Editor: Whilion
Beta-er: Phong Vũ Tuyết Tuyết
Hơn mười ngày sau đó, An Nhàn trị liệu cho Kiều Vưu Lợi được ba lần, cho nên bệnh tình của anh ta chuyển biến tốt đẹp hơn. Theo như dự tính thì chỉ cần trị liệu thêm một, hai lần nữa là bình phục hoàn toàn, sau này chỉ cần anh ta tĩnh dưỡng thêm một thời gian nữa là có thể khỏe mạnh như người bình thường.
Sau khi bình Cảnh Thủy hấp thu lượng ma khí đó, nó không còn ngoan ngoãn nữa, chỉ cần không bị Kim Tơ Tằm kiềm hãm là nó sẽ tạo phản. An Nhàn nghĩ rằng sau này có thể cô sẽ gặp những người bị ma khí xâm nhập thân thể khác nữa. Nếu lần nào cũng hấp thu bằng bình Cảnh Thủy, sẽ có ngày nó trở thành một con ma linh không ai khống chế được.
Cho nên An Nhàn quyết định trồng một loại cây có thể thay thế bình Cảnh Thủy.
Sau khi cô thắng Quý Cảnh Trạch ở Hội nghiên cứu dược phẩm lần trước, thì đúng như lời hẹn, anh ta đã gửi đến mấy gốc cây Triền Ti. Loại thực vật này có khả năng hấp thu và dung hòa sức sống của vạn vật vô cùng mạnh. Nếu cho nó hấp thu linh khí, nó sẽ là cỏ Triền Ti Linh; còn nếu cho nó hấp thu ma khí, thì nó sẽ là cỏ Triền Ti Ma.
An Nhàn dự định trồng vài nhánh cỏ Triền Ti Ma chuyên dùng để trị chứng ma khí xâm nhập thân thể. Không phải vừa hay bình Cảnh Thủy đang rảnh rỗi đến mức muốn gây chuyện sao? Vậy thì cô sẽ tìm một vài thú vui mới cho nó, đó là dùng ma khí của nó để nuôi cỏ Triền Ti Ma.
An Nhàn vừa ném một gốc cây Triền Ti vào bình Cảnh Thủy, nhưng ngay lập tức nó liền phun ra. Nó không chấp nhận bất kỳ thứ gì xâm phạm thân thể cao quý của mình. An Nhàn giả vờ muốn đặt nó lên chiếc hộp gỗ phong ấn tinh phách Phượng Hoàng. Vừa thấy vậy, nó vội vàng phóng một tia ma khí ra rồi ngoan ngoãn nuốt mầm cây vào bụng.
"Nếu tôi phát hiện nhóc làm hỏng mầm cây của tôi, thì tôi sẽ đốt nhóc ba ngày ba đêm, không cho nhóc hấp thu thêm một chút ma khí nào nữa." An Nhàn lạnh giọng cảnh cáo.
Bình Cảnh Thủy: Chết tiệt, cứ chờ đó, ông đây mà mạnh lên thì sẽ giết cậu đầu tiên!
An Nhàn: "Đừng tưởng rằng tôi không biết là nhóc đang mắng thầm tôi. Tôi vẫn còn cả ngàn cách dạy dỗ đấy. Nếu không muốn bị tiêu diệt thì ngoan ngoãn một chút đi, một lòng tu luyện theo tôi, sớm muộn gì cũng có một ngày nhóc lại mạnh như xưa."
Bình Cảnh Thủy: . Cậu là đại ca, cậu nói gì cũng đúng.
An Nhàn mỉa mai bình Cảnh Thủy một lúc rồi thu nó vào nhẫn trữ vật. Sau đó cô chuẩn bị thông báo dược phẩm mới.
Nhóm fans trên mạng đang gào khóc ầm ĩ, tìm đủ mọi cách cầu xin Minh chủ cho ăn.
An Nhàn từng nghĩ đến việc tìm người đại diện tuyên bố dược phẩm mới thay cô, như vậy cô sẽ có thời gian làm những việc khác. Nhưng mà tin tức này chỉ vừa lộ ra một chút thì nhóm fans đã phản đối gay gắt.
【 Minh chủ, nếu cậu dám tìm người khác, bọn tôi sẽ lên núi Tư Du tự sát tập thể. 】
【 Nam thần vĩ đại, tuy anh muốn dành thời gian làm việc lớn thì không sai, nhưng anh cũng không được bỏ bê hậu cung! Anh dám bỏ mặc những phi tần xinh đẹp quyến rũ, để chúng em chăn đơn gối chiếc sao? 】
【 Vì hòa bình của thế giới, Minh chủ đừng ngừng gieo mầm yêu thương mà! 】
【 Minh chủ, tui muốn biết cậu định tìm ai thay thế đấy? Nếu kẻ đó sống được qua hai lần phát sóng trực tiếp thì tui sẽ cung kính xem anh ta như người đàn ông thực thụ. 】
【 Lầu trên nói đúng trọng tâm rồi, Minh chủ, anh thử tìm người đi, bọn em bảo đảm sẽ không gửi dao cho anh ta, mà chỉ thẳng tay tặng anh ta cờ hiệu liệt sĩ mà thôi. 】
Sau đó, ngay cả Monica, Hạ Lẫm, Gleyre, Bạch Hầu Chử cũng lần lượt gọi điện cho cô, khuyên cô đừng "xúc động".
An Nhàn đành phải bỏ ý nghĩ tìm người thay thế, tuy nhiên không phải là vì những lời phản đối và uy hiếp của các fans, mà chẳng qua là do cô muốn báo đáp sự ủng hộ nhiệt tình của mọi người.
Thời gian đếm ngược kết thúc, phát sóng trực tiếp dược phẩm mới bắt đầu.
Lần phát sóng trực tiếp này diễn ra trong một nhà đấu thú lớn. Tuy rằng loại hình giải trí bằng cách đấu thú đã vấp phải rất nhiều ý kiến trái chiều, nhưng ở thời đại này cũng không gọi là trái pháp luật. Chiến thú chủ yếu là sư tử, báo, chó đã được huấn luyện. Mỗi lần thi đấu đều có trọng tài chuyên môn, tránh trường hợp trong quá trình đánh giết lẫn nhau có con thú tử vong. Nhưng cho dù là vậy thì cuộc chiến giữa những loài thú dữ thường vẫn rất tàn khốc và đẫm máu. Mà chính điều đó càng khiến con người dễ dàng bộc phát thú tính và cảm xúc mãnh liệt.
Những con thú tham gia thi đấu đều đã qua huấn luyện, sống hay chết đều phụ thuộc vào ý muốn của chủ nhân. Trên thực tế, chúng cũng chẳng khác nào loài gia súc gia cầm dùng làm thức ăn hàng ngày cả, chẳng qua là không cùng chức năng mà thôi. Nếu chủ nhân nhân từ, có lẽ sau khi xuất ngũ, chúng vẫn được nuôi dưỡng tiếp; nhưng nếu gặp phải chủ nhân khá tàn nhẫn thì những con thú bị trọng thương tàn tật hoặc tuổi già sức yếu sẽ bị đưa vào lò mổ.
Sàn đấu thú hoàn toàn tuân theo nguyên tắc cá lớn nuốt cá bé, chiến thú được huấn luyện để thi đấu từ lúc vừa sinh ra đã không có tự do. Con đường duy nhất của chúng là dựa vào thực lực và chiến tích để giành được cơ hội sống sót.
An Nhàn không có ý kiến gì về chuyện này. Hôm nay cô tới đây không phải để phát sóng trực tiếp toàn cảnh đấu thú đẫm máu trên sàn, mà cô dùng thân phận chuyên viên trị liệu để tham gia một tiểu đội chữa trị cho chiến thú.
Ở khu của những chiến thú được huấn luyện, mấy hàng lồng sắt xếp san sát nhau ngay ngắn. Bốn năm chục con thú nằm sấp trong lồng sắt giương đôi mắt hờ hững nhìn những người đứng bên ngoài lồng.
Dưới sự hỗ trợ của bảo vệ, tiểu đội chữa trị bắt đầu tiến hành trị liệu cho những con thú bị thương.
Những thành viên của tiểu đội này đa phần đều là thực tập sinh chưa tốt nghiệp. Họ tới trị liệu chủ yếu để tích lũy kinh nghiệm. Cho nên hai bên không cần phải quen biết nhau, chỉ cần gửi đơn đăng ký là có thể tham gia trị liệu.
Hôm nay An Nhàn mang khẩu trang, cô lẫn vào trong đám người nên cũng không gây ra nhiều sự chú ý.
Những con thú đó đã được dùng thuốc cường hóa, vì vậy cơ thể bọn chúng đều rất cường tráng, có điều không được thông minh lắm. Chúng xem con người là thủ lĩnh, nhưng lại hung tàn với những dã thú khác. Tuy nhiên điều này không có nghĩa là chúng thuận theo tất cả mọi người. Ngoại trừ chủ nhân nuôi dưỡng chúng, nếu những kẻ khác dám chọc giận chúng, thì chúng vẫn sẽ nhào tới cắn như thường.
An Nhàn lần lượt kiểm tra vài con thú, phần lớn chỉ bị thương bình thường bên ngoài da. Nhưng dù vậy thì những vết thương trên da thịt kia cũng khiến nhiều fans cảm thấy đau lòng.
【 Minh chủ, phong cách lần này của anh không giống mọi khi! Trái tim nhỏ bé của em chịu không nổi rồi! 】
【 Tui thấy trò đấu thú này phải bị loại bỏ, thật máu me, thật tàn nhẫn. 】
【 Đừng tỏ vẻ chính nghĩa nữa, con người chăn nuôi gia súc gia cầm rồi giết mổ chúng bất kì lúc nào, có máu me, có tàn nhẫn không? Về bản chất, hai điều này không khác nhau, chỉ là đấu thú trực quan hơn thôi. 】
【 Lúc không có chiến tranh, đấu thú là cách giải tỏa tâm lý tốt nhất của con người. Chỉ cần khống chế có chừng mực thì tui cảm thấy cũng không có gì ghê gớm. 】