Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Thôi Hướng Bắc nghiêm túc đáp: “Xưởng trưởng Tô đã nói, mọi người đều là những người đã cùng nhau chịu khổ cực, chúng tôi không thể tử bỏ bất cứ một ai được, cho nên mọi người cũng đừng kéo chân đội sản xuất chúng ta, mà đều làm việc chăm chỉ. Nếu như ai không làm việc nghiêm túc, bị người thay thế bất cứ khi nào, vậy cũng đừng trách nhà xưởng.”
Nghe được lời này của Thôi Hướng Bắc, các công nhân đều có hơi cảm động. Hóa ra nhà xưởng nể tình, cho nên mới cho mọi người một cơ hội. Lúc này không để cho một ai bị rớt lại, mà đều trở thành công nhân hết.
Cảm động nhiều lại càng có sức hơn, phải chăm chỉ làm việc, không thể kéo chân nhà xưởng được.
….
Tô Đại Trụ chính thức làm công nhân, Tô Mạn chính thức làm xưởng trưởng, nhà của nhà họ Tô cũng chính thức lợp xong mái, xem như là ba chuyện vui đến cửa. Cho nên Tô Mạn đặc biệt đi đến hợp tác xã mua bán mua chút đồ về chúc mừng với gia đình.
Lý Xuân Hoa ăn hạt dưa rang mà Tô Mạn mua về, hưng phấn bảo: “Nếu như nhà mình có thể nấu cơm, vậy hôm nay chúng ta nhất định phải làm một mâm, nhiều năm vậy rồi, chuyện hôm nay là lớn nhất.”
Tô Mạn thầm nghĩ một ngày này đoán chừng cũng sẽ tới nhanh thôi. Đến khi đó người trong nhà sẽ phát sầu vì phải nấu cơm như thế nào.
Lý Xuân Hoa bàn với Tô Mạn muốn chuyển cho cô ở chỗ mới. Phòng của nhà họ Tô đã lợp mái xong. Sáng ngày mai sẽ quét dọn sạch sẽ phòng cho cô, để Tô Mạn đi vào phòng mới ở.
Tô Mạn đương nhiên cũng muốn ở phòng mới, nhưng vẫn hỏi: “Cha mẹ, cha mẹ thì sao?”
“Mẹ và cha con ở nhà chính, phòng này là mẹ và cha con xây lên, chúng ta ở nhiều năm cũng quen rồi. Người trẻ tuổi các con ở phòng mới đi. Con và chị con đều là con gái, sau này gả đi, cũng không ở lâu được.”
Tô Mạn: “… Chuyện này vẫn còn sớm mà.” Cô mới không có dự định kết hôn đâu. Đàn ông đều là cái thứ không đáng tin. Ví dụ như ông cha ở kiếp trước đó của cô, lúc mới đầu không phải cũng rất yêu thương hay sao, kết quả nói không chịu trách nhiệm là không chịu trách nhiệm. Hơn nữa cô phát hiện ra đàn ông ở thời đại này hoặc nhiều hoặc ít đều có chút chủ nghĩa đàn ông, ngoại trừ người giống như Tô Đại Trụ ra, lại càng khiến cô kính trọng mà không thể gần gũi với kết hôn.
Dù sao tương lai cô có nói muốn cống hiến cả đời mình cho sự nghiệp xây dựng tổ quốc, thì cũng không ai có thể nói được lời gì.
Lý Xuân Hoa bảo: “Cũng không sớm đâu, con xem các chị dâu của con, đều là mười bảy, mười tám tuổi đã gả đi. Năm nay con mười bảy tuổi rồi. Năm sau cũng nên tìm đi thôi.”
Lâm Tuyết Cúc nhẫn nhịn không oán giận mẹ chồng mình. Năm đó sau khi cô ta kết hôn đã hối hận muốn chết. Mười mấy tuổi gả cho người ta làm vợ, còn gặp phải bà mẹ chồng thích giả bộ. Đang độ tuổi tươi đẹp lại dùng để cãi nhau với mẹ chồng, nghĩ đến thôi cũng thấy thiệt thòi phát hoảng rồi.
Nói đến chuyện này, cô ta lại nghĩ đến một việc: “Mẹ, sáng mai sau khi tan làm, con với Đại Trụ sẽ về nhà mẹ con một chuyến.”
Lý Xuân Hoa cắn hạt dưa, hỏi: “Về đó làm gì, khoe khoang à?”
Lâm Tuyết Cúc trợn trắng mắt: “Còn không phải nên báo tin mừng hay sao, mẹ, chúng ta có thể nói chuyện tử tế được không?”
Lý Xuân Hoa cười ha ha: “Tôi nói là sự thật, người một nhà còn vòng vo làm gì? Đã là người làm cán bộ thì phải khác chứ. Nói chuyện còn quanh co lòng vòng. Nếu cô nói cô muốn khoe khoang, thì bà đây còn chuẩn bị chút đồ cho cô. Nhưng cô nói là báo tin mừng, vậy khỏi cần chuẩn bị gì nữa, nói không chừng nhà mẹ đẻ cô còn phải cho chúng tôi ít đồ ấy chứ.”
Lâm Tuyết Cúc: “… Vâng, con là đi khoe khoang đấy ạ. Con muốn cho người ta biết Đại Trụ nhà bọn con có triển vọng. Xem ai còn nói Đại Trụ nhà chúng ta là đồ bỏ đi nữa.”
Tô Đại Trụ cảm động đến mức đôi mắt đỏ hoe.
Tô Mạn vô tình liếc mắt nhìn anh ta, trông thấy ánh mắt đó của anh ta, lập tức chà cánh tay mình. Cô cảm thấy không cần thiết phải khoe khoang, bởi vì đồng chí Tô Đại Trụ vẫn bỏ đi như vậy.
Tô Nhị Trụ ngược lại, lại nhìn Tô Đại Trụ với vẻ hâm mộ, sau đó nhìn vợ mình, thầm nghĩ mình cũng phải chăn chuồng lợn đó cho tốt, sau này cũng đi tới nhà vợ khoe khoang. Đợi anh ta mang đến thể diện cho vợ rồi, xem vợ còn mặt lạnh với anh ta nữa không.