Trở Thành Nam Thần Nữ Nhân (Dịch Full )

Chương 208 - Chương 208 - Chào Mừng Về Nhà (2)

Chương 208 - Chào Mừng Về Nhà (2)
Chương 208 - Chào Mừng Về Nhà (2)

Editor: EC-Bắc-Hà

"Trốn?" An Nhàn nhíu mày: "Xảy ra chuyện gì?"

"Anh ta gây ra một cuộc hỗn loạn, sau đó thừa dịp rối loạn bỏ chạy, không ít người của bệnh viện bị thương trong cuộc hỗn loạn này, tổn thất cực kì nghiêm trọng."

Biểu cảm rất bất đắc dĩ, trong giọng nói lại mang theo chỉ trích.

"Đây là chuyện từ bao giờ?" An Nhàn lại hỏi.

"Sáng hôm nay." Vương Khánh vung tay nói: "Nếu anh không tin thì có thể vào trong xem, hiện trường còn chưa thu dọn sạch sẽ."

Ông ta chỉ thuận miệng nói, không ngờ An Nhàn nhấc chân bước vào trong.

"Chờ chút, tôi dẫn đường cho anh."

Trong mắt Vương Khánh lóe lên tia u ám, nhanh chóng đuổi theo, ông ta còn chưa tới gần đã có cánh tay bỗng nhiên duỗi ra, xách cổ áo ông ta, kéo về phía sau, sau đó lại bị ai đó đẩy qua một bên, xô xô đẩy đẩy, sau mấy lần chuyển tay thì lảo đảo vài bước, choáng váng ngã xuống mặt đất ở cổng lớn. Chờ ông ta lấy tinh thần, quay đầu nhìn lại, bóng dáng của đám người An Nhàn đã biến mặt tại chỗ rẽ.

Bước vào bệnh viện, nhìn cảnh tượng trước mặt thực sự giống như trải qua một cuộc hỗn loạn, nhân viên vệ sinh đang vội vàng dọn dẹp hiện trường bề bộn.

An Nhàn biết Bobby không ở đây, nguyên nhân đi vào là vì chuyện khác.

"Lạc Y tiên sinh, anh xem.." Vương Khánh hai, ba bước chạy đến, chỉ tay vào đống lộn xộn trên mặt đất, thở dài nói: "Thế mà bệnh nhân của cậu gây phiền phức không nhỏ cho chúng tôi đó."

An Nhàn hờ hững đi, không nói gì.

Vương Khải lải nhải liên tục, dáng vẻ của người bị hại, nói gần nói xa đều ám chỉ Tố Nguyên nên bồi thường tổn thất của họ.

Nói xong, Vương Khánh bỗng phát hiện không đúng, sao bọn họ càng đi càng sai?

"Lạc Y tiên sinh, đi tiếp là khu trị liệu của bệnh viện, không phải nhân viên liên quan thì không được vào." Trên mặt Vương Khánh lộ vẻ cảnh giác, nhắc nhở.

An Nhàn nhắm mắt làm ngơ, tiếp tục đi lên trước.

Vương Khánh muốn đưa tay giữ lấy cánh tay cô, đã thấy bóng dáng cô lóe lên, người đi xa hơn năm mét, đang lúc sững sờ, lại đi xa hơn mười mét.

Chờ lúc Vương Khánh lấy lại tinh thần, chuẩn bị đuổi theo, thì bóng dáng cô đã biến mất tại chỗ rẽ.

"Đáng chết!'Vương Khánh khẽ nguyền rủa một tiếng.

" Mắng ai đáng chết hả? "Giọng nói lười nhác bỗng vang bên tai.

Vương Khánh bị dọa đến run rẩy một trận, dồn sức quay đầu nhìn, mới phát hiện sáu người đang đứng thẳng tắp đằng sau mình, nói đúng hơn, là sáu người mắc bệnh thần kinh đứng sau..

Sau khi bỏ rơi Vương Khánh, An Nhàn trực tiếp đi vào một căn phòng bệnh phía trong cùng. Trên giường bệnh là một thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi, sắc mặt tái nhợt, vết thương khắp mình, để cho mọi người càng giận dữ hơn là.. An Nhàn vén chăn, lộ ra vết sẹo ở bụng thiếu niên.

Lúc này, mọi người đang xem trực tiếp kinh ngạc hét to, dồn dập hỏi thăm xảy ra chuyện gì.

" Thận của anh ta bị người lấy mất. "An Nhàn bĩnh tĩnh nói.

Ngay lập tức khiến trực tiếp nổ tung.

【 Cmn, khi nào bệnh viện tâm thần lại kiêm chức cấy ghép nội tạng vậy? 】

【 Mẹ nó quá vô liêm sỉ, ban giám sát đều ăn c* sao? Vậy mà không ai quản lý loại hành động trái pháp luật này? 】

【 Khoan đã, đồ phó viện trưởng quái quỷ nói Bobby mất tích không ở đây có đúng không? Sẽ không bị người ta bắt làm thí nghiệm trên cơ thể người chứ? 】

【 Móa, đừng dọa tui! 】

Vẻ mặt An Nhàn cũng nghiêm túc, dùng thần thức tìm kiếm trong ngoài bệnh viện tâm thần này lần nữa, khẳng định không có dấu vết của Bobby, lúc này mới thở phào. Dựa theo bình thường, hẳn là đối phương sẽ không tùy tiện động tay chân trên người bệnh nhân mới tới, ít nhất sẽ không để lại sơ hở rõ ràng như thế.

Trong lúc suy nghĩ, bỗng nhiên từ sau lưng truyền đến tiếng bước chân lộn xộn, lập tức thấy một đám bảo vệ võ trang đầy đủ xông đến, không có ra tay, chỉ bao vây cô vào giữa, mắt nhìn chằm chằm thẳng tắp.

Căn phòng bệnh này rất bí mật, lại cài đặt mật mã, bọn họ thật sự không hiểu đối phương bằng cách nào tập trung vị trí chính xác, dưới tình huống không kích thích chuông cảnh báo vào đây, chẳng lẽ thiết bị an ninh của họ là giả sao?

Lúc này, lại có vài tên nhân viên quản lý chạy tới, sắc mặt từng người đều rất khó coi, tức giận trừng mắt với An Nhàn, trong lòng họ biết lần này xong đời, nghiên cứu phi pháp bị lộ ra, chờ đợi bọn họ là cuộc xét xử lạnh lẽo.

" Chuyện đến nước này, đã không còn gì để nói, các vị, lên cho tôi. Trước khi bị bắt cũng đánh tên nhóc làm hỏng việc một trận trước, lại nghĩ cách. "

Bọn họ cũng không thèm đếm xỉa*, hung thần ác sát cầm vũ khí xông đến An Nhàn.

*Bất cứ giá nào, mặc kệ hậu quả.

【 Sát sát sát sát đánh, bọn khốn khiếp này muốn lên trời rồi! 】

【 Mẹ kiếp, giết chết bọn họ, để bọn họ biết tại sao bông hoa lại hồng như vậy! 】

【 Nếu chúng mày dám để lại một vết thương nhỏ ở trên người nam thần, thì tao sẽ thuê một đoàn lính đánh thuê, chặt chúng mày thành thịt nát rồi ném xuống biển cho cá ăn. 】

【 Lầu trên thật hung tàn. 】

【 Minh chủ không sao chứ? Gấp chết người, bao giờ JC* có thể chạy đến vậy? 】

*: Cớm (cảnh sát).

Đang nói chuyện thì thấy màn hình lắc lư một hồi, tiếng kêu gào nổi lên bốn phía.

Ba phút sau, tất cả lại im lặng, An Nhàn vẫn như cũ nước chảy mây trôi:" Xác chết "dưới chân tràn lan mặt đất.

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng còi cảnh sát, An Nhàn cho thiếu niên trên giường ăn một viên dược, sau đó phất áo rời đi.

Mọi người trong trực tiếp quỳ liếm, hô to" Nam thần uy vũ "!

A Nhàn gọi tới sáu người đang" đùa giỡn "Vương Khánh, chen chúc trong xe lần nữa, gào thét lái xe đi.

Sau khi trải qua chuyện này, chỉ sợ tất cả bệnh viện tâm thần đều muốn xếp Minh chủ vào danh sách từ chối qua lại, cũng không còn bệnh viện tâm thần nào dám tiếp nhận bệnh nhân Tố Nguyên! Không thương tổn nổi!

An Nhàn dự định chở sáu người về Tố Nguyên trước, sau đó lại nghĩ biện pháp đi tìm kiếm Bobby lạc đường. Kết quả chờ bọn họ trở về Tố Nguyên, đã thấy một bóng dáng thân quen chân đất đứng ở cổng, rất nhiệt tình vẫy tay với họ:

" Chào mừng về nhà, những người bạn nhỏ!"

An Nhàn: Vậy mà con hàng này lại tự mình tìm đường trở về..

Tìm bảy tên nhóc bị di chuyển đi trở về, tốn ròng rã hai mươi sáu tiếng, các fans xem trực tiếp cũng kiên trì hai mươi sáu tiếng. Trong lòng An Nhàn cảm động, bày tỏ lòng biết ơn và hứa hẹn tặng phúc lợi cho bọn họ.

Sau khi tắt trực tiếp, An Nhàn cũng không muốn nghỉ ngơi, dặn dò vài câu với đám người Greyle, lại cả đêm chạy về núi Tư Du..

Ở đó vẫn còn tên nhóc sắp niết bàn đang chờ cô..

Bình Luận (0)
Comment