Trợ Lý Đạo Diễn Quèn Lại Là Idol Thiên Tài

Chương 179

“Tôi đã tìm hiểu và biết được rằng cựu Trưởng ban Giải trí của JTVC đã được Stone Entertainment mời về làm giám đốc. Ngay trước khi phát sóng.”

“Thảo nào…. Tôi đã nghĩ ông chú mãn kinh đó sẽ làm được chuyện lớn….”

“……”

“Cứ coi như anh chưa nghe thấy lời tôi vừa nói đi ạ.”

“Đây là lời thỉnh cầu hay đe dọa vậy?”

“Thỉnh cầu ạ.”

Không ngờ những suy nghĩ trong đầu tôi lại bật ra thành lời.

Trưởng nhóm 2 nhếch mép cười.

Tôi ho khan để che giấu sự ngượng ngùng.

“Tôi lại cảm thấy đây là lời đe dọa.”

“Đe dọa thì không thể ngồi yên mà nói một cách ngoan ngoãn như thế này được đâu nhỉ?”

“…Đúng vậy.”

Trước câu trả lời của tôi, Trưởng nhóm 2 vội vàng lái sang chuyện khác.

“Giám đốc Han, à không, giờ là Giám đốc Han rồi. Eun-tae làm sao biết được Giám đốc Han đang trong thời kỳ mãn kinh vậy?”

“Tôi cũng không muốn biết đâu ạ. Nhưng PD Kang là người thẳng thắn quá nên tôi vô tình nghe được thôi.”

Tôi đã cố gắng nói giảm nói tránh một cách lịch sự nhất có thể rằng PD Kang là người nói nhiều không kiểm soát.

Vì không biết khi nào sẽ phải đối chất ba mặt.

“Thời kỳ mãn kinh của vị đó có phải là vấn đề nóng trong ngành giải trí gần đây không?”

“Không ạ. Hoàn toàn không được nhắc đến.”

Thế à.

Tôi cũng đoán vậy.

Nếu thời kỳ mãn kinh của một cựu Trưởng ban Giải trí của đài truyền hình lại là vấn đề nóng thì cũng hơi lạ.

“Dù sao đi nữa. Có lẽ vì vậy mà ít nhiều chương trình cũng bị ảnh hưởng bởi Giám đốc Han.”

Anh ta nói rằng Giám đốc Oh, người kế nhiệm, cũng có mối quan hệ thân thiết với Giám đốc Han.

Ông chú đó còn khóc và đứng dậy vỗ tay tán thưởng màn trình diễn của Kwon Eun-tae.

Nhưng thực tế lại ưu ái Stone Entertainment.

Vì thế mà trong xã hội chúng ta, những mối quan hệ học đường, địa lý, huyết thống cần phải được loại bỏ.

Việc PD Kang cũng đồng tình với điều đó thì hơi bất ngờ.

Chắc không phải bị ép buộc đâu.

Tôi nghĩ có lẽ là do vô thức thôi.

Dù sao thì, những gì tôi đã chứng kiến từ trước đến nay…

“PD Kang mà tôi biết không phải là người dễ bị lung lay chỉ vì chút gió đâu.”

“Anh chắc không?”

Trưởng nhóm 2 nheo mắt sắc lạnh.

Nhìn tôi bằng ánh mắt đó thì tôi sợ anh chắc?

Tôi không có gì phải ngại nên tự tin đáp lại.

“Không chắc chắn ạ. Biết mười phương nước nhưng không biết một tấc lòng người. Tôi đâu phải là chính PD Kang đâu mà dám khẳng định?”

“…Đúng vậy. Eun-tae, anh thực sự có suy nghĩ giống tôi đấy.”

“Tôi ạ?”

“Vâng.”

Tôi sao? Giống Trưởng nhóm 2 sao?

“……”

Cái đó thì… có lẽ tôi không thích lắm….

Dù sao thì tôi cũng linh hoạt hơn Trưởng nhóm 2 mà.

…Không phải sao? Thôi kệ đi.

Đúng lúc tôi hơi nản lòng.

Trưởng nhóm 2 “khà khà” cười thành tiếng.

Đây là lần đầu tiên tôi thấy một người cười “khà khà” ngoài đời.

Trưởng nhóm 2… có vẻ không phải là một nhân vật tầm thường.

“Nhưng giờ anh không cần phải lo lắng nữa.”

“Ai lo lắng gì cơ?”

“Phía chúng tôi cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu.”

Tức là sao?

Trưởng nhóm 2 đặt ra một tình tiết báo trước đầy ẩn ý.

Tôi chẳng hiểu gì cả.

“Eun-tae. Nhất định phải giành chiến thắng nhé.”

“…Hả? Tự nhiên vậy?”

Thêm cả chuyện thắng thua đột ngột nữa.

Tôi không thể theo kịp mạch đối thoại.

“Anh nhất định sẽ thắng. Công ty cũng đang đặt cược cả sinh mạng vào chiến thắng của các bạn.”

“Không cần phải đặt cược cả sinh mạng đâu ạ.”

Áp lực quá.

Công ty không phải đã quyết định bỏ mặc EcL:pse rồi sao?

Tự nhiên lại ra vẻ thế này thì khó xử quá.

Hay là đang gây áp lực?

Kiểu như nếu không đạt được thành tích đáng kể thì sẽ không tái ký hợp đồng chẳng hạn.

Lưng tôi lạnh toát.

“Tôi và các thành viên đương nhiên muốn thắng rồi. Các nhóm khác cũng vậy thôi. Ai cũng sẽ nghiến răng nghiến lợi mà ra, nhưng chiến thắng… đâu phải muốn là được đâu ạ?”

“Không. Anh phải thắng. Anh sẽ thắng. Nhất định đấy.”

“……”

Cái gì vậy.

EcL:pse là những người đứng trên sân khấu, lên sóng truyền hình, nhưng tại sao từ nãy đến giờ Trưởng nhóm 2 lại cứ ăn mừng sớm một mình vậy?

Có phải anh ta biết bí quyết chiến thắng không?

Nếu vậy thì đừng giữ riêng, nói cho tôi biết với.

“Vậy nên Eun-tae và các thành viên EcL:pse không cần lo lắng gì cả, chỉ cần tập trung vào sân khấu thôi. Hãy tin tưởng và giao phó cho tôi và đội của tôi.”

“Đừng bắt tôi tin tưởng một cách mù quáng, nếu có kế hoạch thì hãy chia sẻ….”

Cho tôi biết đi.

Tôi định nói thì nghe thấy tiếng ồn ào từ đâu đó.

Tiếng động cứ như đang di chuyển, càng lúc càng gần.

Rồi không lâu sau.

Cạch.

Cửa phòng họp mở ra.

“Chào mọi người.”

Gong Seon-woo dẫn đầu, các thành viên nối đuôi nhau như những cây xúc xích Vienna.

Cuối cùng cũng đến rồi.

Khi chỉ có tôi và Trưởng nhóm 2 thì không thấy gì, nhưng khi các thành viên vào chỗ, phòng họp trở nên chật chội.

“Kwon Eun-tae, đồ phản bội.”

“Bảo đi cùng mà. Đi một mình sướng không?”

“Nhân danh ông nội, ta sẽ không tha thứ cho ngươi!”

“Đừng nói trống không.”

“Vâng.”

Dạo này Song Yi-seon bị ‘anh trai Corgi’ nhập vai quá đà.

Tôi đã hãm phanh lại cái bản năng diễn xuất quá lố của cậu ấy, bất kể thời gian và địa điểm.

À mà, có một điều đáng chú ý ở đây.

Không phải giữa hai bộ truyện tranh đó có một sự khác biệt lớn sao?

Cái sự liều lĩnh khi trộn lẫn truyện trinh thám bí ẩn với truyện cô gái phép thuật.

Song Yi-seon quá trơ trẽn nên tôi suýt chút nữa đã bị lừa.

Thật ngạc nhiên khi trẻ con ngày nay cũng biết hai bộ truyện tranh đó.

Kỳ lạ thật.

Hay là kinh điển là vĩnh cửu?

“Ai muốn uống cà phê không?”

“Em ạ.”

“Ừ, mấy đứa vị thành niên thì uống trà xanh thôi. Đâu ra mà đòi uống cà phê của người lớn!”

“Thế thì ngay từ đầu đừng hỏi chứ. Chứ đâu phải đang trêu tức người khác đâu.”

“Yi-seon à. Yi-seon bé mọn hơn cả ruột con cá cơm. Đúng là anh hỏi để trêu tức em đấy.”

“Anh Seon-woo! Anh Woo-jung…!”

“Lại bắt nạt em à? Woo-jung à, thôi đừng bắt nạt Yi-seon nữa.”

Hôm nay, tam giác Gong Seon-woo – Kim Woo-jung – Song Yi-seon lại được hình thành.

Giờ thì tôi chẳng còn buồn bận tâm nữa.

“……”

Cái gì đã hỏng từ trong thì làm sao mà sửa được?

Sự xấu hổ là của các thành viên khác.

“Mà mọi người đến đây có việc gì vậy?”

Trưởng nhóm 2 hỏi, đảo mắt với vẻ hơi ngán ngẩm.

“Chuyện là….”

Gong Seon-woo đang cố gắng ngăn Kim Woo-jung và Song Yi-seon lại, định trả lời nhưng không thể.

Vì Yoon Hae-il, người không mấy khi lên tiếng, đã đứng ra.

“Tôi muốn.”

“Vâng? Muốn gì cơ?”

“Stage 6. Tôi nhất định muốn tham gia.”

Yoon Hae-il trả lời đầy quyết tâm.

…Cái sự chậm trễ này thì phải làm sao đây.

Trưởng nhóm 2 cũng chớp mắt nhìn tôi.

“Nói chuyện xong hết rồi.”

“…Hả?”

“Gì?!”

“Xong rồi sao?!”

“Chúng em vừa mới đến mà!”

“Đã bảo đừng đến rồi mà.”

Khi tôi thờ ơ đáp lại, sắc mặt Yoon Hae-il lập tức tái mét.

Haizz.

Thôi, nhanh chóng giải quyết rồi về thôi.

Tôi tóm tắt cuộc trò chuyện đầy ẩn ý giữa tôi và Trưởng nhóm 2 thành một câu.

“Anh ấy bảo có thể tham gia.”

“Thật sao?!”

“Ừ. Nhưng phải thắng nữa.”

“Thắng sao?”

Sắc mặt Yoon Hae-il suýt chút nữa đã tươi tỉnh trở lại, giờ lại tối sầm đi.

“Vâng. Chiến thắng là điều nhất định, chắc chắn, bằng mọi giá phải đạt được.”

Không biết có phải Yoon Hae-il đã cảm động trước quyết tâm bi tráng của Trưởng nhóm 2 hay không mà cậu ấy lại lần thứ hai hạ quyết tâm.

“Vâng. Chiến thắng là điều nhất định, chắc chắn, bằng mọi giá tôi sẽ đạt được. Hãy tin tưởng và giao phó cho tôi.”

“Hae-il!”

Yoon Hae-il và Trưởng nhóm 2, cả hai đều cảm kích lẫn nhau, trao đổi ánh mắt nồng nhiệt.

Ôi chao.

Ăn ý đến lạ.

Thế này chắc sắp kết nghĩa huynh đệ luôn rồi.

Nhìn quyết tâm của hai người như một cảnh trong truyện tranh thiếu niên, các thành viên khác tặc lưỡi tiếc nuối.

“Vậy giờ làm gì?”

“Làm gì nữa? Về ký túc xá thôi.”

“Ê. Đã ra đến đây rồi thì ghé qua quán ăn lần trước ăn cơm rồi về đi. Vội quá nên chưa kịp ăn gì cả.”

“Quán đó đắt lắm.”

“À, nếu các bạn nói đến nhà hàng của công ty thì được giảm giá 30% đấy. Đó là một trong những phúc lợi nội bộ dành cho nhân viên và cán bộ.”

Trưởng nhóm 2 nhìn đồng hồ đeo tay rồi nói.

“Đúng lúc đến giờ ăn rồi, mọi người ở lại ăn cùng đi. Tôi sẽ mời bằng thẻ công ty.”

“Trưởng nhóm đỉnh nhất!”

“Khụ khụ…. Anh đúng là ánh sáng chói lọi.”

“Ha ha. Có gì đâu mà. Lên thôi.”

Trưởng nhóm 2 không thể nào biết được thói quen của các thành viên là chỉ cần được mua đồ ăn là sẽ tôn sùng người đó.

Trưởng nhóm 2 nhún vai, ưỡn ngực đi trước.

À, tôi thì không sao cả, chỉ cần có thể đóng vai chim ác là đền ơn cho PD Kang, biên kịch Oh và hai trợ lý đạo diễn là được.

*

– EcL:pse tiếp nối tình nghĩa với đội ngũ Kang Yoon-ah… Xác nhận tham gia JTVC .

– Nhóm tân binh toàn cầu ‘W.O.W’ được Stone Entertainment ấp ủ đầy tham vọng, tham gia JTVC Premium Music Show ngay trước khi debut! Liệu có gây sóng gió cho làng nhạc?

– công bố đội hình cuối cùng! Từ tân binh ‘OtoZ, EcL:pse, W.O.W’ đến các tiền bối ‘Noir, J-SOLE, Hot Cut’ đều góp mặt!

└ ?? Glory Earth đâu?

└ Mày gửi ở đây à? haha

└ EcL:pse thì công nhận luôn, nhưng W.O.W là cái gì vậy trời, mấy đứa thực tập sinh còn chưa debut thì làm được gì chứㅋㅋㅋ Stone Entertainment bán kèm quá đáng rồi. MC Kang Ha-rim đúng không?

└ Thật ra tôi không hiểu sao EcL:pse lại tham gia chương trình này. Thà đi tour nước ngoài còn hơn, chương trình này có kiếm được tiền đâu

└ (Ảnh xác nhận) Mấy đứa ơi,, Glory Earth có chuyện lớn rồi,, nên mới không tham gia Stage 6 được,, vốn dĩ có trong danh sách ứng cử viên rồi,, tôi nghe được chuyện này,, chỉ có thể nói đến đây thôi,, Glory Earth,, haizz,, fan chuẩn bị tinh thần tốt vào nhé,.

└ Đồ giả mạo người trong ngành cút đi, đồ câu view!

Bất chấp mọi dự đoán, Glory Earth đã bị loại khỏi danh sách tham gia cuối cùng.

Và Glory Earth thì….

Đã tạm thời ngừng hoạt động.

Lý do là….

Không thể tin được, hàng loạt scandal lớn chưa từng có đã đồng loạt nổ ra.

– Tin tức: Nhóm nhạc nam gây scandal lớn nhất lịch sử chỉ sau 1 năm debut.

(Link bài báo_1)

(Link bài báo_2)

(Link bài báo_3)

Lái xe khi say rượu không bằng lái, hành hung, lạm dụng quyền lực đổ tội cho quản lý.

Phê thuốc giả rồi tự ra đầu thú ở đồn cảnh sát nói là phê thuốc thật, gây rối trong trại giam vì không được gọi món súp, gây sự với cảnh sát rồi tự vấp ngã làm gãy răng cửa.

Vị thành niên vào quán bar thác loạn, ngoại tình tay ba với gái làng chơi và tú bà rồi tự tử.

Tất cả những vụ tai nạn này đều xảy ra trong vòng một tuần, chỉ với một nhóm nhạc thôi đóㄷㄷㄷ

└ Tiểu thuyết viết thế này còn bị chửi là thiết lập quá đà

└ (Ảnh ếch thổi kèn bằng chai rượu soju)

└ Cay đắng quá

└ Thảo nào nhìn mấy đứa này đã thấy ghê rồi, biết ngay mà

└ Chào mừng chuyên gia ‘ghê người’

└ Mấy thằng nhà báo rác rưởi sao không đi đào bới mấy thằng tài phiệt hay chính trị gia đi

└ Đừng có biến thành bài chính trị nữa, cút đi~

└ Mấy đứa này đâu phải làm sau lưng đâu mà là gây chuyện công khai luôn đóㅋㅋㅋ Không thèm giấu giếm nên càng tức

└ Đáng ngạc nhiên là trong số đó có cả cháu ruột của nghị sĩ quốc hộiㄷㄷㄷ

└ Thật á?? Ai vậy?

└ Lái xe khi say rượu, hành hung quản lý, lạm dụng quyền lực

└ Trời ơi, chẳng phải nó từng được truyền thông rầm rộ là đi du học Mỹ từ nhỏ, là hội trưởng học sinh trường danh giá Gangnam sao? Fan còn tiếp thị là công tử bột, cháu đích tôn của gia đình danh giá mà

└ Xương cốt cái gì chứ, hahaha. Đúng là hậu duệ của tên b*n n**c, thân Nhật khét tiếng mà tẩy trắng ghê thật

└ Vụ ông già nghị sĩ (bố của công tử bột) tham ô, bỏ trốn cũng nổi tiếng lắm mà, chắc fan của mấy đứa này còn trẻ nên chưa biết

└ Fan của Glory Earth có độ tuổi trung bình cao hơn nhiều so với các fandom khác đóㅋㅋㅋ Biết hết nhưng vẫn nhắm mắt làm ngơ mà tung hô thôiㅋㅋㅋ

└ Lão già đó lên sóng toàn nói linh tinh, giờ đến việc nuôi dạy con cái cũng nát bét

Trong tình hình chẳng khác gì chiến tranh, chỉ có So Ju-yeong và một người hiền lành khác sống sót.

Bình Luận (0)
Comment