Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Lúc này Thôi Hướng Bắc cũng chẳng cảm thấy lúng túng nữa, ngược lại còn rất vui vẻ. Nhận cục xà bông mới mà Tô Mạn đưa: “Được, trưa nay anh tới đón em.”
Nói xong thì chạy đi mất.
Đợi Thôi Hướng Bắc đi rồi Tô Mạn trở lại vị trí của mình, nhấp một ngụm trà. Thái độ bình thản thong dong. Hoàn toàn không có loại cảm xúc ngây thơ lãng mạn của một cô gái mới yêu đương.
Còn có thể tập trung tinh thần tiếp tục làm việc.
Hệ thống 789 nói: “Kí chủ, thái độ của cô bây giờ, vô cùng giống với loại đàn ông bội bạc chuyên đùa giỡn tình cảm người khác. Trước mặt người ta thì nói lời ngon ngọt, sau lưng lại chẳng chút coi trọng.”
Tô Mạn nói: “Dù tôi có coi trọng, anh ấy cũng không nhìn thấy.”
Hệ thống 789: “...”
Tô Mạn nói: “Tình cảm, chẳng phải chỉ cần hai người vui vẻ là được rồi sao?”
Dù sao cô đồng ý hẹn hò với anh chỉ là vì những lúc ở cạnh Thôi Hướng Bắc, cô cảm thấy khá thoải mái. Cô rất thích loại cảm giác này. Vậy nên mới đồng ý quen xem sao.
Bảo cô mỗi ngày nhớ nhung gì đó, một mình trốn ở xa nhìn lén, cô không làm được.
Nói cho cùng, trong lòng cô vẫn không có cảm giác an toàn, cô sẽ không đặt tình cảm của mình vào tay một người khác.
Trước đây khi cha mẹ cô còn ở với nhau, chẳng phải họ cũng rất ngọt ngào, rất hạnh phúc sao. Khi cô còn bé, gia đình cô vô cùng hạnh phúc. Mẹ dịu dàng ôn nhu, cha thì anh tuấn nho nhã. Mỗi khi nhắc đến cha, mẹ đều trông rất hạnh phúc. Vậy nên sau khi ly hôn, mẹ cô mới phải chịu đả kích lớn đến thế. Thậm chí có một thời gian còn mắc chứng kén ăn.
Tô Mạn cảm thấy loại tình cảm đó thật là đáng sợ.
Cô không muốn biến thành người như vậy.
Cho nên, hệ thống 789 luôn nói dù cô có làm việc thiện cũng không có giá trị thiện ý dao động, bởi vì cô không dùng tim mình làm.
Bên phía xưởng gạch, Thôi Hướng Bắc vội vội vàng vàng trở về, ngay cả thư thông báo trúng tuyển cũng không cầm, chạy thẳng vào ký túc xá của mình bắt đầu kỳ kỳ cọ cọ.
Lúc xưởng trưởng Cao cầm thư thông báo trúng tuyển của anh đến thì thấy Thôi Hướng Bắc vẫn còn đang chọn đồ, chải tóc.
Ông ta vui vẻ nói: “Tiểu Thôi à, cháu nói xem cháu làm gì thế. Thư thông báo trúng tuyển thì không cầm còn ở đó tắm rửa thay đồ?”
Ước muốn của Thôi Hướng Bắc mới được hoàn thành nên tâm trạng vô cùng vui vẻ. Ngay cả khi xưởng trưởng Cao trêu ghẹo anh, anh chỉ thật thà đáp lại: “Không phải thế đâu chú. Cháu tính ra ngoài.”
Xưởng trưởng Cao nói: “Vì phải ra ngoài mà ngay cả thư thông báo trúng tuyển cũng không cầm?”
Biết bao nhiêu người vì lá thư thông báo trúng tuyển này mà vui vẻ đến không ngủ được. Thằng nhóc này thì hay lắm, hoàn toàn ngược lại.
Xưởng trưởng Cao đương nhiên không biết, đối với một học bá như Thôi Hướng Bắc, thư thông báo trúng tuyển thật sự chẳng phải thứ gì lạ, trước đây có phải chưa từng nhận qua đâu.
Anh nghiêm túc sửa sang lại cổ áo sơ mi của mình, sau đó lại đưa mũi ngửi ngửi, còn hỏi xưởng trưởng Cao: “Chú ngửi thấy mùi gì không?”
“Có.” Xưởng trưởng Cao gật đầu.
Thôi Hướng Bắc nhướng mày.
Xưởng trưởng Cao nói: “Đàn ông đàn ang như cháu, thơm tho vậy làm gì?” Ông ta nhìn Thôi Hướng Bắc, cảm thấy cậu ta rất không bình thường, khi một chàng trai chú ý đến hình tượng của mình thì chỉ có thể là: “Cháu... có bạn gái rồi?”
Thôi Hướng Bắc nghe thấy thì vui vẻ ra mặt, ho khan một cái sau đó đắc ý gật đầu: “Vâng, cháu có bạn gái rồi.”
Xưởng trưởng Cao nghe anh nói thế thì hận không thể đập Thôi Hướng Bắc một phát chết luôn. Trước đây còn có cảm tình với tiểu Tô người ta, kết quả vừa thi đại học xong. Bây giờ đã tìm được đối tượng rồi.
Sao trước đây ông ta không nhận ra, thằng nhóc này nó thế mà... ông ta thực sự không nghĩ tới.
“Ai thế, người đơn vị nào, sao chưa từng nghe cháu nhắc tới?”
Thôi Hướng Bắc vừa định nói nhưng nhớ lại anh còn chưa bàn với Tô Mạn có để người khác biết không. Đương nhiên là anh rất muốn để tất cả mọi người đều biết nhưng lỡ đâu Tô Mạn có cách nghĩ khác thì sao.
Vậy nên vẫn không nói thì hơn: “Có cơ hội sẽ nói với chú.”
Xưởng trưởng Cao cười lạnh mấy tiếng, nghĩ thầm có bạn gái mà không dám nói với người ngoài, là có ý gì đây.
Một đồng chí nam như này, may là không thành đôi với tiểu Tô.
Bằng không với tính tình của tiểu Tô, nhất định sẽ trừng trị cậu ta đến nơi đến chốn.
Thôi Hướng Bắc không quan tâm xưởng trưởng Cao nghĩ gì, anh cầm thư thông báo trúng tuyển xưởng trưởng Cao đưa tới rồi vui vẻ thoải mái đi đón bạn gái mình.
Thôi Hướng Bắc đến xưởng gia dụng vừa đúng giờ tan làm.