Editor: Whilion
Beta-er: Phong Vũ Tuyết Tuyết
An Nhàn: "..."
Về người đàn ông này, cô không biết nên nói cảm giác của mình là gì nữa. Qua mấy trăm năm thanh tu, từ lâu cô đã không còn xem trọng tình đời, thậm chí chưa từng nghĩ đến việc tìm một người bầu bạn song tu. Cô không muốn dây dưa tình cảm với Hạ Lẫm, nên chỉ có thể mặc kệ, mong có một ngày hắn chủ động từ bỏ.
Nếu có thể, cô vẫn không muốn mất đi người bạn đã giúp đỡ cô rất nhiều này. Làm bạn bè, đơn thuần hơn tình yêu rất nhiều.
Tạm thời gác chuyện này sang một bên, An Nhàn vào phòng, bắt đầu nghiên cứu những quyển công pháp không đầy đủ của Kiều Vưu Lợi. Những công pháp này có vẻ là của ba môn phái khác nhau. Tuy chúng hoàn toàn khác công pháp tu luyện của An Nhàn, nhưng cách thức vận công căn bản lại tương đối giống nhau.
Sở dĩ Kiều Vưu Lợi thất bại liên tục, không chỉ bởi vì công pháp khuyết thiếu không đầy đủ, mà còn bởi vì không có linh khí hỗ trợ. Cơ thể anh ta có ma khí bẩm sinh, đáng lẽ phải đi theo con đường tu ma, nhưng muốn tu ma cũng cần mượn chút linh khí để cân bằng.
Tu ma được chia làm hai loại chính, một loại là tập trung hấp thu âm khí tự nhiên và sát khí của trời đất. Nói theo nghĩa rộng, âm khí tự nhiên và sát khí của trời đất cũng là linh khí, có điều nó luôn gây tranh cãi vì không phải phương pháp tu luyện chính thống, hơn nữa cách tu luyện cũng khó khăn hơn nhiều so với tu chân chính thống.
Loại tu ma còn lại đi theo hướng cắn nuốt hồn phách của người khác, coi thường lẽ trời, lạm sát người vô tội, hung hăng làm càn, có thể giết chết bất kì ai. Song, phương thức tu luyện này lại là cách thăng tiến nhanh nhất.
Nhưng bây giờ cũng không cần nghiên cứu loại hình tu ma làm gì, dù sao không có linh khí, muốn luyện cái gì cũng không được.
Việc An Nhàn cần làm bây giờ là chỉnh sửa công pháp của Kiều Vưu Lợi. Cô không cần phải khôi phục những công pháp khuyết thiếu này. Mà cô chỉ cần dựa vào kinh nghiệm của bản thân và tình trạng thân thể của Kiều Vưu Lợi rồi biên soạn lại một bộ công pháp căn bản giúp điều tiết nội tức là được. Chỉ tu luyện công pháp căn bản và nhờ vào sự hỗ trợ của linh thạch thì gần như sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.
Hơn nữa Kiều Vưu Lợi còn có một ưu thế, đó là có thể dùng linh thạch để hấp thu âm khí tự nhiên. Tu luyện vào buổi tối lúc âm khí mạnh nhất, có thể đạt được hiệu quả rất lớn mà không cần bỏ ra quá nhiều công sức. Ngoài ra, những nơi như nghĩa trang, bệnh viện, sông nước linh tinh và những nơi u ám khác cũng là những địa điểm tốt để anh ta tu luyện.
An Nhàn loay hoay cả một buổi tối để biên soạn bộ công pháp căn bản cho Kiều Vưu Lợi, phương pháp vận hành hoàn toàn trái ngược với bộ luyện khí công mà cô dạy cho Hạ Lẫm. Thế nhưng chúng đều có tác dụng điều tiết nội tức, thải bỏ tạp chất, là bước đầu tiên của tu chân.
Thức trắng một đêm, sáng sớm hôm sau, trước tiên An Nhàn vào phòng tắm tắm rửa, sau đó cô kết nối internet, đăng nhập vào Hoa Hoa Thế Giới.
Phiên đấu giá bộ dược phẩm chữa trị hiệu quả cự c mạnh vừa mới kết thúc tối hôm qua. An Nhàn không kịp xem phát sóng trực tiếp, nhưng khi nhìn thấy mức giá thành giao, cô vẫn lắp bắp kinh hãi.
Đấu giá năm bộ, giá bán tổng cộng là hơn 60 triệu.
An Nhàn không hề biết, trước khi bắt đầu phiên bán, Bạch Hầu Chử đã lan truyền tin tức bán đấu giá ra khắp thế giới bằng nhiều con đường khác nhau, thu hút rất nhiều lính đánh thuê và thợ săn kho báu.
Phần lớn những người này đều thích mạo hiểm, bọn họ cũng không phải là người keo kiệt. Bởi vì một bộ dược phẩm này cũng đã đủ giúp bọn họ hồi sinh nhiều lần. Hơn nữa, chúng còn tăng thêm sự tự tin khi tới những nơi nguy hiểm.
Dưới bàn tay của Bạch Hầu Chử, năm bộ dược phẩm đó bán được giá cao hơn dự kiến rất nhiều. Hoa Hoa Thế Giới lên top 1 tìm kiếm trên mạng cả một ngày, chói sáng đến mức làm mù mắt của hàng ngàn chủ cửa hàng online.
Thật ra An Nhàn không thích làm rầm rộ đến thế, cũng không thích giá cả tăng lên ào ào. Nếu không cô đã không quyết định mỗi tháng chỉ phát sóng trực tiếp thông báo dược phẩm mới một lần.
Nhưng nếu chuyện này đã giao cho Bạch Hầu Chử xử lý, vậy thì cô cũng không định nhúng tay vào. Nhìn từ góc độ lợi nhuận thì cậu bé làm thế cũng không sai. Mà chuyện cô nên làm, chính là tăng phẩm chất dược phẩm hết sức có thể, để người mua nhận được dược phẩm xứng đáng với số tiền họ bỏ ra.
Đôi khi An Nhàn được xem là quá mức ngay thẳng, so với những người trong nghề khác, dược phẩm của cô xuất sắc hơn rất nhiều.
Thế nhưng cô đã quen nhìn nhận vấn đề dưới đôi mắt của một tu sĩ, cách định giá dược phẩm của cô luôn thấp hơn nhiều so với tiêu chuẩn của thế giới hiện đại.
Thậm chí một ít dược phẩm của cô còn có giá trị hơn cả của đại sư cấp tám. Có điều trước mắt những thứ cô bán không phải là dược phẩm chuyên tinh, cho nên mọi người vẫn nghĩ rằng cô chỉ dừng lại ở trình độ của một chuyên viên trị liệu trung cấp. Dù sao thì muốn luyện được dược phẩm chuyên tinh thì chuyên viên trị liệu phải có cấp bậc tinh thần lực rất cao. Tuy nhiên tất cả mọi người đều cho rằng cấp bậc tinh thần lực của An Nhàn chỉ là cấp D, nên cho dù cô
Có tài giỏi đến mức nào thì cũng không thể nào luyện chế được dược phẩm chuyên tinh thượng phẩm.
An Nhàn xem qua trang web một chút rồi thoát internet. Sau đó cô vào phòng luyện dược rồi lại bắt đầu chế dược phẩm mới.
Cùng lúc đó, trong rừng nguyên sinh ở phía bên kia của đại lục, Minh Tu theo chân thầy và một vài thợ săn kho báu dự bị khác tham gia thực tập truy tìm kho báu. Chỉ cần vượt qua lần thực tập này thì cậu ta sẽ trở thành một thợ săn kho báu thực thụ.
Nhưng mà, cậu ta không ngờ khi vừa mới bắt đầu hoạt động thì bọn họ đã bị một đám dã thú tấn công, khiến mọi người bị tách ra.
Cậu ta đi theo hai đàn anh trốn sâu vào trong rừng, đám dã thú vẫn cứ đuổi theo phía sau.
Minh Tu chạy thứ hai, không có thời gian ngoảnh đầu nhìn sau lưng, cậu ta chỉ biết khoảng cách giữa dã thú với bọn họ càng lúc càng ngắn. Đúng lúc này, bỗng nhiên cậu ta cảm thấy đầu gối đau xót, cả người mất thăng bằng rồi ngã xuống mặt đất.
Ngay sau đó có một người giẫm mạnh xuống lưng cậu, người đàn anh ban nãy chạy phía sau anh ta, bây giờ vọt lên trước, nhìn anh ta bằng một ánh mắt tàn nhẫn rồi chạy đi.
Minh Tu rùng mình, vừa định bò dậy tiếp tục chạy trốn thì cậu ta lại bị một con dã thú đẩy ngã xuống đất, móng vuốt bén nhọn đâm thủng đồ bảo hộ của cậu rồi chọc sâu vào máu thịt. Trong nháy mắt, cả lưng cậu ta bị nhuộm đỏ.
Minh Tu cố nhịn đau đớn mà quay đầu lại, nhìn thấy cái mồm to đầy máu chỉ cách cậu ta một gang tấc, trong mắt lóe lên một tia sắc bén..