Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
“Ký chủ còn nhận được chức năng tủ lưu trữ và chức năng che đậy hệ thống, tủ lưu trữ cung cấp cho ký chủ một không gian lưu trữ vật phẩm. Một không gian lập phương. Lúc ký chủ cần có không gian riêng tư thì có thể đặt hệ thống trong phòng tối nhỏ đó, như vậy thì hệ thống không có cách nào cảm nhận được mọi thứ ở bên ngoài.”
Tô Mạn nghe thấy thế thì sửng sốt trong lòng.
Cô cơ bản xác định được một điều, sau khi thăng cấp, khả năng khống chế hệ thống của cô quả nhiên có tăng lên.
Điều này khiến Tô Mạn an tâm hơn nhiều. Trước đây cô nghĩ, nếu là hệ thống dẫn con người hướng thiện thì lúc mới được chế tạo, người sáng tạo ra nó sẽ không quá đáng đến mức để trí tuệ nhân tạo quản lý con người. Vậy nên con người chắc chắn sẽ có năng lực khống chế hệ thống. Chứ không như cô, hoàn toàn không thể làm gì hệ thống.
Bây giờ xem ra quả nhiên là thế. Chỉ cần thăng cấp thì quyền lợi của cô sẽ càng lớn, đến một ngày nào đó, cô có thể điều khiển hệ thống rồi.
Tô Mạn vui vẻ bật cười.
“Kí chủ, sóng cảm xúc trong lòng cô hình như có dao động, cô đang vui vẻ.”
Tô Mạn nói: “Đương nhiên, dù sao thăng cấp rồi, sau này tôi có thể mua nhiều thứ hơn.” Cô mở giao diện mua sắm, tìm kiếm trong đó một lúc thì tìm được một cái máy cassette, nhưng nó chỉ là kiểu dáng cũ, còn rất cồng kềnh. Tô Mạn nhìn thử các đồ khác có thể mua thì phát hiện những đồ trong đó đều là những thứ rất gần gũi với thời đại này, về phương diện kỹ thuật cũng chẳng phải loại cao siêu gì.
Giống như đang đề phòng điều gì đó.
Số sách vở kia cũng thế, đều chỉ là những kiến thức rất căn bản, không có tài liệu gì quá cao siêu so với thời kỳ này.
Tô Mạn mua tai nghe, cô còn mua luôn băng nghe tương ứng. Ngồi trên giường luyện kỹ năng nghe.
Có mấy công cụ hỗ trợ học tập này, Tô Mạn cũng không mất quá nhiều công sức trong việc học ngoại ngữ nữa.
Sáng sớm tinh mơ cô ngồi đọc sách giáo khoa trong khu đất trống trong xưởng, thời gian ban ngày thì tranh thủ thời gian nghỉ ngơi học ngữ pháp, buổi tối sau khi trở về thì học nghe và khẩu ngữ.
Chỉ trong thời gian một tuần lễ, cô đã lấy lại những phần bị thiếu trong lớp học tiếng Nga. Thậm chí còn học tốt hơn so với những bạn khác trong lớp.
Cô cũng bắt kịp tiến độ học tập của những môn khác.
Vốn là người xếp chót lớp, nay biểu hiện trong lớp của cô ngày càng tốt. Mấy vấn đề mà giáo viên đưa ra, cô đều trả lời được. Khiến những người khác phải trợn mắt há mồm vì kinh ngạc.
Những bạn học khác ai cũng ghen tị khi thấy Tô Mạn học tiếng Nga nhanh như vậy.
Để học tốt một môn ngoại ngữ không phải là điều dễ dàng. Đặc biệt là khi mọi người ai nấy đều bộn bề công việc, tuổi tác cũng lớn, căn bản đã không còn trong độ tuổi thích hợp đi học nữa.
Bọn họ thấy Tô Mạn học tốt đều đến hỏi cô học như thế nào.
Tô Mạn nói: “Cách thì có nhưng theo tôi thấy cùng một biện pháp nhưng nhiều người sử dụng hiệu quả đem lại sẽ khác nhau, vậy nên tôi cũng không dám chắc nó sẽ có hiệu quả với tất cả mọi người. Tôi sẽ chia sẻ một chút bí quyết bình thường tôi dùng để học tập cho mọi người vậy.”
Những bạn học khác nghe cô muốn chia sẻ cách học tâm đắc thì đều túm tụm lại. Tô Mạn bị mọi người vây quanh như sao trên trời vây quanh mặt trời.
Tô Mạn liệt kê từng điều từng điều với mọi người. Những điều đó đều là phương pháp tâm đắc cô tự nhận ra trong quá trình học ngoại ngữ. Không có máy cassette cũng có những cách khác: “Có thể chọn những bạn học có phát âm khá chuẩn luân phiên nhau đọc trong lớp. Sau đó bình thường mọi người nên đọc nhiều, nghe nhiều. Học ngoại ngữ thì phải dùng miệng và tai nhiều...”
Lúc thầy Ôn cầm sách giáo khoa bước vào thì vừa hay trông thấy cảnh tượng này.
Thấy Tô Mạn bình tĩnh tự tin đứng giữa nhóm người. Anh ta nở nụ cười, nhẹ nhàng bước tới.
Lúc nghe thấy những cách Tô Mạn nêu ra, anh ta cũng công nhận cách của Tô Mạn mà gật gật đầu.
Đợi sau khi Tô Mạn nói xong, anh ta mới nói: “Những cách học mà bạn học Tô Mạn nêu ra đều có thể áp dụng được, chỉ cần chăm chỉ thì có thể dễ dàng học tốt tiếng Nga.”
Ủy viên học tập nói: “Thầy Ôn, ban nãy chúng tôi mới bàn với nhau, sau này để các đồng chí có phát âm tốt hướng dẫn đọc.”
Thầy Ôn nói: “Có thể, nhưng mọi người phải đến trước giờ học rồi. Không thể chiếm dụng thời gian học được.”
Mọi người không ai có ý kiến gì về điều này. Người được đề cử đầu tiên là Tô Mạn.
Bọn họ rất phục năng lực học tập của Tô Mạn. Thiếu nhiều buổi học như thế mà còn có thể đuổi kịp.
Cuối cùng chọn ra ba người.