Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Cô cảm thấy dựa vào tiến độ bây giờ, có lẽ một tuần là có thể hoàn thành rồi. Cô cũng không đợi một tuần nữa mới đến tỉnh, có thể qua trước đó vài ngày.
Buổi trưa tan làm, các công nhân đều về nhà ăn cơm, Tô Mạn cũng chuẩn bị đến nhà ăn ở huyện ăn cơm.
Bây giờ trong xưởng ít người, Tô Mạn không xây nhà ăn, mỗi ngày phát tiền phụ cấp cho các công nhân, để họ về nhà ăn cơm. Đợi qua một thời gian nữa sẽ xây nhà ăn.
Cô với Ngô Tiểu Hội chuẩn bị rời khỏi văn phòng, thì nhìn thấy Trần Minh Hoa đứng bên ngoài văn phòng với dáng vẻ do dự.
“Thợ mộc Trần, sao chú không đi ăn cơm?” Bây giờ công nhân trong xưởng, cơ bản Tô Mạn có thể nhận ra hết. Cô biết đây là Trần Minh Hoa, người đã làm hai mô hình trong lúc thi ban đầu.
Thấy Tô Mạn ra rồi, Trần Minh Hoa mới hạ quyết tâm, nói với vẻ mặt trịnh trọng: “Xưởng trưởng Tô, chú có vài chuyện liên quan đến công việc muốn bàn với cháu.”
Tô Mạn nói với Ngô Tiểu Hội: “Cô đi ăn cơm trước đi, lát nữa tôi đi sau.”
“Được.” Ngô Tiểu Hội bưng hộp cơm gật đầu: “Hôm nay có đồ ăn ngon đấy, cô mau lên nha.”
Tô Mạn dẫn Trần Minh Hoa đến văn phòng nói chuyện.
“Thợ mộc Trần, chú có suy nghĩ về công việc sao?”
Trần Minh Hoa ngồi xuống ghế, cố gắng sắp xếp câu từ, nói: “Chú cảm thấy đồ gia dụng của chúng ta làm……không được tinh tế lắm.”
Tô Mạn có thể nghe ra được, bác thợ mộc này có lẽ là mắt nhìn rất tốt, cảm thấy đồ gia dụng của xưởng làm quá đơn giản rồi, không đủ đẹp.
Đây đương nhiên là có nguyên nhân rồi, ban đầu cô đồng ý giảm giá rẻ cho xưởng làm đồ sắt bên kia, đương nhiên cũng là vì chất lượng sẽ không tốt như thế. Cái chất lượng này không phải là vật liệu không tốt, mà và vì tiết kiệm nhân công, cô sẽ không làm đồ gia dụng quá tinh xảo, sẽ không thế kế hoa văn phức tạp trên đó.
Nhưng mà cô muốn nghe ý kiến của người thợ này: “Thế chú có đề nghị gì không?”
Trần Minh Hoa vừa nãy nói đồ trong xưởng không được tốt, cũng có chút thấp thỏm, không ngờ Tô Mạn không tức giận, ngược lại còn nghiêm túc bảo ông ta nói tiếp. Ông ta liền cảm thấy có chút dũng khí, tiếp tục nói: “Chú cảm thấy đồ gia dụng không chỉ cần phải thực dụng, mà còn phải có tính thẩm mỹ, thầy của chú từng nói, đồ gia dụng tốt chính là tư tưởng của ngôi nhà. Vẻ bề ngoài của căn nhà có thể sẽ rất cũ nát, nhưng mà chỉ cần tư tưởng của nó đẹp đẽ, thì có thể bù đắp được sự khiếm khuyết của vẻ ngoài……”
Tô Mạn nói: “Thế chú có thể làm ra đồ gia dụng đẹp hơn?”
“Chú có thể.” Trần Minh Hoa có chút kích động: “Mặc dù mấy năm qua chú không có làm trong xưởng, nhưng chú vẫn luôn muốn làm đồ gia dụng, đã làm rất nhiều đồ trang trí. Hôm nay chú có mang đến.”
Tô Mạn lập tức nói: “Ở đâu, cháu xem thử.”
Trần Minh Hoa vội vàng chạy đến phòng nghỉ ngơi của công nhân, lấy cái túi vải mà mình xách đến, sau đó lấy đồ trong đó ra.
Tô Mạn nhìn những vật mẫu nhỏ đặt trên bàn, và đột nhiên cảm thấy đây hoàn toàn không phải là mô hình đồ gia dụng, mà là một tác phẩm nghệ thuật.
Cũng không biết thợ mộc Trần này làm thế nào có thể làm ra được những thứ đồ này trong điều kiện thô sơ như vậy. Cô cảm thấy thợ mộc Trần này không còn là công nhân bình thường nữa rồi, mà thật sự thích cái nghề thợ mộc này, là một nghệ nhân trong nghề mộc.
“Xưởng trưởng Tô, cháu xem, lúc chú thiết kế có nghĩ đến kiểu dáng nhà cửa khác nhau, thì sẽ phải phối với đồ gia dụng khác nhau.” Ông ta vừa nói, vừa đồng bộ đồ gia dụng lại. Phong cách của mỗi một bộ đồ gia dụng đều không giống nhau.
Là một người kinh doanh, Tô Mạn ngay lập tức lập ra một loạt kế hoạch bán hàng cho việc bán những món đồ gia dụng này trong đầu. Đầu tiên đặt cho những món đồ gia dụng này một tên gọi tương đối cao sang, và sau đó bán chúng theo các cấp bậc khác nhau.
Những chiếc đồng hồ kia không phải cũng phân nhãn hiệu, phân đẳng cấp sao. Đồ gia dụng của cô cũng hoàn toàn có thể phân đẳng cấp đấy. Kiểu đồ gia dụng cao sang như thế này, thì thuộc về đồ gia dụng hàng đầu.
Trước kia Tô Mạn lo lắng đẳng cấp đồ gia dụng của mình không đủ cao, thiếu sức cạnh tranh, không ngờ bây giờ đã có thể giải quyết một vấn đề lớn rồi.
Mặc dù cô cũng có thể lay động khách hàng, nhưng cho dù kế hoạch tiếp thị tốt đến đâu, nếu muốn tồn tại lâu dài, cũng cần phải có một sản phẩm có danh tiếng tốt mới được.