Trợ Lý Đạo Diễn Quèn Lại Là Idol Thiên Tài

Chương 44

Khi lý trí và logic không còn tác dụng thì chỉ còn cách đánh vào tình cảm thôi.

"Không trả lại được. À không, anh không trả lại."

"Kwon Eun-tae!"

"Mọi người nghe cho kỹ đây. Đây không đơn thuần là tiền hòa giải."

Vậy thì là gì?

Các thành viên nhìn tôi với vẻ mặt đầy bất mãn.

"Đây là tiền lãi cho phần của tôi vì đã bị hủy nhận nuôi ngày trước. Và tôi sẽ trả thù gia đình đó."

Nhịn đi.

Dù có trẻ con và sến súa đến mấy cũng phải nhịn.

Như vậy mới có tác dụng.

“Tôi sẽ dùng số tiền mà gia đình đó bố thí như cho ăn mày để thành công một cách ngoạn mục, rồi đòi lại cả vốn lẫn lãi, nên xin mọi người giúp tôi một tay nhé.”

Chẳng biết có hợp lý hay không nữa.

Cứ nghĩ gì nói nấy thôi.

Hơi thở hổn hển, tôi chờ đợi phản ứng của các thành viên.

"Eun-tae à, anh không biết em lại nghĩ như vậy mà nhận tiền đó..."

"Kwon Eun-tae, nhất định phải thành công! Nhất định phải trả thù! EcL:pse thành công cho họ sáng mắt raaa! EcL:pse mãi đỉnh!"

"Hức, mãi đỉnh!"

Không lâu sau, phản ứng mà tôi mong đợi đã đến.

Đơn giản nên cũng tốt.

Cứ như vậy, tôi và các thành viên đã kết nghĩa đào viên trong nước mắt.

Thấy có dấu hiệu màn sướt mướt sắp kéo dài, tôi vội chuyển chủ đề.

"Anh có mua gà rán với tokbokki về rồi đấy, ra mà ăn đi."

"Gà rán!"

"tokbokki!"

"Vui quá. Phải chấm gà rán với nước tokbokki mới được."

Đúng là.

Mới vừa ôm nhau khóc lóc xong mà giờ mắt đứa nào đứa nấy lại sáng rỡ lên.

Các thành viên tranh nhau chạy ra ngoài, thoăn thoắt bày biện bàn ăn.

Trên đó là gà rán đã nguội và tokbokki đã nở bung.

Cả đám vẫn vui vẻ chén sạch.

Lúc đó, Song Yi-seon, đang gặm miếng gà phồng cả má, hỏi:

"Mà sau này mình làm album kiểu gì ạ?"

"Làm cho tốt."

"A, anh!"

"Anh cũng có người muốn hợp tác cùng rồi."

"Ai thế ạ?"

"Ờ..., là ai nhỉ..., chắc là đạo diễn Hyun Chi-soo thứ hai?"

"Đạo diễn Hyun Chi-soo ạ? Đỉnh vậy! Bác ấy là đạo diễn phim nổi tiếng thế giới mà. Nhưng sao tụi mình lại làm việc với đạo diễn phim ạ? Hả, hay là mình định quay MV phiên bản điện ảnh?"

"Này. Anh nói là đạo diễn Hyun Chi-soo thứ hai, chứ không phải Hyun Chi-soo."

"À, vậy hả anh?"

Tự dưng tôi lại nghĩ đến đạo diễn Hyun Chi-soo là vì ông ấy là người nổi tiếng nhất trong giới.

Hyun Chi-soo thì dù là bây giờ hay 5 năm sau vẫn luôn là một huyền thoại.

"Mà, dù sao thì cũng thế cả thôi!"

Gì? Dù sao? Cũng thế cả thôi?

Cậu ta nghĩ có thể dùng từ "dù sao" để cho qua chuyện này được à?

Có thể nói "cũng thế cả thôi" rồi bỏ qua được sao.

‘Thằng nhóc này, có hiểu đúng lời mình nói không vậy?’

Tôi nheo mắt nhìn Song Yi-seon.

"Eun-tae này, dạo này cậu có xu hướng nói chuyện vòng vo lắm đấy."

"Đúng rồi. Có thì nói có, không thì nói không, phải rõ ràng người ta mới hiểu chứ. Cứ nói kiểu này cũng đúng mà kiểu kia cũng đúng thì làm sao được. Làm người ta rối trí."

"Hồi trước đâu có vậy đâu, hay là do não bị reset rồi?"

Mấy cái đứa này.

Có đứa nào lại đi nói móc người vừa mới bỏ công suy nghĩ mua đồ ăn về cho mình không hả.

"Hay là để anh reset não cho mấy đứa luôn nhé?"

"Dạ không ạ. Em xin lỗi."

"Em xin phép ngậm miệng gặm gà rán ạ."

Làm quá lên.

Tôi đặt đũa xuống, tu một hơi nước lọc.

Khô cổ quá, khô cổ quá.

"Vậy rốt cuộc người mà Eun-tae muốn hợp tác cùng, cái vị đạo diễn Hyun Chi-soo thứ hai ấy, là ai thế?"

Anh Gong Seon-woo, người đang cuốn gà rán với rau diếp và lá tía tô, hỏi.

Han Gyeo-ul có vẻ cũng tò mò nên ngừng đũa, dỏng tai lên nghe.

"Có một người em thấy khá hợp làm đạo diễn nghệ thuật. Chắc bây giờ vẫn còn là sinh viên."

Nghiên cứu sinh thì cũng là sinh viên, nên nói vậy cũng không sai.

"Oa, vẫn còn là sinh viên mà anh cũng biết thì chắc nổi tiếng lắm nhỉ."

"Ừ, cũng từng... nổi tiếng."

Vì được gọi bằng một biệt danh còn nổi hơn cả tên thật.

"Nhưng chắc là không được đâu. Tiền bối ấy không có hứng thú với idol."

"Chưa thử sao biết không được."

Yoon Hae-il nhíu mày nói, vẻ không hài lòng.

Han Gyeo-ul cũng vậy.

"Đúng đó anh. Cứ thử liên lạc một lần xem sao."

"Eun-taeng sợ bị người ta từ chối nên rén đó hả?"

"Rén cái gì mà rén."

Bị Kim Woo-jung khiêu khích, tôi bất giác nổi nóng.

Đến khi nhận ra mình đã bị lọt vào bẫy của Kim Woo-jung thì đã liên lạc xong xuôi rồi.

Một phần cũng là do bị các thành viên xúi giục nên mới hành động theo kiểu ăn thua đủ.

Sau khi tỉnh táo lại, tôi nghĩ chắc là không thành công đâu.

Và rồi vài ngày sau.

Đối phương trả lời muốn gặp mặt.

Đây là một diễn biến hoàn toàn bất ngờ.

_______________

Địa điểm gặp mặt được quyết định một cách đơn giản là phòng giám đốc.

Vì công ty cũng chẳng có không gian nào gọi là phòng họp cho ra hồn.

"Rất vui được gặp mặt. Tôi là Shin Cha-eun."

Dù chỉ là một câu chào bình thường nhưng lại toát ra một khí chất phi thường.

‘Vẫn như ngày nào.’

Đối phương giống hệt như bước ra từ trong ký ức của tôi.

Shin Cha-eun – b**n th** Dựng Cảnh (Mise-en-scène)

– Cũng có người đồn là b**n th** Điên Shin Cha-eun –.

Dù sao thì, gọi tắt là Shin-Mi-Byeon (Shin b**n th** Dựng Cảnh).

Là tiền bối hơn tôi hai khóa ở trường đại học.

Cũng là người đã giới thiệu cho tôi chân làm thêm ở vị trí nhân viên hậu cần nhỏ nhất trong đội ngũ sản xuất của chương trình .

Lần cuối cùng tôi thấy tin tức về tiền bối ấy là trên một bài báo.

Là nhân vật chính gây bão khi bộ phim điện ảnh đầu tay đã càn quét các giải thưởng tại những liên hoan phim danh giá trên thế giới.

Lúc đó tôi còn phải thán phục 'Quả nhiên Chungmuro (kinh đô điện ảnh Hàn Quốc) là cái ao quá nhỏ bé so với tầm của tiền bối'.

Không ngờ lại có ngày gặp lại thế này.

Đúng là đời người không ai biết trước được chữ ngờ.

"Tôi có điều muốn hỏi."

Tiền bối Shin, người không biết nói chuyện vòng vo, hỏi thẳng.

"Làm sao cậu biết tôi mà liên lạc?"

Các thành viên, không hiểu sao lại đang khoanh tay ngoan ngoãn trước mặt tiền bối, chỉ liếc mắt nhìn tôi.

Ánh mắt đổ dồn về phía mình, vô tình khiến tôi trở thành tâm điểm chú ý.

"Tôi biết được qua lời giới thiệu của một người quen."

"Là ai thế?"

Tôi nói tiếp với tâm trạng không mấy vui vẻ.

"Là Kim Woo-hyun ạ... Chắc là cùng trường với đạo diễn Shin. Có lẽ vậy."

"Kim Woo-hyun?"

Kim Woo-hyun, Kim Woo-hyun.

Tiền bối lẩm nhẩm tên tôi, cố gắng lục lọi trong ký ức rồi khẽ nghiêng đầu.

"Xin lỗi, nhưng tôi không biết là ai cả."

"... Ra là vậy. Chắc là tôi nhầm lẫn rồi ạ."

Tiền bối vậy mà cũng không nhớ ra tôi.

Tôi vờ vuốt mặt để che giấu biểu cảm.

Sự ám ảnh về quá khứ đến đây là cắt đứt.

Tôi chuyển chủ đề.

"Bên chúng tôi cũng có điều muốn hỏi. Tiền bối có chút hứng thú nào với idol không ạ?"

"Tôi đến đây vì hứng thú với cái này hơn là idol."

Nói rồi, tiền bối Shin chụm đầu ngón tay cái và ngón trỏ lại thành hình tròn (ám chỉ tiền).

Quả nhiên là vậy.

Dù là xưa hay nay, tính cách thẳng thắn quá mức của tiền bối vẫn không hề thay đổi.

Đó cũng là lý do khiến đánh giá của những người xung quanh về tiền bối ấy lại trái ngược hoàn toàn.

"Chuyện đó thì chúng tôi cũng có cùng suy nghĩ với tiền bối."

"Không biết cậu nghe được từ ai, ở đâu, chuyện gì, nhưng tôi chỉ làm việc đúng với số tiền mình nhận được. Cứ tham khảo trước đi."

Miệng thì nói vậy, nhưng tôi biết điểm yếu chí mạng của vị tiền bối trước mắt này.

Vì nó cũng chính là lý do khiến tiền bối bị gọi là Shin Mi Byeon (Shin b**n th** Dựng Cảnh).

Vị tiền bối Shin này, dù khách hàng có trả tiền công rẻ mạt như đuôi chuột, nhưng một khi đã ưng ý "người mẫu" của mình, thì từ một lúc nào đó, tiền bối sẽ bắt đầu làm nghệ thuật – theo nghĩa tốt đẹp của từ này.

Đương nhiên, cũng có trường hợp ngược lại.

Dù có trả bao nhiêu tiền đi nữa, nếu "người mẫu" không vừa mắt, tiền bối sẽ chụp qua loa đại khái như thể dùng chân bấm máy.

Tất nhiên, nếu khách hàng phàn nàn thì từ đó sẽ rơi vào địa ngục chỉnh sửa vô tận.

Vì thế, làm việc với vị tiền bối này chẳng khác nào đánh bạc. Được ăn cả, ngã về không. Ăn mày hoặc ông hoàng.

Cũng chẳng có tiêu chuẩn cụ thể nào để lọt vào mắt xanh của Shin Cha-eun.

Tùy thuộc vào tình hình lúc đó mà thay đổi, nên càng khó mà đoán được.

Nhưng có một sự thật rõ ràng là.

"Mà thôi, dù gì cũng là người nổi tiếng nên chắc chắn là chụp cũng có hứng hơn nhỉ."

"Dạ? … A ha ha ha. Đạo diễn Shin đang khen đúng không ạ?"

"Cứ nghĩ theo hướng có lợi cho cậu đi."

Tiền bối này còn là một "fan cuồng sắc đẹp" chính hiệu.

Bình Luận (0)
Comment