Chương 638: Thay đổi vận mệnh
Đồng chí Chu Hoa nghiêm túc nói: “Lãnh đạo lớn, thành quả chúng ta có được hiện tại cũng không dễ dàng gì, trước đây chúng ta ở trong môi trường nghiên cứu phát triển ổn định và hòa bình, mới có thể có được thành quả lớn như vậy. Bây giờ những đợt tấn công trường học và thành viên nghiên cứu khoa học này, là muốn sự phát triển của chúng ta trì trệ không tiến, đây là muốn phá hoại.”
Những lãnh đạo khác im lặng không nói, sự thay đổi phát triển trong nước vào những năm này đều có thể nhìn ra được, một sự thay đổi lớn như vậy, khiến mọi người đều có niềm tin rất lớn, cũng có sự mong đợi rất lớn, cho nên sự việc xảy ra như vậy, cũng quả thực khiến người ta rất tức giận.
Lãnh đạo lớn ho khan, vỗ lên bàn: “Đối với những phần tử xấu như vậy, nhất định phải nghiêm trị.”
Những lãnh đạo khác gật đầu: “Nhất định phải nghiêm trị.”
Tin tức bên trên hạ xuống, những người này đều bị biến thành phần tử xấu xa, rất nhanh văn kiện đã được phát xuống. Kết quả như vậy khiến những người có mưu đồ khác đó cũng sợ hãi. Trường học và các cơ sở nghiên cứu khoa học ở khắp các nơi trên cả nước, bao gồm cả lĩnh vực văn hóa đều được tiến hành bảo vệ.
Đối với kết quả như vậy, Tô Thanh Hòa cũng cảm thấy may mắn.
May mắn vì lúc đầu mình đã nỗ lực, nếu như mình không làm một vài chuyện, trình độ khoa học vẫn còn giống như quá khứ, thì hôm nay cô cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn một vài chuyện xảy ra.
…
Sau khi quỹ đạo xuất hiện sự thay đổi, rất nhiều chuyện cũng đều xuất hiện sự thay đổi.
Bởi vì ngăn cản loại chuyện phá hoại này, cho nên người ở khắp các nơi bên dưới cho dù có muốn cách mạng chính trị, cũng không làm ra chuyện hãm hại người.
Trên cơ bản, hình thức trên dưới toàn quốc là hòa bình.
Nhân làn gió đông này, đội ngũ của Tô Thanh Hòa cũng làm ra một vài thành tích, khiến các lãnh đạo phía trên nhận thấy hoàn cảnh hòa bình có lợi đối với sự phát triển trong nước.
Mặt khác, xung đột phía biên giới rất nhanh đã được giải quyết, hai bên thậm chí còn không nổ súng, mà chỉ diễn tập một lần đã khiến đối phương sợ hãi rút lui.
Một thành tựu này khiến trên dưới toàn quốc đều càng hưng phấn hơn, hình thức rất tốt đẹp.
Cố Trường An chỉ ở bên đó hơn một năm đã được điều về thủ đô.
Mùa xuân năm 68, Tô Thanh Hòa định đưa cả nhà về quê đón năm mới, bọn họ đã ra ngoài được vài năm rồi, tuy rằng bây giờ việc liên lạc rất tiện lợi, có thể gọi điện thoại, nhưng người thân trong nhà đã vài năm không gặp nhau, tiểu An Ninh cũng chưa từng về quê.
Trước đây cô còn lo lắng hình thức trong quốc gia không ổn định, nhưng bây giờ xem ra, tất cả đều đang phát triển theo chiều hướng tốt, quốc thái dân an, cũng nên trở về thăm mọi người.
Nghe thấy Tô Thanh Hòa nói định về quê, Cao Tú Lan và mẹ Cố cũng có hơi kích động. Bọn họ ra ngoài đã nhiều năm như vậy rồi, trải qua cuộc sống cùng với bé cưng bảo bối nhà mình, nên rất ít khi nhớ đến những đứa con trai và con dâu trong nhà đó.
Chẳng qua nếu nói thật sự không nhớ một chút nào thì lại không có khả năng, tục ngữ nói rất đúng, lá rụng về cội, đó chính là gốc rễ của mình mà.
Khi thu dọn đồ đạc, tiểu An Ninh còn đặc biệt kêu Tô Thanh Hòa mang cả sách giáo khoa của cô bé đi theo, cô bé định trong thời gian đón năm mới phải kiên trì học chữ và học số, cô bé hy vọng mình có thể sớm học xong, để sau này có thể khỏi cần đi học nữa.
Cố Trường An nhìn thấy sự thay đổi của con gái mình, kinh ngạc đến mức không khép miệng lại được.
“Sao bé cưng nhà chúng ta lại tiến bộ như vậy?”
Tô Thanh Hòa cười nói: “Có khả năng trong người con bé vẫn có một chút phẩm chất tốt.”
Hai vợ chồng nhìn nhau và cười.
Tô Thanh Hòa đã vài năm chưa rời khỏi Bắc Kinh, lần này cô trở về quê thăm người thân, phía bên cục an ninh cũng không đồng ý, nhưng đồng chí Chu Hoa cũng thông cảm chuyện cô rời nhà nhiều năm, những năm này vẫn luôn bận rộn công việc ở hai nơi cùng một lúc, giờ cũng không sinh thêm phiền phức gì, nên không có lý nào lại tước mất sự tự do của cô.
Hơn nữa đồng chí Chu Hoa cũng cho rằng, bây giờ tình hình trong nước đã tốt lên nhiều, mấy năm này đặc vụ cũng đã bị bắt gần hết, cũng sẽ không đến mức ở ngay trên chính lãnh thổ nước mình mà còn sợ đông sợ tây, như vậy lại trông có vẻ chính phủ quá vô dụng, cho nên vẫn sắp xếp phía bên cục an ninh tăng thêm người bảo vệ.
Toa xe giường nằm được sắp xếp cho Tô Thanh Hòa cũng là một toa cuối cùng trên tàu, không cho người tùy tiện tiến vào.