Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Cô đặc biệt đến huyện một chuyến để tìm mấy tác giả phụ trách viết truyện.
Những người này trước đó chuyên viết tuyên truyền ở huyện, viết bài dập khuôn theo mẫu làm họ không có tinh thần mà viết. lần này tiếp nhận một công việc như thế, còn được thành lập riêng một ban biên tập Nam Bình, cũng chỉ có ba thành viên, cùng nhau viết nên câu chuyện này, họ viết hăng hái vô cùng.
Nghe Tô Mạn đến hỏi bọn họ câu chuyện có thể bắt kịp tuyên truyền ngày một tháng mười không, mấy người nói: “Đương nhiên có thể, kỳ tiếp theo chúng tôi dự định viết nhiều hơn, đã có bản phác thảo rồi. Trước có rắn độc, sau có lợn rừng, Trần Minh Hoa sợ tới mức hôn mê bất tỉnh. Nhưng chính bởi ông ta ngất đi, lợn rừng vọt tới trước nhào qua đầu ông ta, bay tới trên cầu độc mộc đập trúng con rắn độc. Một lợn một rắn cùng nhau rơi xuống nước, thế lực ác cuối cùng tự nhận lấy kết cục thảm hại. Đợi đến lúc Trần Minh Hoa tỉnh lại, rắn đã không thấy đâu, lợn đã chết rồi, Trần Minh Hoa được không một đầu lợn, trở thành người hùng của đội sản xuất địa phương. Để bày tỏ lòng biết ơn mọi người tự nguyện giúp ông ta tìm chìa khóa, Trần Minh Hoa thuận lợi mở được hầm…”
Tô Mạn: “…” Tốt lắm, còn tuyên truyền được việc bắt được thịt rừng phải giao nộp, dân chúng thân thiết đồng lòng.
“Trong hầm là bí tịch nghề mộc mấy thế hệ nhà ông chú để lại, từ bấy về sau Trần Minh Hoa như thay da đổi thịt, đi lên con đường thợ mộc khác… Cuối cùng thời điểm xưởng đồ gia dụng Nam Bình tuyển công nhân, Trần Minh Hoa bỗng trở lên nổi tiếng ở hội trường sát hạch, làm cho xưởng trưởng kinh ngạc…”
Sau khi tác giả đeo kính kể xong còn nói: “Phần cuối của câu chuyện, chúng tôi sẽ kết thúc bằng một câu nói của Trần Minh Hoa.”
Nói cái gì?
“Trần Minh Hoa nói, ‘Chú họ chi xa của tôi đã yêu cầu tôi rằng ngày lễ quốc khánh ba mươi sáu năm sau phải chế tác ra đồ gia dụng khiến cho dân chúng thán phục.’ xưởng trưởng Tô, cô thấy quảng cáo này thế nào?”
Tô Mạn: “… Tuyệt lắm.” Quảng cáo thật phù hợp rất thẳng thắn. “Vậy vì sao người chú họ đó yêu cầu như thế?”
“Tôi không biết.” Tác giả khoát tay: “Kiểu chuyện không lý giải rõ ràng như này, chúng tôi tóm lược lại thôi. Kiểu gì cũng có nguyên nhân nhưng trong chuyện Trần Minh Hoa sẽ không nói ra nguyên nhân đó. Không cần phải quá vẹn toàn.”
“… Tốt lắm, mọi người viết tiểu thuyết quá thích hợp.” Đủ cẩu huyết.
“Đúng nhỉ, bọn tôi cũng thấy thế, chúng tôi còn định viết một bộ cho xưởng trưởng Tô. Cô chính là nhân vật truyền kỳ của Nam Bình chúng ta.”
Tô Mạn vội xua tay: “Thôi không cần đâu, tôi vẫn nên khiêm tốn lại thì hơn.” Không muốn bị lợn rừng đuổi đâu.
Ngày đầu tiên trong kỳ nghỉ lễ quốc khánh ngày một tháng mười, bộ truyện đăng dài kỳ <Th;ợ mộc truyền kỳ Nam Bình Lão Trần > làm sôi động cả nước đã kết thúc.
Nhưng nó khiến cho độc giả mong ngóng tập tiếp theo vô cùng phiền muộn. Thấy cái kết này đúng là chẳng ra sao. Vậy mà chỉ để lại một câu nói của Lão Trần thế là xong chuyện. làm người ta buồn bực cả người.
Tuy nhiên ngay sau đó, trên mặt các tờ báo lớn trong tỉnh quảng cáo cho hoạt động của những cửa hàng bách hóa ngày một tháng mười có thêm một trang quảng cáo sản phẩm mới của cửa hàng bách hóa. Trong đó có dòng chữ tô đậm nổi bật, ‘Lão Trần Nam Bình ra mắt đồ gia dụng mới, sản phẩm kiểu dáng kinh điển ra mắt đặc biệt cho ngày một tháng mười , nhất định sẽ khiến bạn kinh ngạc.’
Độc giả chợt ngộ ra, thì ra Lão Trần bận chế tác đồ gia dụng.
Đúng rồi, Lão Trần đã nói, ba mươi sáu năm sau phải làm ra đồ gia dụng khiến cho dân chúng chấn động.
Những người dân chất phác thật thà sẽ không nghĩ đến còn có người sẽ lợi dụng những câu chuyện dang dở để quảng cáo. Họ không nghĩ câu nói kia của Lão Trần là để quảng cáo, mà cho rằng Lão Trần nói nghiêm túc. Tất cả đều là sự thật.
Thế là những người có ý định mua đồ gia dụng định bụng đến cửa hàng gia dụng sớm để tranh mua cho được. Độc giả không muốn mua cũng định đến chiêm ngưỡng đồ gia dụng mà Lão Trần nói. Đồ vật trong truyện đi vào cuộc sống thật khiến người ta không thể không tò mò.
Ngay cả những người mê câu chuyện không có ý định mua, cũng sẵn sàng mua về. Dù gì cũng là đồ gia dụng Lão Trần chế tác làm mọi người phải trầm trồ.
Vì thế trong ngày lễ quốc khánh, bao nhiêu người đổ xô đến cửa hàng bách hóa để tìm đồ gia dụng Lão Trần chế tác. Số lượng người lớn hơn cả lượng người xem phim.