An Nhàn đỡ lấy người đàn ông trong ngực, dùng thần thức dò xét tình trạng cơ thể của anh ta.
Dầu hết đèn tắt, không còn sống được bao lâu nữa.
Ánh mắt An Nhàn hơi trầm xuống, cô cho anh ăn một viên đan dược, cẩn thận đưa vào một sợi linh khí, tạm thời bảo vệ mạch máu cho anh, sau đó cô vác anh lên lưng, nhanh chóng chạy về phía bờ biển.
Dưới sự trợ giúp của Trảo Nha, bằng tốc độ nhanh nhất, An Nhàn bí mật mang Hạ Lẫm về núi Tư Du, tiến vào tầng hầm, bố trí phòng ngự, chuẩn bị bắt đầu trị liệu khẩn cấp.
Nhưng khi cô vừa mới khoanh chân ngồi xong, sự sống của Hạ Lẫm đã cắt đứt.
Cánh tay của An Nhàn giơ lên dừng ở giữa không trung, khuôn mặt dính đầy vết máu kia, mấy giờ trước vẫn còn dữ tợn đáng sợ như vậy, mà giờ phút này, lại mang theo bình tĩnh và thoải mái, giống như tìm được một loại cảm giác cứu rỗi nào đó, tháo xuống tất cả phòng bị cùng trách nhiệm, có thể thanh thản ổn định ngủ một giấc.
An Nhàn đối với anh cũng không có tình cảm đặc biệt gì, nhưng thấy anh chết ngay trước mắt mình, vẫn là cảm giác vô cùng áp lực, trong đầu không tự giác được mà nhớ lại quãng thời gian ở cùng với anh.
【Chào anh, tôi là Hạ Lẫm, cũng là ngài H. 】
【 Gặp phải phiền phức thì lập tức nói với tôi, tôi sẽ giúp anh giải quyết. 】
【 Tất cả đều nghe theo anh. 】
【 Tôi giao thuộc hạ của tôi cho anh. 】
【Biểu hiện của tôi thế nào? 】
【 Hoa Hoa, tôi thích em.】
【Hoa Hoa, tôi tin tưởng em. 】
【Cuộc sống của một người chắc sẽ hoàn chỉnh, dù là tốt là xấu, tôi cũng sẽ không lựa chọn trốn tránh. 】
【Hoa Hoa, chờ tôi. 】
...
An Nhàn vụt đứng lên, thân thể xoay chuyển một cái, biến mất tại chỗ, một giây sau, cô xuất hiện ở trong phòng, cầm lấy cái hộp gỗ chứa tinh phách Phượng Hoàng, sau đó lại trở lại tầng hầm.
"Phượng Hoàng Niết Bàn, dục hỏa trùng sinh. Có thể gắng gượng qua cửa ải này hay không, thì phải xem tạo hóa của anh rồi." An Nhàn nhẹ giọng nỉ non.
Tư chất của Hạ Lẫm rất tốt, có một chút thành tựu luyện khí, đã có hình thức ban đầu của kỳ Trúc cơ. Tu sĩ Trúc cơ cần Linh khí hoặc đan dược làm phần dẫn, dưới sự trợ giúp của trưởng bối trong sư môn, mới có thể chính thức nhập đạo.
Hạ Lẫm vừa mới chết, linh hồn chưa tiêu tán, mượn Phượng Hoàng làm sống lại, có lẽ còn có một chút hi vọng sống. Chỉ là lực lượng tinh phách Phượng Hoàng vô cùng mạnh mẽ bá đạo, người bình thường vốn dĩ không có cách nào tiếp nhận, nhưng bây giờ đã không còn đường lui, An Nhàn cũng chỉ có thể buông tay thử một lần.
Ánh mắt ngưng lại, An Nhàn áp chế phù văn, một chưởng phá vỡ phong ấn.
Trong chốc lát, một chùm ánh lửa phóng lên cao, trên không trung triển khai một đôi cánh thiêu đốt, điểm một ánh lửa nhỏ, nhiệt độ bỗng nhiên tăng cao.
An Nhàn không để ý đến hư ảnh Phượng Hoàng trong không trung, từ trong hộp lấy ra tinh phách Phượng Hoàng, bấm ngón tay niệm quyết, khẽ quát một tiếng: "Đi!" Dùng sức đẩy tinh phách Phượng Hoàng trên tay đánh vào tim Hạ Lẫm.
Cùng lúc đó, hư ảnh của Phượng Hoàng trên không trung thét dài một tiếng, lao xuống một cái, chui vào trong cơ thể Hạ Lẫm.
Trong phòng rơi vào một mảng tăm tối, nhưng lúc sau, một ngọn lửa toát ra từ tim Hạ Lẫm, bắt đầu nhanh chóng thiêu đốt, rất nhanh đã bao trùm cả toàn thân.
Đợi ngọn lửa dập tắt, cơ thể Hạ Lẫm đã không thấy đâu, chỉ còn lại một đống tro tàn lửa nhỏ đang lập lòe.
An Nhàn không xác định được có thành công hay không, nhưng chỉ cần ngọn lửa không dập tắt, vậy vẫn còn có hi vọng.
Cô bày dựng linh trận ở bốn phía xung quanh tro tàn kia, để lên 5 viên linh thạch, sau đó ngồi xếp bằng ở một bên, vận chuyển linh lực, làm hộ pháp cho anh.
Quá trình này chí ít cần bảy ngày, bảy ngày này, An Nhàn không thể rời đi nửa bước, cũng không thể bị người khác quấy rầy, nếu không chẳng những Hạ Lẫm không thể hồi sinh, cô cũng sẽ bị trọng thương.
Trước đó cô đã bày ra trận phòng ngự quanh căn phòng này, người bình thường không có cách nào xâm nhập, cánh đồng hoa bên ngoài huyễn trận cũng không có rút lại, chắc là có thể kiên trì một đoạn thời gian.
An Nhàn thở một hơi thật dài, nhìn qua đống tro tàn ở trên giường kia, mặc niệm nói: Hạ Lẫm, đừng để tôi thất vọng.
Trong phòng ngủ, Bạch Hầu Chử nhìn chằm chằm màn hình, lần thứ n thử liên hệ với An Nhàn, kết quả lần nào cũng giống nhau.
Ba ngày trước, người nào đó lưu lại một câu có việc phải ra ngoài rồi nhanh chóng biến mất, Bạch Hầu Chử nghi ngờ có khả năng nài ấy ra chiến khu ở đảo Asser tìm Hạ Lẫm. Gần đó bão táp tinh thần đã giảm bớt không ít, đoán chừng ngày mai là có thể lên đảo.
Nếu như An Nhàn thật sự đi ra đảo Asser, thời gian ba ngày hẳn là phải trở về rồi. Nhưng mà từ đầu đến cuối nài ấy lại bặt vô âm tín, Bạch Hầu Chử rất lo lắng, nhóm Fans mấy ngày nay không nhìn thấy Minh chủ, cũng bắt đầu xao động.
Phải biết rằng gần đây có người vẫn luôn muốn tìm Minh chủ gây phiền phức, trước đó không biết ngìa ấy có nghe được tin tức này hay không, nhưng ba ngày này, chỉ thấy một đám tiểu nhân ra ra vào vào ở địa bàn của Minh chủ, cũng không thấy Minh chủ ra mặt giải quyết, điều này không khỏi làm cho đội fans hoài nghi có phải Minh chủ gặp chuyện gì ngoài ý muốn hay không.
Nhẫn nại đợi đến ngày thứ tư, Minh chủ vẫn không xuất hiện.
Ngày thứ năm, có người bắt đầu ngấm ngầm mưu tính sản nghiệp của Minh chủ, lời đồn đại nổi lên bốn phía, sóng ngầm phun trào.
Ngày thứ sáu, đội fans ngồi không yên.
Bọn họ có người xuất người, có tiền xuất tiền, một bên phái người điều tra hướng đi của Minh chủ, một bên phòng ngừa người khác phá hỏng sản nghiệp của Minh chủ.
Greure, Kiều Vưu Lợi, Quý Cảnh Trạch, Bạch Hầu Tử, Tố Nguyên, người bị bệnh tâm thần cùng nhóm fans tạo thành nhóm, hình thành một thế lực khổng lồ.
Bọn họ thích thuốc của Minh chủ, hoa của Minh chủ, Minh chủ đẹp trai, Minh chủ là tất cả.
Vì Minh chủ, bọn họ nguyện ý cống hiến chút lực lượng ít ỏi của mình..
Ở trong lòng bọn họ, Minh chủ là một người đàn ông đẹp trai sáng tạo ra nhiều kỳ tích. Cho nên, bọn họ tin tưởng chắc chắn, chẳng mấy chốc Minh chủ sẽ giống như bông hoa chui từ dưới đất lên, tiếp tục dẫn dắt bọn họ lâu dài.
Vì thế sau khi Minh chủ mất tích mấy ngày nay, bệnh viện tâm thần Tố Nguyên võ trang đầy đủ, núi Tư Du đề phòng nghiêm ngặt, bất cứ một nhãi nhép nào chạy tới gây sự đều sẽ bị chỉnh cho mặt mày xám xịt.
Kiều Vưu Lợi tổ chức thành lập kênh phát sóng trực tiếp, tùy thời chú ý tình thế phát triển, từ người bị bệnh tâm thần đảm nhiệm phóng viên phát sóng trực tiếp, nhóm fans phụ trách tiếp sóng, mở rộng ảnh hưởng, thuận tiện đả kích các thế lực ác ý.
Sau khi trải qua quá trình cực kỳ tàn ác lộ ra ánh sáng và chuyện trả đũa thì không còn có người nào dám đến kiếm chuyện nữa.
Lúc mọi người ở đây chúc mừng thắng lợi, độc thủ ở phía sau màn lại cho rằng đây là thời cơ chín muồi, chuẩn bị bắt đầu ra tay mạnh.
….