Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau khi lên xe, tài xế xe kéo khởi động chiếc xe, dường như cảm giác được bầu không khí quá không thích hợp, lái xe cũng không còn cảm giác thoải mái trước kia nữa, ngược lại có hơi cẩn thận.
Bí thư Trình ngồi bên cạnh tài xế ở đằng trước, sau đó liếc mắt nhìn về sau, thấy Thôi Hướng Bắc hình như đang nhìn trời, trong lòng suy nghĩ, nên sắp xếp cho thanh niên này thế nào đây.
Dựa theo cách nói của bí thư Lâm, thanh niên này quả thực đã tự mình đệ đơn xin xuống dưới chi viện cho công tác xây dựng. Trên hồ sơ còn ghi đã tốt nghiệp trung học phổ thông. Đương nhiên, hồ sơ đó cũng vô cùng thê thảm, chỉ riêng đánh nhau với bạn học thôi đã có mấy vụ rồi. Ngay cả trường học ở thành phố lớn còn không quản tốt được, bí thư Trình rất nghi ngờ liệu đứa trẻ này có thể trở nên tốt hơn ở nơi này được không.
Giống như cách làm của bí thư Lâm trước đó, trong đầu của bí thư Trình cũng đang sàng lọc đội sản xuất thích hợp. Ông ta vốn định chọn một vài đại đội cùng họ để sắp xếp người qua, nếu như thằng nhóc này dám gây chuyện, thì những đại đội cùng họ khá đoàn kết đó, chắc chắn sẽ cho cậu ta không gây chuyện được.
Nhưng rất nhanh, bí thư Trình đã phủ nhận suy nghĩ này.
Những đại đội cùng họ đó, đánh nhau đều là cùng nhau đánh. Ví dụ như trước đây có hai đại đội vì giành nguồn nước, mà xúm lại với nhau kéo bè kéo lũ đánh. Lỡ như thằng nhóc này bị những người đó đánh chết thì phải làm sao?
Ông ta quay đầu nhìn tên khó giải quyết khiến người đau đầu này, sau đó nhìn đến Tô Mạn đang ngồi đối diện với người khó đối phó kia.
Tô Mạn cũng đang nhìn phong cảnh, không lên tiếng.
Bí thư Trình lập tức nghĩ đến đội sản xuất Đại Kiều Loan.
Đội sản xuất này là đội sản xuất lẫn họ, tuy rằng trong đội sản xuất này không phải cùng một họ, nhưng bọn họ đều rất dũng cảm. Dù sao đều là những người xa xứ tới đây, không có tính cách mạnh mẽ làm sao mà được.
Cho nên, nếu như thằng nhóc này đến đội sản xuất Đại Kiều Loan, chắc chắn sẽ không làm ra chuyện gì đâu. Những xã viên dũng cảm đó sẽ khiến cậu ta biết nông thôn không phải là nơi cho cậu ta diễu võ giương oai. Hơn nữa bởi vì không cùng một họ, nên cho dù đánh nhau, những người khác cũng sẽ không cùng xông lên, sẽ không đánh thằng nhóc này đến chết. Cùng lắm chỉ là thằng nhóc này bị mấy anh em một nhà cùng nhau đánh cho gần chết mà thôi.
Sau khi trải qua suy nghĩ cặn kẽ, bí thư Trình đã đưa ra quyết định, trong lòng lập tức cũng nhẹ nhõm hơn, còn nói chuyện bình thường với Tô Mạn: “Tiểu Tô này, trong đội các cháu vẫn chưa có thanh niên trí thức nào đâu nhỉ.”
Tô Mạn còn đang nghĩ ngợi chuyện nên gia tăng quy mô đào tạo thế nào, nghe được lời này, chỉ đáp: “Đội trưởng Quách của chúng cháu nói, loại nhân tài này nên để cho những nơi cần đến.”
Trên thực tế, cách nói của đội trưởng Quách là không muốn một vài người tới ăn cơm không, làm việc còn không được, tới nơi này chỉ rước thêm phiền.
Bí thư Trình cười bảo: “Như vậy cũng không được, trên tổ chức muốn chăm sóc mỗi một đội sản xuất. Lần này đồng chí Thôi Hướng Bắc là tới một mình, lát nữa cháu lấy giấy, dẫn cậu ấy đi tới đội sản xuất các cháu, kêu phía bên lão Quách sắp xếp cho tốt.”
Trợ lý Tiểu Vương lộ ra ánh mắt thông cảm với Tô Mạn.
Tô Mạn ngược lại cũng không để ý, cho dù thanh niên này thích đánh nhau, cũng không đến mức còn có thể ngông cuồng ở một nơi xa lạ được. Thời gian dài cũng phải thay đổi tính nết thôi.
“Vâng, bí thư Trình.”
Đoán chừng nghe được sắp xếp này, Thôi Hướng Bắc vẫn luôn nhìn trời liếc mắt nhìn Tô Mạn.
Tô Mạn nở nụ cười thân thiện với anh: “Đồng chí Thôi Hướng Bắc, lát nữa sau khi xuống xe, anh đi cùng tôi về đội sản xuất nhé.”
Thôi Hướng Bắc hiếm khi gật đầu, sau đó tiếp tục nhìn trời.
Trợ lý Tiểu Vương còn học theo anh tò mò nhìn lên trời, ngoại trừ trời xanh mây trắng ra, cũng chẳng có phong cảnh gì khác. Cũng không biết là đang nhìn cái gì nữa.
Anh ta cảm thấy đầu óc của người trẻ tuổi này có hơi không bình thường, lại nhìn về phía Tô Mạn với vẻ cảm thông.
Chiếc xe từ từ đến công xã, bởi vì chậm trễ một lúc, nên thời gian cũng không tính là sớm nữa, đã sắp tan làm rồi. Bí thư Trình dẫn bọn họ về phía bên văn phòng công xã.
“Tiểu Vương, cháu dẫn đồng chí Thôi Hướng Bắc đi xử lý hồ sơ một chút đi, còn cả thông báo bố trí đến phía bên đại đội Đại Kiều Loan cũng viết một bản, lát nữa cho đồng chí Tô Mạn dẫn về.”
“Vâng.” Trợ lý Tiểu Vương nhanh chóng đi làm việc. Thôi Hướng Bắc cũng chậm rì rì đi theo.