Editor: EC-Bắc-Hà
An Nhàn quay về núi Tư Du, nhìn thấy ngôi nhà nhỏ và cánh đồng hoa bị phá hoại đã không còn tức giận như trước đó.
Diện tích cánh đồng hoa rất lớn, khu vực bị hư hỏng chưa đến một phần ba, chỉ cần rễ cây nguyên lành, chăm sóc một hồi thì đã có thể khôi phục nguyên khí. Phiền phức thật sự là bị đào mất mười mấy gốc linh thực. Nếu là thực vật bình thường thì có lẽ An Nhàn không còn cách tìm về, nhưng mấy gốc linh thực này đều được cô nuôi dưỡng một cách tỉ mỉ, không ít chủng loại trong đó đã sinh ra linh trí riêng biệt. Bọn họ đào đi những gốc linh thực này, không thể nghi ngờ đã để cho cô cơ hội tới nhà tính sổ.
An Nhàn có linh cảm, những gốc linh thực rất có thể sẽ trở thành chìa khóa mở ra cánh cửa phòng nghiên cứu. Chuyện này tạm thời không vội, bọn họ đào tận gốc linh thực đi, hiển nhiên để nghiên cứu, nên sẽ không dễ dàng phá hủy bọn chúng.
An Nhàn lại nhìn sang phía ngôi nhà nhỏ của mình, JC đã lấy chứng cứ xong, có thể bắt đầu khởi công sửa chữa. Tuy nhiên, cô dự định nhân dịp này làm cuộc quy hoạch lần nữa, dựa trên bố cục của môn phái để xây dựng phủ đệ ở đỉnh núi Tư Du, bố trí trận pháp, chia phòng dựng lầu, tự hình thành một thế giới. Sau đó lấy chỗ này làm trung tâm, từng bước mở rộng ra bên ngoài. Còn cô hiện giờ vẫn ở lại ngôi nhà nhỏ này, về sau dùng để tiếp khách và làm nơi trông ci cánh đồng hoa.
Đang suy nghĩ, An Nhàn bỗng cảm nhận được một luồng linh lực khác thường hoạt động. Cô vội vàng thu lại suy nghĩ, trong nháy mắt đi đến bên Hạ Lẫm dưới tầng hầm.
Trước mắt là một trận lửa đỏ, hơi nóng rực phả vào mặt, giống như ngâm mình trong dung nham sôi trào. Ở trung tâm trận pháp, Hạ Lẫm đã hóa thành tro tàn biến mất, thay vào là một trận lửa bùng cháy mạnh mẽ.
An Nhàn hiểu thời gian Hạ Lẫm niết bàn sắp đến, lập tức bấm pháp quyết để bảo vệ anh ta.
Nhiệt độ xung quanh liên tục tăng cao, hơi nóng bốc lên thổi qua mái tóc dài và quần áo của cô, nhiều đốm lửa bốc lên khắp người cô, không ngừng rút lấy linh lực.
An Nhàn chịu đựng ngọn lửa thiêu đốt, dốc toàn lực hướng dẫn Hạ Lẫm niết bàn.
Không biết qua bao lâu, ngọn lửa càn quấy bỗng nhiên nổ tung, hóa thành các cánh chim, ngưng tụ xoay quanh không trung, dần dần hình thành một bóng người mơ hồ, sau đó từ hư ảnh biến thành chân thực, đầu, cổ, cơ thể, chân tay.. Niết bàn dựng thể *, dục hỏa trùng sinh.
*dựng cơ thể mới.
Hạ Lẫm lơ lửng bên trong ngọn lửa lớn, chậm rãi mở mắt ra, nhìn chăm chú vào An Nhàn cách đó không xa, một đôi mắt bừng lửa lay động, phản chiếu bóng dáng bị những đốm lửa nhỏ bao phủ rất rõ ràng.
Một lát sau, Hạ Lẫm nhắm mắt lại, ngọn lửa lớn xung quanh anh hình thành một vòng xoáy bên cạnh, dung nhập vào cơ thể anh, ánh lửa dập tắt, trong nháy mắt tầng hầm rơi vào tối tăm.
Bịch một tiếng, Hạ Lẫm ngã nhào trên đất, cơ thể trần trụi đỏ nhạt, không có một sợi lông tóc, giống như một con Phượng Hoàng trọc lông vừa mới ra đời.
An Nhàn bước đến kiểm tra tình trạng của anh, ngoài nhiệt độ cơ thể hơi cao ra, các bộ phận cơ thể khác vẫn bình thường.
Không những giành lấy cuộc sống mới, mà anh còn thuận lợi đạt được Trúc Cơ, bước qua một bước quan trọng trong nhập đạo tu hành.
Trong lòng An Nhàn vui mừng, di chuyển anh lên trên giường, cho anh ăn một viên đan dược Cố Bản Bồi Nguyên, quan sát một lúc rồi rời khỏi tầng hầm.
Hôm sau, An Nhàn gọi một đội xây dựng đến sửa sang ngôi nhà nhỏ giúp cô. Phần hư hại chủ yếu của ngôi nhà nhỏ tập trung ở phòng ngủ chính lầu hai, bộ phận quan trọng của ngôi nhà cũng không bị phá hỏng, chỉ cần sửa qua bức tường, mua lại đồ dùng gia đình thì đã có thể vào ở.
Tam thời An Nhàn ở lại núi Tư Du, thống kê thiệt hại, thu dọn cánh đồng hoa, đám Sư Vệ cũng được cô gọi về. Trong khoảng thời gian này, cô bắt đầu tính toán độ khả thi khi sắp đặt trận pháp ở đầu con đường vào núi. Lúc trước không nghĩ tới, thứ nhất vì linh thạch không đủ, thứ hai vì núi Tư Du cũng không phải tài sản của cô. Bây giờ đã không còn tồn tại những lo lắng này, cô hoàn toàn có thể dựa vào phương thức của bản thân để bảo vệ lãnh địa của cô.
Trong lúc sửa sang cánh đồng hoa, An Nhàn lựa một ít hoa tươi khá hoàn hảo để bao thành bó hoa, phần còn lại thì phơi thành hoa khô, cho thêm dược liệu, chế biến được công dụng khác với túi trà hoa nhài, xem như quà tặng cho các fans.
Những hoa cỏ này dồi dào linh khí, hương thơm ngát dài lâu, rất tốt cho cơ thể. Các fans cũng có qua có lại, quyên tiền, quyên đồ đạc, cố gắng ủng hộ nam thần mà bọn họ yêu thích hết sức.
An Nhàn không chú ý việc tốn kém tiền của, mà vô cùng quý trọng các fans chân thành ủng hộ.
Có mất có được, nhất ẩm nhất trác*, tự hiểu rõ trong lòng.
*: Ý nói việc gì cũng có số mệnh. Tự hiểu rõ trong lòng có câu gốc là tự có tâm chứng.
Mỗi ngày An Nhàn đều mở video cuộc họp với đám Gleyre, bất cứ lúc nào cũng hiểu rõ ràng tiến triển trong bệnh viện tâm thần để xử lý các tình huống xảy ra bất ngờ.
Mấy hôm nay cũng không xảy ra chuyện gì lớn, giao tiếp với bệnh nhân cũng vô cùng suôn sẻ. Phần lớn sự chú ý của người ngoài đều chuyển sang chiến tranh trên đảo Asser và Hạ Lẫm mất tích. Hai nước yêu cầu nhất trí, đều tuyên bố ra ngoài là Hạ Lẫm chiến đấu với một người cường hóa cấp S khác đưa tới bi kịch, giấu kín số lượng binh lính tử vong và tình trạng tử vong.
Người dân không biết rõ chân tướng lại tranh cãi trên mạng, một bên cầu nguyện cho những binh lính hy sinh, một bên tranh thủ quyền lãnh thổ đảo Asser, cũng không nghi ngờ lời giải thích của chính phủ. Bọn họ hoàn toàn không biết, trận chiến tranh này đã ẩn giấu sự thật tàn khốc như thế nào.
Bây giờ, người duy nhất biết rõ chân tướng chỉ có Hạ Lẫm chết đi sống lại.
Hình như Hạ Lẫm mơ một giấc mơ rất dài, khi mở mắt ra lần nữa thì thế giới đã khác biệt hoàn toàn.
Mặt anh mê man nhìn khắp nơi, sau đó từ trên giường đứng dậy, lảo đảo đi vài bước, theo cảm giác mà chậm rãi ra khỏi tầng hầm, bước qua cánh cửa ngầm, phía trước mặt rộng rãi sáng sủa.
Ánh mặt trời tươi đẹp, hoa cỏ đong đưa, gió mát ôn hòa, hương thơm thấm người.. Hạ Lẫm si mê nhìn ngắm mọi thứ trước mắt, trong lòng dâng lên cảm xúc hạnh phúc khó diễn tả bằng lời.
Đúng lúc này, bên trong tầm mắt rộng mở, xuất hiện một bóng dáng mảnh khảnh, giống như màu sắc đạm trong bức tranh màu nhạt, nháy mắt khiến thế giới rực rỡ yên tĩnh lại.
Hạ Lẫm không hề do dự mà sải rộng bước chân, như cơn gió mạnh nhanh chóng chạy về phía cô.
Dường như An Nhàn đang bận rộn trong cánh đồng hoa cũng cảm giác được, vừa chuẩn bị quay người thì đã nhận một cái ôm dào dạt, hơi nóng phả vào mặt như bị bao vây trong ngọn lửa.
"Anh đã tỉnh rồi." An Nhàn lùi một bước, đánh giá người đàn ông trước mắt.