Trợ Lý Đạo Diễn Quèn Lại Là Idol Thiên Tài

Chương 50

"Trước đây cậu không như thế, nhưng từ sau khi Eun-tae cậu ngất đi thì trở nên kỳ lạ lắm. Dù có mất trí nhớ đi nữa thì cũng không thể thế này được. Sao một người có thể thay đổi trong phút chốc như vậy chứ?"

"Cái đó... em không nhớ ạ."

"Tôi không bảo cậu phải kể lể từng chuyện nhỏ nhặt như trước đây. Nhưng mà tôi... chúng tôi phải biết chuyện xảy ra với cậu qua báo chí hay sao?"

Ừm... Chắc là đang nói đến vụ Park Oh-gyun.

Có vẻ như anh ta đã chất chứa nhiều chuyện lắm rồi.

"Dù không bằng cậu, nhưng tôi hay mấy đứa khác cũng có suy nghĩ và khả năng giải quyết vấn đề. Không phải lúc nào cũng ngơ ngác đâu."

"... Em chưa từng nghĩ vậy."

Dĩ nhiên, đây cũng là một lời nói dối.

Tôi vẫn luôn cho rằng đầu óc bọn họ toàn hoa lá cành.

Ngay cả Yoon Hae-il và Han Gyeo-ul, hai người có tính cách nghiêm túc nhất trong nhóm, tôi cũng nghĩ bản chất không khác là mấy.

Tôi công nhận sự nhiệt huyết và đam mê của họ, nhưng nói cho cùng thì ai cũng vô tư lự một cách vô tội vạ.

"Chúng tôi cũng là người, cũng biết nhìn trước ngó sau chứ."

"......"

"Tôi biết cậu hoang mang vì mất trí nhớ, nhưng đừng vì thế mà cố tình tạo khoảng cách. Dù sao thì chúng ta cũng là một đội."

Phải, dù sao thì.

Kim Woo-jung cũng đã nói câu tương tự.

‘Chúng ta là một đội’.

Cái gì đến cũng phải đến.

Hôm nay Gong Seon-woo đã quyết định cho thấy.

Lý do tại sao trước đây anh ta hoàn toàn có thể đảm đương vai trò trưởng nhóm nhưng lại cố tình không làm.

Rằng đó là sự quan tâm theo cách riêng của Gong Seon-woo dành cho Kwon Eun-tae bị mất trí nhớ.

Nhưng mà này.

"Nhưng mà anh ơi."

Tôi không phải là một đứa trẻ cần được Rücksicht (quan tâm).

"Em chỉ cảm thấy như anh không thích kiểu trưởng nhóm độc đoán thì phải. Em nói sai sao?"

"...Gì cơ?"

"Anh đang nghĩ là em thất vọng vì anh không ra dáng trưởng nhóm đúng không. Nên mới không nói gì với anh cả. Nhưng em thì không nghĩ vậy đâu. Chẳng thất vọng cũng chẳng gì sất. Mà ngay từ đầu, chuyện đó có đáng để thất vọng không cơ chứ? Em không biết nữa."

Nếu hỏi rằng một 'người anh ngốc nghếch tốt bụng' làm trưởng nhóm thì có tệ không.

Tôi muốn hỏi ngược lại tại sao tôi lại phải phán xét điều đó.

Làm sao một người có thể sống rập khuôn răm rắp theo vai trò được chứ.

"Như lời anh nói, con người đã thay đổi rồi. Kwon Eun-tae trước đây thế nào em không biết, nhưng em thì không thất vọng vì những chuyện như vậy đâu."

Hôm nay tôi quyết định đóng đinh chắc chắn một lần cho xong.

"Chuyện của em, anh hay mấy đứa khác cũng đâu thể giải quyết hết được. Cũng như em không thể giải quyết chuyện của anh vậy."

"... Cậu lúc nào cũng chỉ nói những lời đúng đắn nhỉ."

"Vì lần nào anh cũng chấp nhận là nó đúng mà."

Tôi chỉ nói sự thật như nó vốn là thôi.

Vẻ mặt Gong Seon-woo khẽ thay đổi.

Nhưng tôi còn mải nói phần mình nên không nhận ra sự thay đổi nhỏ đó.

"Nhưng nếu vấn đề xảy ra với cả đội thì lại khác. Anh bảo là một đội mà. Từ trước đến giờ, em chỉ làm những việc cần làm với tư cách là một thành viên trong đội thôi."

"Phải, Eun-tae, giờ thì tôi hiểu cậu muốn nói gì rồi."

Gì? Thật á? Đột ngột vậy? Sao lại?

Thấy tôi nhìn với ánh mắt nghi ngờ, Gong Seon-woo gật đầu.

"Thế là đủ rồi."

"... Dạ, vâng, nếu anh nói vậy thì thôi."

Không biết cái gì là đủ, nhưng bản thân người trong cuộc đã bảo được rồi thì tranh luận thêm cũng vô ích.

Tôi đã chuẩn bị tinh thần cho một trận ẩu đả nên kết thúc như thế này có hơi hụt hẫng.

‘Nhưng cảm giác khó chịu thì nhiều hơn.’

Cứ ngỡ không chỉ mình tôi nghĩ vậy.

"Anh Seon-woo, với tư cách là thành viên của EcL:pse, em xin phép nói một lời được không ạ?"

"Cho phép."

"Chúng ta hãy tìm ra Ari.P. Tìm ra rồi cho hắn một trận nhừ tử luôn đi ạ."

"Ý kiến hay đấy."

"Ừm ha ha ha, mọi người nghe cả rồi chứ? Anh Seon-woo bảo là ý kiến hay đấy!"

... Lại chỉ có mình tôi. Lại là mình tôi.

Kim Woo-jung còn bày đặt diễn tuồng cổ trang trong tình huống này, cười bằng giọng bụng.

Gong Seon-woo lại còn hùa theo nữa chứ.

Đúng lúc trái tim nguội lạnh đang cảm thấy trống rỗng.

"Xin lỗi..."

Nghe thấy tiếng cười, cô biên kịch út ló đầu vào với vẻ mặt đầy mong đợi.

"PD-nim bảo hôm nay mọi người cứ về nghỉ trước đi ạ."

"Thế thì không được đâu."

"Dạ?"

"Chúng tôi sẽ nói chuyện trực tiếp với PD-nim, nếu thấy hợp lý thì lúc đó sẽ về."

Gong Seon-woo dứt khoát từ chối lời đề nghị của cô biên kịch út.

Không khí tuy đã dễ chịu hơn lúc nãy nhiều, nhưng đó chỉ là giả thôi.

Gong Seon-woo càng trở nên cương quyết hơn.

"Đúng vậy. Đề nghị làm rõ sự thật, trước đó chúng tôi không đi đâu hết."

Tôi cũng lên tiếng ủng hộ Gong Seon-woo.

Thủ phạm gây ra mớ hỗn độn này.

Ari.P.

Cứ chờ đấy.

Tuyệt đối không tha thứ.

Tưởng chừng như sắp phải đeo băng đô nằm ăn vạ đến nơi thì tình hình đột ngột thay đổi.

PD gọi video call đến.

"PD-nim quyết định sẽ tôn trọng tối đa ý kiến của các thành viên EcL:pse ạ! Đúng không PD-nim?"

Tất nhiên rồi. Tôi cũng đang phát điên đây. Đang quay ở đảo Jeju nên không nhúc nhích được, mọi người thông cảm chút nhé. Cái thằng nhóc Ari.P hay Yori.P gì đó cứ nói tiếng Anh xen lẫn tiếng Hàn cộc lốc khó nghe chết đi được, thà thế này còn hơn. Nhân dịp này đổi luôn nhạc sĩ rồi làm lại từ đầu là được.

Có vẻ như chuyện ở đảo Jeju không phải nói dối, phía sau lưng PD là bức tường đá bazan.

Một mảng cỏ xanh mướt và xa hơn nữa là biển cả cũng lấp ló bằng đầu ngón tay.

Khác với tôi, Gong Seon-woo chẳng thèm để ý đến bối cảnh, đi thẳng vào vấn đề chính.

"Khả năng chúng tôi bị loại khỏi chương trình thì sao ạ?"

EcL:pse thì việc gì phải bị loại! Mấy người muốn bị loại lắm à? Muốn thấy tôi bị mất việc hay sao?!

"Dạ không, không phải vậy ạ. Chỉ là phòng hờ thôi."

Lịch trình bị trì hoãn rồi siết lại mới là vấn đề. EcL:pse không có vấn đề gì đâu nên đừng lo lắng vô ích. Hôm nay cứ về rửa chân rồi ngủ một giấc cho khỏe đi. Cô biên kịch út nhà chúng ta cũng phải tan làm chứ.

"PD-nim...!"

Cô biên kịch út có vẻ cảm động, chen vào giữa nịnh nọt ‘Em yêu anh’ rồi bắn tim với PD.

Ọe.

Tuy bị từ chối phũ phàng.

Tóm lại là trợ lý của tôi ngày mai sẽ lên Seoul ngay, có gì mai nói chuyện. Tôi cúp máy đây. Cúp đâyyyy! Cái gì đây?!

Dù chỉ là video call, nhưng cũng xuất hiện khoảnh khắc kịch tính với PD.

Không biết từ đâu xuất hiện, một con ngựa không rõ tên đã dùng răng đớp vào gáy PD.

"PD-nim!"

"Hả."

"Vãi chưởng."

Thiếu chút nữa là đầu của PD chui tọt vào miệng ngựa rồi lại chui ra.

Cảnh tượng gây sốc khiến những người đang nhìn màn hình đều chết lặng.

"Ọe."

"Nhà vệ sinh ở bên ngoài ạ! Anh không được nôn ở đây đâu."

Cô biên kịch út cố sống cố chết ngăn Kim Woo-jung lại.

Lần này thì đến tôi cũng thấy lợm giọng nên khá hiểu cho Kim Woo-jung.

Một bên thì đang diễn ra cảnh tranh cãi nôn hay không nôn.

Bên còn lại thì đang diễn ra một cuộc thảo luận nghiêm túc.

"... Ngựa vốn là loài hung dữ thế à?"

"Đâu có. Nghe bảo chúng nó là loài động vật nhạy cảm đến mức giật mình vì tiếng rắm của chính mình mà."

"Chắc vì nhạy cảm nên mới trở nên hung dữ chăng?"

"A, ra là vậy. Đúng là vậy rồi!"

Cái gì mà ra là vậy chứ.

Đến cả Yoon Hae-il cũng gật gù với vẻ mặt nghiêm túc.

"... Phát điên mất thôi."

"Tôi cũng nghĩ vậy."

"......!"

Người duy nhất tâm ý tương thông với tôi là Han Gyeo-ul.

Tôi vỗ vai Han Gyeo-ul, người vừa nói thay lời muốn nói của tôi, bày tỏ sự đồng cảm với cơn bực bội của cậu ấy.

______________

Ngày hôm sau.

Một trợ lý đạo diễn mặt mày tái mét từ đảo Jeju lên.

Áo sơ mi Hawaii màu quýt, quần short màu bạc hà, lại còn đi dép tông xỏ ngón nữa, muốn không nhận ra cũng khó.

"Xin chào, tôi là trợ lý đạo diễn..."

"Chúng tôi đang bận nên xin phép nói luôn những gì đã tìm ra. Kiểm tra Instagram của nhạc sĩ Ari.P thì thấy cậu ta đang ở Busan ạ."

"Dạạạ? Busan ạ?"

Gong Seon-woo ngắt lời trợ lý đạo diễn, chia sẻ thông tin vừa cập nhật được cả đêm.

"Xin lỗi, nhưng mà Instagram của nhạc sĩ không có gì đặc biệt cả, làm sao mọi người biết được ạ?"

"Cậu ta có nhiều tài khoản riêng tư lắm."

"Dạạạ? Có tài khoản riêng tư ạ? Mà lại còn nhiều cái nữa? Cậu ta có phải người nổi tiếng gì đâu mà.... À không, quan trọng hơn là làm sao mọi người tìm ra được ạ?"

"Đều có cách cả đấy."

Kim Sang-sik dùng ngón trỏ đẩy gọng kính lên nói.

Nhân tiện thì đó là kính không độ.

Hoàn toàn là để làm màu.

Bình Luận (0)
Comment