Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 225 - Chương 225 - Hỏi Dò

Chương 225 - Hỏi dò
Chương 225 - Hỏi dò

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian

Phụ trách: Vô Tà Team

Mải nói về sự tích vinh quang của mình, cô ta cũng quên mấy việc phàn nàn kể khổ. Một vẻ rạng rỡ kỳ lạ hiện lên trên khuôn mặt hốc hác của cô ta.

Lý Xuân Hoa nói: “Công xã cũng có chụp cho mẹ, nói hình tượng thím Hoa do mẹ diễn rất tốt, muốn chụp ra cho mọi người xem.”

Lâm Tuyết Cúc: “...”

Tô Mạn cười nói: “Cái này không giống, chị dâu con là thuộc lao động vinh quang. Còn mẹ là thuộc diễn xuất tốt, có hình tượng tốt, đi biểu diễn tuyên truyền.”

“Đúng vậy...” Khóe miệng Lâm Tuyết Cúc hơi cong lên: “Ta làm việc, ta vinh quang.”

Lý Xuân Hoa vốn dĩ muốn tranh luận với cô ta, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt gầy gò ốm tong của cô ta, cảm thấy hay là đừng nói nữa thì hơn. Có chút không thể mở miệng được, lỡ quay về tức giận ngất đi thì phải làm sao.

Bà thậm chí còn không biết trước đó con dâu của bà đã từng bị ngất một lần rồi.

Lâm Tuyết Cúc cảm thấy cuối cùng cô ta cũng dựa vào sự nỗ lực của mình là triệt hạ được uy phong của mẹ chồng, trong lòng có chút đắc ý, đợi đến tối nghe con trai con gái kể đến chuyện đi rừng, được ăn no uống no. Bỗng chốc lại thấy nhói trong lòng.

“Đại Trụ, anh nói chúng ta là lời hay là lỗ?”

Tô Đại Trụ vì bị vợ cắn một cái, lúc này cũng chẳng còn tinh thần để phản kháng lại nữa: “Em nói cái gì thì là cái đấy.”

“Lỗ, lỗ to rồi. Bớt ăn bao nhiêu đồ lại.” Lâm Tuyết Cúc đau đớn ôm ngực nói.

Lại nghe nói hai con ở nhà thay bọn họ ăn được rất nhiều nên trong lòng cũng thấy dễ chịu đôi chút.

“Cũng không biết chiến sĩ thi đua năm nay có phải là em không. Bức ảnh đó không thể chụp không công được, chắc chắn là dùng trong việc gì đó, lần này chúng ta đi không uổng phí.” Khổ thì có khổ thật, rất nhiều lần muốn khóc.

Vì sắp đến cuối năm, bên phía công xã đương nhiên cũng bắt đầu đưa ra kết quả bình chọn.

Chẳng hạn như đại đội tiên tiến của công xã, gia đình năm tốt, phần tử tích cực của xã, chiến sĩ thi đua của xã ...

Ở đây không thể thiếu tên của Tô Mạn. Trước đây bình chọn Tô Mạn là phần tử tích cực của hội phụ nữ. Lúc này cô đã đổi phòng làm việc, bèn bình chọn cho cô là phần tử tích cực tiên tiến trong xưởng, và có tên trong danh sách đảng viên dự bị. Đương nhiên, đảng viên dự bị cũng chỉ là một kỳ khảo hạch mà thôi, chỉ là một quá trình, đợi sang năm Tô Mạn sẽ chính thức trở thành đảng viên.

Ngoại trừ tên của Tô Mạn ra, đồng chí Lâm Tuyết Cúc bên nhà họ Tô cũng có tên trong danh sách.

Lý do bắt nguồn từ mấy tấm ảnh do thợ chụp ảnh chụp về, và phản hồi của đội trưởng bên đội xây dựng cơ sở.

Nói nữ đồng chí này đúng là liều mạng quá mà, bình thường dốc sức làm việc, chẳng khác gì một nam đồng chí. Đợi khi kết thúc công việc, người sắp gục đến nơi mà cũng gắng gượng.

Thợ chụp ảnh đem những tấm ảnh đó rửa ra, lấy qua cho bên công xã xem. Nên đã quyết định chọn Lâm Tuyết Cúc là chiến sĩ thi đua cuối năm. Một năm làm chiến sĩ thi đua hai lần, đúng là không dễ dàng.

Sau khi đưa ra quyết định, bí thư Trình xem hồ sơ của những người này, mới biết Lâm Tuyết Cúc đó chính là chị dâu cả của Tô Mạn. Chỉ mỉm cười nói với chủ nhiệm Hách: “Người nhà Tiểu Tô giác ngộ đều cao nhỉ.”

Chủ nhiệm Hách mỉm cười nói: “Quả thật có chút năng lực. Chị dâu thứ của cô ấy cũng là kỹ thuật cốt cán của đội may trong xưởng, mẹ cô ấy đồng chí Lý Xuân Hoa thì không cần nói nữa, bà ấy là vai chính trong đội biểu diễn của chúng ta.”

Bí thư Trình nói: “Xem ra Tiểu Tô ưu tú như vậy cũng không phải là không có lý do.”

Sau khi chủ nhiệm Hách trở về văn phòng, bà ta ngồi vào bàn làm việc suy nghĩ, sau đó hỏi cán sự Lưu đến từ đại đội Đại Kiều Loan: “Đồng chí Lâm Tuyết Cúc đó trong đội của cô là người như thế nào.”

Đồng chí Lâm Tuyết Cúc?

Cán sự Lưu phải mất một lúc để hồi tưởng lại người này. Nếu nói trước đây, đồng chí Lâm Tuyết Cúc này hình như là… không nhớ ra được.

Cô ta cảm thấy hình như đã không thể nhớ ra được biểu hiện lâu giờ của Lâm Tuyết Cúc rốt cuộc có tốt hay không. Dù sao cũng chỉ có ấn tượng cô ta là người làm việc rất tích cực.

“Làm việc rất tích cực, khi thu hoạch mùa vụ thì là chiến sĩ thi đua của đội chúng ta. Ôm đồm mọi việc. Còn dẫn cả chồng của cô ấy cùng làm. Sau đó, khi đến đội xây dựng, cũng báo danh sớm rồi giành đi làm. Lúc đó đội trưởng Quách còn nói một nữ đồng chí như cô ta đi sợ là không chịu nỗi, nhưng thái độ của cô ta rất cứng rắn. Nghe nói lúc đó nhà mẹ cô ta còn đến quậy một trận, không cho cô ta đi, nhưng cô ta lại rất là kiên quyết.”

Bình Luận (0)
Comment