Editor: Lowe
Beta-er: Phong Vũ Tuyết Tuyết
An Nhàn trở lại núi Tư Du, cứ như thường lệ, cô xếp hàng lên cho Hoa Hoa Thế Giới rồi sau đó kiểm tra diễn đàn.
【 Đã bao lâu rồi Minh chủ chưa phát sóng dược phẩm mới? 】
【 Minh chủ khốn nạn, có mới nới cũ! 】
【 Không còn cách nào, thực lực tình mới quá mạnh mẽ, chúng ta tranh không lại. 】
"Tình mới" mà bọn họ nói đến tất nhiên là đám bệnh nhân tâm thần kia rồi.
Thấy tâm tình bọn họ tuột dốc như vậy, An Nhàn quyết định tự mình quay cho bọn họ một video về sủng vật. (thực vật)
An Nhàn: 【 Tạm thời không có dược phẩm mới, nhưng có sủng vật mới, có thể nói trước một phần như vậy. 】
【 Minh chủ! Cuối cùng ngài cũng xuất hiện rồi! 】
【 Sủng vật gì mới thế? Mau mau ôm đến đây nào! 】
【 Minh chủ quả thực ép chết những kẻ có chứng rối loạn lựa chọn như mị mà. Loại nào mị cũng muốn nhưng đến nay chưa từng mua được một con! 】
An Nhàn: 【 Không cần lo lắng, đối với sủng vật lần này thì người đã có sủng vật khác cũng có thể nuôi. 】
【 Thật hả! 】
【 Thật tốt quá! Minh chủ muôn năm! 】
An Nhàn phát ra thông báo phát sóng trực tiếp, các fans lập tức tràn vào.
Trong video, An Nhàn đi vào nhà kính. Cô đi tới bên cạnh một gốc cây thực vật xinh xắn. Thân nó dài chừng bảy, tám cm, đường nét duyên dáng, toàn thân xanh biếc, phiến lá cân đối, ngọt ngào đáng yêu, trên đài hoa có một nụ hoa nhỏ dài nửa ngón tay.
An Nhàn giới thiệu: "Đây là 'quả Mê Nhĩ'. Nó có giá trị dinh dưỡng cực kỳ phong phú."
【 Giá trị dinh dưỡng? Nó dùng để ăn à? 】
【 Sủng vật sao có thể dùng để ăn được! 】
【 Giá trị dinh dưỡng có phong phú ra sao thì tui cũng không nỡ ăn đâu. 】
【 Lầu trên +1. 】
Tuy rằng còn chưa biết đặc điểm của sủng vật lần này, nhưng điều đó không làm giảm đi sự yêu mến của mọi người đối với nó tí nào.
An Nhàn không giải thích, mà cô đưa tay giật một nụ hoa quả Mê Nhĩ nhỏ.
Nụ hoa nhỏ lay động vài cái, sau đó nó từ từ mở ra, lộ ra một quả trắng trong như ngọc.
An Nhàn ngắt quả xuống, trực tiếp cho vào trong miệng.
【 Minh chủ, hạ miệng lưu tình! 】
【 Aaaa, Minh chủ, sao người lại có thể nhẫn tâm như vậy! 】
【 Thật không ngờ Minh chủ anh lại là người như thế! 】
An Nhàn: ".. Quả chín rồi, không ăn hết, giữ lại hư thối thì sao?"
【 Minh chủ thật xấu, trên đời có nhiều đồ ăn ngon như vậy, vì sao nhất định phải ăn quả Mê Nhĩ chứ? 】
【 Cho vào tủ lạnh có thể giữ được rất lâu mà! 】
【 Tui mặc kệ, tui mặc kệ, đây là sủng vật đó! Hoa hoa lá lá quả quả của sủng vật đều phải cất giấu giữ lại thật kỹ! 】
An Nhàn: Mấy người tắt mode đùa cợt, chuyển sang phong cách phóng túng tùy hứng hết rồi à?
"Mọi người chắc chắn rằng mình không muốn ăn quả Mê Nhĩ?" An Nhàn hỏi.
【 Chắc chắn! 】
【 Không muốn! 】
"Được rồi." An Nhàn buông tay: "Vậy sủng vật lần này sẽ không bán ra ngoài nữa."
【 Gì cơ! 】
【 Chỉ vì tụi tui không muốn ăn quả Mê Nhĩ mà bị tước đoạt quyền nuôi dưỡng nó sao? 】
【 Minh chủ, anh vẫn là Minh chủ mà chúng ta cưng chiều đấy ư? 】
An Nhàn bất đắc dĩ nói: "Quả Mê Nhĩ quả thực phải dùng để ăn. Trải nghiệm vị giác của người ăn chính là chất dinh dưỡng tinh thần để thúc đẩy quá trình tiến hóa của nó. Mấy người không ăn thì làm sao mà nó lớn được?"
Một loạt âm thanh cảm thán đột nhiên hiểu ra vang lên trong phòng phát sóng trực tiếp.
An Nhàn tiếp tục nói: "Mùi vị quả Mê Nhĩ sẽ căn cứ vào cách thức chăm sóc của người nuôi. Bao gồm cảm nhận tinh thần, nhân tố biến hóa tâm tình và các yếu tố khác. Quả mà tôi vừa ăn có vị ngọt, tinh khiết và thơm miệng cho thấy rằng hiện tại tâm trạng của nó vô cùng tốt."
Quả này có thể thay đổi mùi vị cơ à?
Xem ra thật đúng là không thể không ăn được rồi!
Lòng fans thay đổi thất thường, tất cả đều gào thét "cầu cho ăn", hoàn toàn quên mất trước đó còn nói Minh chủ nhẫn tâm.
Lúc này, An Nhàn lại lấy ra một cái nhẫn có hình bán nguyệt có thể mở ra. Sau khi cô mở ra, bên trong vậy mà lại có một cây nhỏ mọc lên.
"Quả Mê Nhĩ vốn dĩ được gọi là quả 'Mê Nhĩ' là bởi vì hạt của nó có thể thích ứng với không gian lớn nhỏ. Có thể nuôi trồng bằng nước, mang theo bên người, một hạt trồng được một quả mới." An Nhàn không nhanh không chậm giới thiệu: "Cho nên tôi coi nó như sủng vật là bởi vì nó có thể phân biệt nhu cầu tinh thần của chủ nhân để tự lai tạo ra quả phù hợp với chủ của mình."
"Chẳng hạn như, nếu như các bạn đang rất khát, thì quả Mê Nhĩ sẽ lai tạo ra quả giải khát. Nếu như bạn muốn giải rượu, quả Mê Nhĩ sẽ lai tạo ra quả có thể giải rượu, hiệu quả mỗi người mỗi khác."
Một dấu chấm than hùng vĩ hiện lên trên màn hình.
【 Minh chủ, nếu như tôi bị cảm, quả Mê Nhĩ có thể lai tạo ra quả trị cảm không? 】
An Nhàn: "Có thể, có điều chỉ giới hạn ở cảm cúm bình thường mà thôi."
【 Minh chủ, Minh chủ, nếu tôi bị táo bón thì quả Mê Nhĩ có thể giúp nhuận tràng không? 】
An Nhàn: "Có thể."
【 Nếu như tôi bị kén ăn, quả Mê Nhĩ có thể kích thích mùi vị không? 】
An Nhàn: "Có thể."
【 Nếu tôi muốn xxoo, quả Mê Nhĩ có thể khiến tôi oai phong không? 】
An Nhàn: ".. Có thể."
【 Nếu tôi muốn hít thuốc phiện.. 】
An Nhàn: "Anh dám hít thuốc phiện, tôi dám cho vào danh sách đen."
【.. 】
Thấy các fans càng hỏi càng hăng say, An Nhàn liền ngắt lời, nói: "Để tôi nhắc nhở trước một câu, tuy rằng quả Mê Nhĩ có nhiều tác dụng nhưng nó cũng không thể thay thế dược phẩm thông thường được. Mà nó chỉ có thể điều tiết tinh thần và cải thiện các thể chất của mọi người. Hiệu quả liên quan đến độ mạnh yếu tinh thần lực của từng người. Mặt khác, mùi vị của nó vô cùng kỳ quái cho nên mọi người không nên tùy tiện khiêu chiến vị giác của mình.."
Câu nói thừa phía sau kia của An Nhàn rõ ràng không có ý tốt.
Việc mà các fans thích làm nhất chính là những việc có "tính khiêu chiến".
Quả Mê Nhĩ là một loại thực vật có tính thích nghi cực kỳ cao. Hoặc có thể nói, nó là một loại nấm đặc biệt thì phù hợp hơn. Tại tu chân giới, quả Mê Nhĩ do tu sĩ cao cấp nuôi dưỡng ra thậm chí còn có thể giải độc trừ tà, nâng cao tu vi. Đáng tiếc, đa số quả
Mê Nhĩ bây giờ đã bị thoái hóa, giống cao cấp gần như đã biến mất.
Quả Mê Nhĩ mà An Nhàn có thể trồng hiện nay cũng chỉ có thể trị một ít bệnh nhẹ và đau nhức. Nhưng đối với những người khác mà nói, đây đã là kết quả khá tốt rồi.
Việc bán quả Mê Nhĩ chính thức bắt đầu vào nửa tháng sau. Bởi vì không hạn chế điều kiện nuôi trồng, cho nêm rất nhiều người đã có sủng vật cũng nóng lòng muốn thử. Thậm chí đã có người khởi xướng hoạt động thu thập "mùi vị", nếm thử quả của nhau.
Tuy nhiên, hoạt động này rất có thể sẽ biến thành một trò lừa bịp quy mô lớn, đưa quả cho người khác ăn, vị tự nhiên sẽ chua hơn cả vị chua..
Sau khi An Nhàn xử lý xong chuyện của Hoa Hoa Thế Giới, cô lại chuyển đến bệnh viện tâm thần.
Hướng Phi đã thành lập được trang web rồi, chỉ là còn chưa điểm tô cho đẹp mà thôi. Thông qua kiểm tra, các khối vận hành đều rất trôi chảy, còn lại chính là trang trí mặt tiền của web.
Bệnh viện tâm thần có vài vị cao thủ về đồ họa, chẳng qua phong cách có hơi đơn giản.
Cô vừa sắp xếp xong chuyện trang trí trang web liền đi qua cửa phòng y tế, thoáng nhìn Quý Cảnh Trạch, liền thuận miệng hỏi một câu: "Đã quen chưa?"
"Cũng tạm." Quý Cảnh Trạch ngồi trước máy tính, trước sau lạnh lùng như một.
An Nhàn cũng không thèm để ý, bắt chuyện xong thì rời khỏi. Mặc dù tính cách Quý Cảnh Trạch có chút cao ngạo, nhưng thiên phú của anh ta cũng nổi bật ở phương diện y dược. Hơn nữa tâm tư lại tương đối đơn thuần, không am hiểu hoặc phải nói là chẳng thèm chơi đùa. Bởi vậy, An Nhàn chọn anh ta chính vì nhìn trúng điểm này.
An Nhàn không biết, Quý Cảnh Trạch tới bệnh tâm thần làm việc đã dẫn đến náo động không nhỏ trên mạng. Trang web mà anh ta đang lướt chính là nội dung có liên quan đến anh ta.
【 Sốc! Cháu trai đại sư Văn Thái lại có thể vào bệnh viện tâm thần! 】
【 Vớ vẩn, Quý thiếu gia nhà chúng ta làm sao lại vào bệnh viện tâm thần? 】
【 Lầu trên chú ý cách dùng từ, không phải "vào" bệnh viện tâm thần mà là nhận chức ở bệnh viện tâm thần. 】
【 Làm sao có thể được chứ? Quý thiếu gia có gia thế có tài hoa, rất nhiều người muốn mời cũng không mời được, thế nào lại chọn làm việc ở bệnh viện tâm thần? Nó còn đáng sợ hơn việc tinh thần anh ấy bỗng nhiên thất thường bị đưa vào bệnh viện tâm thần đó? 】
【 Chẳng lẽ Quý Cảnh Trạch điên thật rồi? Chẳng qua chỉ là mượn công việc che giấu đi sự thật anh ta đã bị điên à? 】
【 Lầu trên có đầu óc tí được không? Quý thiếu gia là cháu trai của đại sư Văn Thái đó. Nếu như điên thật thì còn cần đưa đến bệnh viện tâm thần à? Trực tiếp để ông nội chữa trị là được rồi. 】
【 Ôi mẹ ơi, cuối cùng là bệnh viện tâm thần nhà ai mà trâu như vậy, lại có thể mời được Quý Cảnh Trạch cơ chứ! 】
【 Nghe nói nó tên là "Tố Nguyên" gì á.. 】
【 Hả? Gì cơ! 】
【 Aaaa, hóa ra là bệnh viện tâm thần của Minh chủ! Đáng lẽ ra tui phải nghĩ tới từ lâu rồi chứ! 】
【 Minh chủ thì thế nào? Tự hạ mình đi làm công cho một chuyên viên trị liệu cấp thấp để phô trương với thiên hạ. Mà nơi đó còn là bệnh viện tâm thần, Quý Cảnh Trạch cũng không sợ ông nội bị mất mặt à. 】
【 Đúng vậy, cũng không biết gã nghĩ ra sao nữa. Bình thường đều tỏ vẻ không coi ai ra gì, kết quả lại làm công việc chẳng ra sao. 】
【 Tui cá một trái dưa leo, chưa làm được ba ngày thì anh ta cũng sẽ bị nhà họ Quý bắt về. 】
【 Tôi cá ba trái, đến hai ngày anh ta cũng không làm được. 】
Quý Cảnh Trạch cười lạnh một tiếng, anh ta đã làm ở đây được hơn năm ngày, bọn người kia định thua cho anh ta bao nhiêu quả dưa chuột thế?
Trên web đen cũng không ít bài post về Quý Cảnh Trạch. Đó cũng là bởi vì tính cách anh ta lạnh lùng cho nên đắc tội không ít người. Trên thực tế, không có người nào dám oán giận trước mặt anh ta cả. Nhưng ở trên mạng thì có thể không kiêng nể gì, cứ thế tùy ý chỉ trích. Chỉ là bình thường sinh hoạt của Quý Cảnh Trạch rất có quy luật, không có vết nhơ gì quá lớn. Lần này để một số người nắm lấy cơ hội, đương nhiên là muốn nói sao thì nói.
Nếu như bọn họ chỉ mắng một mình Quý Cảnh Trạch thì cũng thôi đi, dù sao Quý Cảnh Trạch chỉ có danh tiếng trong giới y dược, đa số người bên ngoài đều không quen biết. Nhưng bọn họ có chết cũng mắng lây sang Minh chủ, việc này đương nhiên đã làm chọc giận số fans khổng lồ của y..
Dám mắng Minh chủ? Giết không tha! Mắng "em trai nhỏ kiêm công nhân kiêm sủng vật" của Minh chủ? Tội càng thêm tội!
Chỉ vỏn vẹn vài giờ, những bình luận chế giễu Quý Cảnh Trạch trên mạng nhanh chóng bị sức chiến đấu áp đảo của các fans che lấp hoàn toàn.
Quý Cảnh Trạch vốn đã làm tốt công tác chuẩn bị mắng lại. Kết quả, mọi chuyện lại phát triển ngoài mức mong đợi của anh ta. Anh ta không ngờ fans của Minh lại tận hết sức lực bảo vệ mình. Điều này khiến anh ta không khỏi sinh ra một loại cảm giác kì diệu như khi "tìm được tổ chức" vậy.
Ông nội và cha mẹ đều quản giáo anh ta rất nghiêm, chưa bao giờ thiên vị anh ta, đối với những lời đàm tiếu của người ngoài càng không đáng để bình luận. Nếu như anh ta dám than phiền loại chuyện nhỏ này thì kết quả duy nhất chính là bị bọn họ khiển trách một trận.
Chuyện khiến anh ta tương đối phiền não chính là, anh ta nên giải thích chuyện này với ông nội và cha mẹ mình như thế nào đây. Trên mạng ầm ĩ như thế, cho dù anh ta có muốn giấu thì cũng không được.
Quý Cảnh Trạch - là cháu trai của đại sư Văn Thái, ngôi sao mới của giới y dược, sau khi nổi tiếng đã từ chối công việc vô số đãi ngộ, một mực chạy đến làm việc cho một bệnh viện tâm thần ở ngoại ô, cho dù là ai cũng sẽ cảm thấy anh ta có bệnh.
Tuy rằng Quý Cảnh Trạch chẳng mấy quan tâm đến lời đồn đãi vụn vặt ấy nhưng anh lại không muốn khiến người nhà hổ thẹn. Lúc đó anh ta bị kích động nhất thời nên mới ký hợp đồng, hiện tại không khỏi cũng có chút hối hận.
Đang trong lúc anh ta rầu rĩ thì chuông điện thoại vang lên, người gọi đến chính là ông nội của anh ta, Quý Văn Thái.
Quý Cảnh Trạch che mặt: Thực sự là sợ điều gì sẽ gặp điều đó!
Lúc này, An Nhàn vừa vặn trở lại chào hỏi, Quý Cảnh Trạch thờ ơ đáp lại một câu. Ngay sau đó anh ta bỗng nhiên ngẩng đầu, hô lớn với bóng người đang chuẩn bị rời đi: "Minh chủ, đi gặp phụ huynh với tôi một chút!"