Trở Thành Nam Thần Nữ Nhân (Dịch Full )

Chương 218 - Chương 218 - Ba Ba Quốc Dân (2)

Chương 218 - Ba Ba Quốc Dân (2)
Chương 218 - Ba Ba Quốc Dân (2)

Editor: Diệp Miểu

"Cảm ơn." Kiều Vưu Lợi có chút ngoài ý muốn nhìn về phía Triền Ti Thảo kia, không rõ vì sao Minh chủ lại đột nhiên tặng cậu ta một chậu cỏ.

Nhưng chỉ mới liếc mắt nhìn một cái mà cậu ta đã không thể dời mắt đi được nữa. Triền Ti Thảo vốn quấn quanh cột, dưới ánh trăng chiếu rọi, chậm rãi tản ra từng tia màu bạc rực rỡ lưu chuyển trong không trung, nhẹ nhàng mà bay múa, giống như cô gái mặc váy lụa, tao nhã mê người.

Kiều Vưu Lợi nhận ra điều thần kỳ, mơ hồ cảm giác có một dòng suối chảy qua khắp người cậu ta, điều trị thân thể, dẫn dắt hơi thở của anh ta.

Không biết qua bao lâu Kiều Vưu Lợi mới tỉnh lại từ trong trạng thái say mê, nhìn quanh một vòng, phát hiện trong phòng chỉ còn lại một mình cậu ta, Minh chủ đã lặng lẽ rời đi.

Kiều Vưu Lợi lại nhìn về phía bồn Triền Ti Thảo kia, một lúc lâu sau mới nhẹ nhàng nói nhỏ: "Cảm ơn.."

An Nhàn trở lại văn phòng của mình, mở máy tính ra, vào diễn đàn người hâm mô, lập tức bị một loạt tiêu đề màu đỏ làm cho hoa mắt.

[Phát sóng trực tiếp đâu? Thú cưng dễ thương đâu? Khuôn mặt đẹp trai đến rớt liêm sỉ đâu? Tôi không cần quà, tôi chỉ muốn nhìn nam thần!]

[Minh chủ, ngài còn nhớ nhóm ái phi mỗi ngày canh giữ trước màn hình với đôi mắt đầy chờ mong không? ]

[Tui đã khóc thành dòng sông muốn ngất trong WC luôn rồi đây, mẹ tui không bao giờ phải lo không có nước xả bồn cầu nữa!]

[Trái tim nhỏ hôm qua báo mộng cho mị, Minh chủ lén nuôi một đứa trẻ. Mị căn bản không tin, cho tới hôm qua ở Phong Nhân Quán nhìn thấy có người trên diễn đàn kêu "ba ba".]

[Ba ba, không nên chỉ lo đứa nhỏ ở trong nhà, tốt xấu gì cũng phải quan tâm đến những đứa con gái khác đang thất lạc khắp nơi trên thế giới chứ!]

Vẻ mặt An Nhàn không hiểu gì, nhanh chóng lên trang của Phong Nhân Quán, tìm được một bài đăng có tiêu đề [Ba ba của tớ là Hoa Hoa Minh chủ], người đăng là "Con trai của Hoa Hoa".

Bộ dạng ngây thơ ấu trĩ đến nỗi không đành lòng nhìn thẳng này..

Trong lòng như có sấm, An Nhàn dứt khoát ấn vào bài đăng, câu đầu tiên chính là: [Đây là bài đăng đầu tiên của tớ, tớ quyết định đem lần đầu tiên này tặng cho ba ba.]

An Nhàn: "..."

Người nào đó đã phá hoại hình tượng của chính mình đến cực kỳ bi thảm..

[Ba ba của tớ là Hoa Hoa Minh chủ, cũng là viện trưởng bệnh viện tâm thần. Ba ba mỗi ngày đều bận rộn nhiều việc, không có thời gian ở cùng tớ, nhưng tớ vẫn luôn thương ba ba. Hôm nay tớ học được cách đăng bài, cũng học được cách làm thơ, tớ muốn tặng ba ba một bài thánh ca.]

[Con là một cây đuốc, ba nhen nhóm con, khiến con đốt nhanh như gió, hỏa lực bắn ra bốn phía.]

An Nhàn: "..."

[Sinh mệnh lạnh như băng từ nay về sau có độ ấm, hai mắt tối đen từ nay về sau có ánh sáng.]

[Con là một cây đuốc, ba nhen nhóm con, khiến con lay động nhiệt tình, ngọn lửa chiếu sáng mọi người. Ba nâng con trên lòng bàn tay, giúp con nhận biết thế giới này.]

[A~ba ba thân ái, ba là gậy nhóm lửa của con, ba là cái bật lửa của con, ba là khí dẫn cháy của con, ba là bàn tay lớn của con.]

An Nhàn che trán: Ai dạy anh viết thơ vậy? (Bobby: Là tôi, là tôi, chính là tôi~~)

Bài viết này đăng lên vài ngày trước, được người quản lý Tiêu Hồng chỉnh sửa cẩn thận, còn có một đám người vào bình luận.

[Nhìn ra được người đăng bài không quá 7 tuổi.]

[Con trai thật sự là thiên tài, một bài thơ cũng thâm tình như thế, trầm bổng du dương.]

[Minh chủ cũng là ba ba của tui, mỗi lần xem phát sóng trực tiếp của Minh chủ, tui đều muốn quỳ xuống gọi ba ba!]

[Con trai, Minh chủ sẽ cảm thấy kiêu ngạo vì con!]

[Minh chủ ba ba, người đang ở nơi nào? ]

[Ba ba, chúng con nhớ người!]

Tất cả bình luận phía sau đều kêu gọi "ba ba".

An Nhàn: "..."

Cô tắt bài đăng đi, một lần nữa quay lại diễn đàn Hoa Hoa, nhìn qua màn hình như có thể cảm giác được oán khí ngập trời của nhóm fans hâm mộ.

An Nhàn lộ ra vẻ mặt "cưng chiều" và "không có biện pháp gì với nhóm các người", phát ra một thông báo trên Hoa Hoa Thế Giới.

[Chín giờ sáng ngày mai, phát sóng trực tiếp loại thuốc mới.]

Thông báo vừa mới phát ra ba giây, hơn chục người đã nhanh chóng phản hồi.

[A a a a a a, mị không hoa mắt chứ? Ba ba lại muốn phát sóng trực tiếp!]

[Ba ba, muốn phát sóng trực tiếp siêu siêu siêu dài, tốt nhất là phải bù lại phần còn thiếu lúc trước!]

[Tán thành với lầu trên!]

[Cuối cùng lại có cơ hội đòi ba ba giả vờ mang con đi bay!]

[Ba ba, con không cần gì khác, chỉ cần ba gánh vác trách nhiệm của người ba, nuôi dưỡng toàn bộ con gái.]

[Gào khóc đòi ăn..]

[Được nuôi dưỡng + 1]

[Được nuôi dưỡng + 2]

An Nhàn: Từ khi nào mà phong cách của mấy người lại biến thành như thế này..

Đúng lúc đó, Hạ Lẫm cầm máy tính đi vào, vui tươi hớn hở nói: "Ba ba, ba đã lên mạng rồi."

An Nhàn mặt không đổi sắc, không rên lấy một tiếng.

Hạ Lẫm đến bên người cô, nhìn vào màn hình của cô, giống như vô tình nói: "Trên mạng có rất nhiều cái mới lạ, giống như những bài đăng gì đó, ba ba có thấy không?"

Một đôi mắt lóe sáng chờ mong nhìn An Nhàn.

An Nhàn: Ha hả.

Thấy cô không nói lời nào, Hạ Lẫm dè dặt hỏi: "Ba ba, ba làm sao vậy?"

Bởi vì một bài thơ tốt của người nào đó, khiến cả thế giới gọi cô là "ba ba", khiến cô từ nam thần quốc dân biến thành ba ba quốc dân, còn dám hỏi cô làm sao vậy?

"Hạ đại bảo, ba phát hiện con gần đây thật rảnh rỗi." Giọng điệu của An Nhàn âm u nói.

"Không rảnh rỗi." Hạ Lẫm vẻ mặt nghiêm túc nói: "Con mỗi ngày đều có rất nhiều chuyện để làm."

"Không, con rất rảnh!" An Nhàn khẳng định nói: "Vì không để cho con tiếp tục rảnh rỗi như vậy nữa, ba sẽ lập cho con một kế hoạch học tập ưu tú."

Hạ đại bảo ngoan ngoãn: "Đều nghe theo ba ba."

Bình Luận (0)
Comment