Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 94 - Chương 94 - Tô Nhị Trụ Hoảng Sợ

Chương 94 - Tô Nhị Trụ hoảng sợ
Chương 94 - Tô Nhị Trụ hoảng sợ

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian

Phụ trách: Vô Tà Team

“Cháu là người của đội ta, đương nhiên là sẽ bảo vệ người của đội. Nhưng dẫu sao cháu cũng là một cán sự, lời nói không có trọng lượng. Đây là sự sắp xếp của tổ chức, ai có thể cản trở được? Nói câu thật lòng thì nếu như ngày nào đó người trong nhà xảy ra chuyện, vậy thì cũng phải bắt đi như thế.”

Suýt chút nữa thì Tô Nhị Trụ đã ngất.

Sau khi các xã viên lòng dạ hoang mang đã giải tán, người nhà họ Tô mặt đầy kiêu ngạo đưa Tô Mạn về phòng.

Lý Xuân Hoa cười híp cả mắt: “Con gái tôi nở mày nở mặt thế kia mà, đến cả lão Quách cũng phải nghe lời con gái chúng ta.”

Tô Thiết Sơn đáp: “Lão Quách là ai?”

“Đội trưởng Quách đấy.” Lý Xuân Hoa đáp.

“Vậy thì gọi người ta là đội trưởng, gọi lão Quách làm gì. Không ra thể thống gì cả.”

Lý Xuân Hoa đột nhiên tỉnh ngộ gật đầu: “Hợp lý, ông nói đúng, tốt xấu gì cũng là gia đình cán bộ. Chúng ta phải chú ý.” Bà cười rồi đưa tay ra xoa đầu Tô Mạn: “Trời ơi, nhìn coi cán bộ nhà chúng ta này.”

Tô Mạn: “…”

Cuối cùng Tô Nhị Trụ cũng từ trong phòng chạy ra, đến gần bên Tô Mạn: “Em gái, thật sự phải bắt người sao?”

“Bắt thì bắt rồi, còn có thể là giả sao? Hôm nay sau khi bị bắt đến công xã thì bị diễu phố công khai xử lý tội lỗi, sau đó đưa tới nông trường tiến hành cải tạo. Chưa chắc lúc nào mới được quay lại. Sau này đàn ông trong nhà ta phải chú ý một chút. Tư tưởng giác ngộ phải được nâng cao.”

Vành môi Tô Nhị Trụ giật giật mấy lần, sau đó nhìn về hướng vợ mình là Tống Ngọc Hoa: “Anh, anh đối xử với vợ cũng tốt.”

Tống Ngọc Hoa hừ một tiếng.

Trái tim Tô Nhị Trụ run rẩy một hồi.

Lâm Tuyết Cúc đắc ý nói: “Vậy nên, vẫn phải đối xử với con dâu tốt nữa. Nghe nói không chỉ bắt chồng mà con bắt cả mẹ chồng nữa, phải không em dâu?”

Lý Xuân Hoa cắn nát môi.

Tô Mạn gật đầu: “Tiếp theo đây chúng em còn bắt cả mấy người con dâu độc ác ở nhà tác oai tác quái, chèn ép mẹ chồng.”

Lâm Tuyết Cúc: “…”

Lý Xuân Hoa lập tức nói: “Con gái, khi nào mà bắt thì mẹ sẽ đi tố cáo. Nhà ta có một cô con dâu độc ác. Cả ngày chỉ biết khiến cho mẹ chồng tức giận, cứ muốn khiến mẹ chồng tức chết luôn.”

Lâm Tuyết Cúc lấy sức mạnh của mình ra nói: “Tốt xấu gì con cũng sinh cho nhà họ Tô một nam một nữ. Mẹ, sao mẹ lại không thương con như thế?”

Lý Xuân Hoa đáp: “Có phải sinh cho tôi đâu. Sau này có thể chăm tôi lúc già chắc? Vợ của con trai còn không chăm tôi lúc già, tôi còn có thể trông chờ vào cháu trai cháu gái à?”

“…” Vậy mà Lâm Tuyết Cúc lại cảm thấy có lý. Con do mình sinh ra, dựa vào cái gì mà chăm người khác lúc già!

Tô Mạn nhìn người trong nhà một vòng, sau đó nghiêm túc nói: “Được rồi, đừng cãi nhau nữa. Con làm ở hội phụ nữ, mọi người là người nhà của con cũng đừng kéo chân con như thế. Nếu không thì người ta lại nói con đến nhà mình còn không quản được, sao còn muốn quản nhà người ta?”

“Đúng vậy, phải hòa thuận!” Người ít quản chuyện nhà như Tô Thiết Sơn lập tức bênh vực đứa con gái có tiền đồ nhất nhà họ Tô.

Lý Xuân Hoa cấu ông một cái.

Ông lại nói thêm câu nữa: “Nghe lời mẹ các con thì nhà này sẽ hòa thuận.”

Lâm Tuyết Cúc cấu chồng mình. Kết quả đồng chí Tô Đại Trụ lại đỏ cả mặt: “Hay là, chúng ta về phòng nghỉ đi?” Không dám chọc đâu, dù cho là ai trong nhà này anh ta đều không chọc nổi.

Lâm Tuyết Cúc tức đến nỗi đứng dậy đi về phòng, còn bảo hai đứa trẻ về theo.

Tiểu Thạch Đầu và Tiểu Thảo đang túm lại ăn hộp cơm mà Tô Mạn mang về, miệng còn đầy nước rau, không thèm ngẩng đầu lên: “Cơm cô út mang về ngon quá, mẹ về phòng trước đi.”

“…”

Cả chồng và con đều không thể dựa vào.

Tô Mạn cũng không ở lại với mọi người lâu liền về phòng nghỉ ngơi. Chuẩn bị nhân cơ hội này ăn thêm bữa cơm. Ăn chút đồ bổ, bồi bổ cho thân thể của mình khỏe mạnh.

Đến khi Tô Mạn đi đến cửa phòng thì bị Tô Đại Trụ thầm gọi lại, anh ta hỏi nhỏ: “Em gái, bọn em quản chuyện người vợ độc ác tác oai tác quái thật à?”

Hàng lông mày bên trái của Tô Mạn nhíu lại: “Quản chứ, đương nhiên là quản rồi. Chỉ có điều là loại vợ độc ác mà chèn ép mẹ chồng với em chồng nhỏ tuổi.”

Tô Đại Thụ hỏi: “Bắt nạt chồng có quản không? Anh nói em nghe này, đồng chí nữ tức lên cũng hung dữ lắm, móng tay ghim vào thịt luôn đấy, có lúc còn dùng răng cắn, cắn chồng đến nỗi mình đầy thương tích.” Giọng nói có chút run sợ.

“Không quản. Phụ nữ bị bắt nạt thì hết cách rồi, trời sinh đã dễ bị tổn thương. Đàn ông sinh ra đã cứng rắn hơn phụ nữ, trừ phi không muốn phản kháng, nếu không thì sao có thể bị bắt nạt.”

Tô Đại Trụ: “…”

Bình Luận (0)
Comment