Chương 643: Phiên ngoại về quê ăn tết 3
Bây giờ Tô Ái Đảng là phó sở trưởng đồn cảnh sát công xã, Tô Ái Hoa thì làm chủ nhiệm khoa nông nghiệp ở công xã, bởi vì hai người này bình thường bận rộn, lại thêm trẻ con ba nhà đều đi lên thị trấn học, cho nên năm ngoái sau khi đám trẻ lên trung học, Đinh Quế Hoa và Điền Tiểu Mai cũng đều đi lên thị trấn giúp chăm nom nhà cửa và đám trẻ.
Anh cả Tô Ái Quốc lúc trước làm thay công tác chấm công của Tô Ái Hoa, bởi vì làm việc thật thà, lại thêm người nhà họ Tô có tiếng trong đội, cho nên hai năm trước cũng thuận lợi tiếp quản chức vụ đội trưởng đội sản xuất của Quách Trường Thắng, Lâm Thục Hồng thì làm việc ở trại nuôi heo.
Cuộc sống trong nhà rất khá.
Những năm này đều sống tốt, thu nhập trong nhà tăng lên, mọi người dứt khoát dựng nhà ở quê, chuẩn bị sau này nghỉ hưu rồi, vẫn sẽ về quê dưỡng lão.
Tô Ái Quốc cười bảo: “Em út à, vẫn là em có bản lĩnh, chuyện của em, anh đều nghe mấy đứa Đại Nha nói rồi, nói lãnh đạo lớn kêu tụi nó học hỏi em, phải trở thành một người ưu tú như em.”
Những người khác đều nở nụ cười đầy tự hào, cô út xuất sắc như vậy chính là em gái ruột của bọn họ!
Tô Thanh Hòa cười đáp: “Đó là do em may mắn có cơ hội được đi học, bây giờ mấy đứa Đại Nha đều học giỏi, sau này cũng có thể có tương lai.”
Bí thư Cố bảo: “Đúng vậy, mọi thứ bây giờ đều tới không dễ gì, giáo dục nhất định phải nắm chắc, phải coi trọng việc học của lũ trẻ, để lũ trẻ trở thành rường cột tương lai của tổ quốc, vậy tổ quốc chúng ta mới có thể càng lúc càng tốt hơn được.”
Ba anh em đều gật đầu.
Dạy dỗ ba đứa trẻ thành sinh viên đại học, rồi kêu đám trẻ làm người hữu dụng.
“Cha, mẹ, chúng con về rồi ạ...”
Đang nói chuyện thì lũ trẻ chạy về nhà từ bên ngoài, mặt mày đầy bụi đất, quần áo cũng vô cùng bẩn, nào còn bộ dáng của học sinh nữa.
Ba anh em nhà họ Tô: “...” Thật muốn ra tay.
Cố Bảo Bối thò đầu ra từ phía sau đám trẻ, mái tóc cũng rối tung, quần áo bẩn thỉu, nhưng nhìn thì gương mặt rất hưng phấn.
Thấy Tiểu An Ninh, ba anh em đều nhịn xuống, cũng không thể dọa sợ cô bé được.
Tô Thanh Hòa mau chóng xách con bé ra ngoài: “Mấy đứa vừa đi đâu vậy?”
Đại Nha đáp: “Bé cưng nói cô thích ăn trứng chim, cho nên Đại Bảo dẫn con bé đi lấy trứng chim.”
Tô Thanh Hòa: “...”
Tiểu An Ninh nói: “Giữa mùa đông, bọn con chẳng tìm thấy cái tổ chim nào cả, vì thế bọn con cùng nhau đi làm tổ chim ở khắp nơi, như vậy chim sẻ sẽ đẻ trứng ở đó, mẹ ơi, mẹ đừng ăn trứng chim, anh Đại Bảo nói rồi, mùa xuân, trứng chim sẽ nở thành những chú chim nhỏ.”
Tô Thanh Hòa vừa định gật đầu xúc động, kiểm điểm lại hành động ăn trứng chim ngày trước của mình đã phá hoại biết bao nhiêu gia đình của chim nhỏ, thì nghe thấy con gái bảo: “Như vậy mới có nhiều trứng chim hơn, sau này mẹ muốn ăn bao nhiêu mà chẳng được.”
“...”
Sau khi thay quần áo cho lũ trẻ, tắm rửa sạch sẽ, người một nhà lại quây quần ăn cơm.
Thời gian gặp nhau luôn rất ngắn, mọi người đều biết, lần này đám người Tô Thanh Hòa trở về, lần sau còn không biết khi nào mới về nữa. Có lẽ lại là mấy năm nữa.
Không chỉ đám người lớn, mà ngay cả lũ trẻ cũng rất luyến tiếc nhau, buổi tối, Tiểu An Ninh không muốn ngủ cùng cha mẹ, mà sớm ôm gối chạy tới chen chúc với đám người Đại Nha để nói chuyện và chơi trò chơi.
Tô Thanh Hòa cũng không ngăn con bé, đã rất lâu không thấy con bé vui vẻ như thế.
Buổi tối, sau khi triền miên với Cố Trường An, cô giật mình ngăn cản Cố Trường An, không muốn anh đem hạt giống ra ngoài.
“Em muốn sinh con, muốn sinh thêm em trai em gái cho An Ninh, anh xem trong nhà anh trai em náo nhiệt bao nhiêu, nhiều trẻ con cũng rất tốt.”
Cố Trường An có hơi do dự, thời gian anh ở nhà ít, nên thời gian chia sẻ với Thanh Miêu Nhi cũng ít.
“Hay là, đợi anh nghỉ hưu đã.”
Tô Thanh Hòa duỗi chân móc vào thắt lưng của Cố Trường An, Cố Trường An lập tức rùng mình, không kịp ngăn lại, để lại toàn bộ trong cơ thể cô.
Tô Thanh Hòa cười tủm tỉm bảo: “Đợi anh nghỉ hưu còn có thể nữa sao.” Đến lúc đó không chừng đã kế hoạch hóa gia đình rồi, cô cũng không muốn vi phạm đâu.
Cố Trường An đang có hơi ngượng ngùng, nhưng nghe thấy Tô Thanh Hòa nói hai chữ không được, anh lập tức dùng sức, lại đè cô xuống: “Cái gì không được, anh có già tám mươi vẫn được nhé.”
...
Ngày hôm sau, mẹ Cố và bí thư Cố về lại huyện, kêu Tô Thanh Hòa và Cố Trường An ở bên này thêm vài ngày nữa, đợi đêm ba mươi trở về cũng được.
Tô Thanh Hòa còn định dẫn Cố Trường An và con đi thăm bà ngoại, kết quả buổi chiều, bà cụ Cao còn có cả hai vợ chồng bác cả, dẫn theo con trai, con dâu cùng cả cháu tới.
Cao Phúc Sinh cười vui vẻ, ôm Tiểu An Ninh: “Con bé xinh quá.”