nhớ trường học bị làm náo loạn rất dữ dội.
“Trường học hả, trường học ổn lắm con, không phải lãnh đạo lớn đã nói rồi sao, phải coi trọng giáo dục nhất, bây giờ các học sinh trong trường đều nghiêm túc học hỏi, cha cũng kêu lãnh đạo trong trường học không cần tham gia vào những chuyện khác, cứ làm ra thành tích tốt là được, như thế mới không phụ lòng kinh phí mà nhà nước cho chúng ta.”
Nghe được tin này, Tô Thanh Hòa thở dài một tiếng, cuối cùng cũng có chút khác biệt rồi.
Tô Thanh Hòa vừa mới thở phào một hơi, kết quả phía bên Hoa Đại suýt chút nữa thì xảy ra chuyện lớn.
Một giáo viên ở phòng giáo vụ Hoa Đại đột nhiên dẫn người vây công phòng nghiên cứu, nói giáo sư trong phòng nghiên cứu có khuynh hướng khác, còn xúi giục một vài sinh viên khác nữa. Nếu không phải vì bên ngoài quanh năm có quân nhân bảo vệ, thì suýt chút nữa đã xông vào rồi.
Khi Tô Thanh Hòa nghe được tin này thì sợ hết hồn, mau chóng đi tìm đồng chí Chu Hoa để phản ánh.
“Cháu rất nghi ngờ, đây chính là mưu đồ bất lương của phần tử chủ nghĩa đế quốc, với ý đồ tạo ra hỗn loạn, đánh cắp tài liệu nghiên cứu quý giá của chúng ta. Nếu như để bọn họ thực hiện được chuyện này, vậy viện nghiên cứu của chúng ta rất nhanh cũng sẽ gặp phải những hỗn loạn như vậy, lão đồng chí, bây giờ nghiên cứu của chúng ta cũng đang vượt lên dẫn trước Âu Mỹ, tuy rằng chúng ta tạm thời giữ bí mật, nhưng khó đảm bảo tin tức không bị đặc vụ tiết lộ ra ngoài.”
Đồng chí Chu Hoa cũng tức giận vỗ bàn.
Lúc này ông hạ lệnh kêu người bên quân đội thủ đô tới bắt người đi gây chuyện lại, hơn nữa cũng báo cáo chuyện này với những lãnh đạo khác.