Trở Thành Nam Thần Nữ Nhân (Dịch Full )

Chương 219 - Chương 219 - Minh Chủ Ba Ba Bị Đè Xuống (1)

Chương 219 - Minh Chủ Ba Ba Bị Đè Xuống (1)
Chương 219 - Minh Chủ Ba Ba Bị Đè Xuống (1)

Editor: Diệp Miểu

Sáu giờ sáng, An Nhàn thu dọn ổn hỏa xong, chuẩn bị đi tới địa điểm phát sóng trực tiếp trước, vừa mới lên xe đã nghe được âm thanh tha thiết kêu gọi của Hạ đại bảo: "Ba ba, từ từ đợi con với."

Còn chưa dứt lời, người đã xuất hiện ở bên cạnh xe, nhanh như chớp chui vào ghế lái phụ, thắt dây an toàn, ngay sau đó nở một nụ cười rạng rỡ với An Nhàn.

An Nhàn đang định nói chuyện, ánh mắt nhìn qua cửa kính xe, chợt thấy một đám người từ trong bệnh viện tâm thần chạy ra, vừa vẫy tay chạy về phía cô, vừa cao giọng hò hét: "Mang theo tôi!" "Tôi cũng phải đi!"

An Nhàn: .

Tin tức phát sóng trực tiếp loại thuốc mới tối hôm qua đã truyền khắp bệnh viện tâm thần, cho dù là người bệnh tỉnh táo hay không tỉnh táo, còn có người bệnh không chê náo nhiệt, tất cả đều giống như được tiêm máu gà, hăng hái bừng bừng tổ chức thành đoàn thể xin đi theo.

Vẻ mặt các nhân viên bảo an căng thẳng canh giữ ở cổng ra vào lớn, xây dựng trận phòng ngự Tinh Thần, dũng cảm không sợ chết ngăn lại đám bệnh nhân thần kinh mạnh mẽ như trận hồng thuỷ.

"Viện trưởng, ngài đi nhanh lên, nơi này giao cho chúng tôi!" Đội trưởng đội bảo an quay đầu hô to một tiếng với An Nhàn.

An Nhàn nhìn trận phòng ngự lung lay sắp đổ, hoàn toàn không tin bọn họ có thể bảo vệ được cổng lớn. Cũng may mặc dù tinh thần nhóm người bệnh phấn khởi nhưng cũng không có dấu hiệu bạo loạn, chỉ là đùa giỡn mà thôi, cũng không biết là ai dẫn đầu làm ra trận thế lớn như vậy.

Dư quang lơ đãng thoáng nhìn qua Hạ Lẫm đang vui cười ha hả, An Nhàn yên lặng đem món nợ tính lên trên đầu anh, sau đó lấy một viên thuốc từ trong nhẫn trữ vật ra, dùng ngón tay bắn lên không trung. Viên thuốc chợt nứt ra, hóa thành vô số con rồng nhỏ, ánh sáng rực rõ lập lòe bay ra bốn phía.

Đây là món đồ chơi nhỏ lưu hành ở thời đại tu chân - pháo hoa biến ảo. Sau khi kích hoạt có thể biến đổi thành hình thái các loại sinh vật khác nhau, ví dụ như sinh vật sống bình thường trong phạm vi nhất định, bắt chúng rồi dung nhập vào cơ thể là có thể giúp lưu thông máu và dưỡng khí.

Nhóm người bệnh thấy rồng bay ra đầy trời, lập tức buông tha đi theo Minh chủ, ngược lại chạy tới bắt rồng. Đội ngũ vừa mới đoàn kết vậy mà nói tan vỡ liền tan vỡ.

An Nhàn khởi động xe đệm từ, chở Hạ đại bảo đoạn tuyệt mà đi. Thật ra cô không ngại mang người bệnh ra ngoài hít thở không khí, nhưng một lần năm sáu mươi người, đoán chừng còn chưa có vào thành đã bị cảnh vệ binh xem như tổ chức phi pháp mà trục xuất.

Xe đệm một đường đi nhanh như tên bắn, hai giờ sau đã đến điểm đích của chuyến đi này - Tuyết Thành.

Tuyết Thành là một trong năm khu trượt tuyết nổi tiếng thế giới, có diện tích rộng lớn và phong cảnh đẹp, là nơi tốt nhất để nghỉ dưỡng, rèn luyện sức khỏe và giải trí.

An Nhàn đặt mua đồ trượt tuyết cho Hạ Lẫm, mũ trượt tuyết, kính bảo hộ, ván trượt tuyết, v. V, đầy đủ trang bị trượt tuyết. Hạ Lẫm đã được trang bị đầy đủ, che đi chiếc đầu trọc mọc một ít tóc và hai lông mày không đều nhau, chỉ nhìn dáng người thì anh nghiễm chính là một soái ca cao ráo, rắn chắc, thân hình cân đối cùng đôi chân dài miên man.

Trượt tuyết ở thời đại này không dùng gậy trượt tuyết, chủ yếu dựa vào tinh thần lực để giữ cân bằng.

An Nhàn trước tiên mang Hạ Lẫm tới khu làm nóng người sơ cấp, luyện tập vài động tác trượt tuyết. Tuy không biết trước kia anh đã từng trượt tuyết hay chưa, nhưng anh có thể dễ dàng nắm vững chỉ bằng khả năng khống chế tinh thần lực mạnh mẽ và nghị lực không sợ chết.

Nhìn thời gian thấy chỉ còn 10 phút nữa là tới buổi phát sóng trực tiếp, An Nhàn hỏi: "Ba muốn đi khu cao cấp, con ở chỗ này hay là đi cùng ba?"

Thực ra không cần hỏi cũng biết đáp án, Hạ Lẫm theo tới đây chính là để xem hiện trường phát sóng trực tiếp của cô, sao có thể sẽ một mình ở đây?

Quả nhiên, anh không do dự trả lời: "Đương nhiên là đi cùng ba."

An Nhàn gật gật đầu, mang anh đi đến khu cao cấp.

Khu cao cấp cũng có thể coi là khu trượt tuyết, địa hình gập ghềnh, sườn núi dốc đứng, chủ yếu dành cho vận động viên trượt tuyết thâm niên, cần huy chương bình xét cấp bậc của câu lạc bộ trượt tuyết mới được tiến vào. Huy chương của An Nhàn là lúc trước quay chụp phim tuyên truyền đảo Cực Hạn cho Mục Khải Phong rồi nhận được, huy chương bình xét cấp bậc bốn sao, thuộc những người chơi thể thao mạo hiểm bán chuyên nghiệp.

Còn Hạ Lẫm bị coi như trợ lý trà trộn vào.

8 giờ 55 phút, hơn một ngàn vạn người hâm mộ đã tập trung ở phòng trực tiếp của Hoa Hoa Thế Giới, số lượng còn không ngừng tăng lên.

10 giây trước khi bắt đầu, không ít fans không nhịn được mà đếm từng giây.

* * *5, 4, 3, 2, 1, màn hình sáng lên, xuất hiện trước mặt mọi người là một ngọn núi phủ tuyết nhấp nhô liên miên, đất trời trắng xóa được bao phủ bởi màu bạc tráng lệ, bao la hùng vĩ. Một bóng người màu đỏ yên lặng đứng nơi gió tuyết, quan sát con đường uốn lượn dưới chân sườn núi dốc ngược. Mọi người thấy thế liền hiểu được Minh chủ hôm nay định làm gì.

Không nói một câu dư thừa, An Nhàn cúi người về phía trước, giẫm lên ván trượt tuyết, dứt khoát nhanh nhẹn lao thẳng xuống sườn núi, lưu lại hai vết trượt ngoằn ngoèo trên nền tuyết trắng không tỳ vết.

Đồng thời, một âm thanh BGM sống động vang lên trong phòng phát sóng trực tiếp, phối hợp với động tác trượt tuyết, ngay lập tức tăng cảm giác thích thú lên một mức độ cao hơn.

[Minh chủ lần này lại có thể đệm BGM? ]

[Ha ha ha, Minh chủ rốt cuộc quyết định bước ra khỏi thế giới im lặng.]

[Khúc nhạc này tui đã nghe qua, là "Găng tay 034" của Phong Nhân Quán sáng tác.]

[Trước kia Minh chủ binh sĩ đơn lẻ xuất trận, hiện tại phía sau ngài ấy đã có một đoàn đội hùng hậu, linh cảm bọn họ sẽ "điên cuồng" càn quét thế giới trong tương lai.]

[Đừng nói nữa, mau nhìn!]

Bóng người trong video gặp con dốc thứ nhất, chỉ nghe một tiếng vèo, bông tuyết văng khắp nơi, thân ảnh cao cao nhảy lên, vẽ ra bóng dáng màu đỏ trên không trung, xoay 360 độ rồi vững vàng đáp xuống đất, người mạnh mẽ xông về phía sườn dốc, cơ thể nghiêng hẳn đi, rất nhanh lướt qua vách đá phủ tuyết gần 90 độ.

Bóng người lao xuống giống như đang treo lơ lửng giữa không trung, cách đó vài mét là một vách đá, nếu mắc phải sai lầm sẽ rơi ngay vào vực sâu.

Mọi người xem hết sức chăm chú, không dám thở ra một chút nào.

Thân thể bất ngờ lướt qua vách tường tuyết rồi bay lên trời, trước mắt rộng mở trong sáng, dưới chân là mảng trời mênh mông.

Bởi vì độ dốc thay đổi bất thình lình, thân ảnh màu đỏ đi theo hình chữ Z trên nền tuyết rộng lớn, động tác phóng khoáng mà trôi chảy, giống như con diều hâu bay lượn phía chân trời.

Nhưng chỉ trong chốc lát, con dốc thứ hai xuất hiện. Đó là một khối nham thạch nhô ra giống như đầu rắn, trong tiếng nhạc sục sôi, bóng dáng màu đỏ lao về phía trước cực nhanh, mượn lực lướt đi hoàn thành một động tác lượn vòng xinh đẹp trên không trung.

Lúc bông tuyết phân tán bốn phía, vô số đốm sáng vàng chợt lóe lên, rơi xuống đất cùng với thân ảnh màu đỏ, lặng yên biến mất dưới ánh mặt trời.

[A? Vừa rồi là cái gì? Bông tuyết? ]

[Có thể là vệt nước phản chiếu.]

[Chẳng lẽ Minh chủ tự mang hiệu ứng ánh sáng? ]

[Ha ha ha, mị cũng nghĩ như vậy.]

Trong chớp mắt, bóng người màu đỏ liên tiếp lướt qua mấy khúc ngoặt, lắc lư uyển chuyển hai bên vách núi, nhảy lấy đà, lộn mèo (*), xoay người, thân hình mềm dẻo ngả về phía sau tạo thành độ cong đẹp mắt, giống như vầng trăng lưỡi liềm mà phác họa một bóng dáng xinh đẹp giữa ngọn núi phủ tuyết trắng.

(*) Lộn mèo: Một động tác thể thao, nhảy vọt người lên, lộn vòng người về phía trước hay phía sau

[A a a a, cục cưng thật đẹp trai!]

[Minh chủ ba ba, mang con bay theo với!]

[Để không bỏ lỡ hình ảnh thiệt ngầu của Minh chủ, tui quyết định nhịn tiểu.]

[A? Mọi người mau nhìn xem, có phải có một người nữa đằng sau dốc núi hay không? ]

Mọi người nhìn kỹ, quả nhiên phát hiện một thân ảnh màu xanh thoắt ẩn thoắt hiện trên video, giống như đang đuổi theo Minh chủ phía trước.

Trên sườn núi, Hạ Lẫm không dời mắt nhìn chằm chằm bóng dáng của An Nhàn, học tập động tác của cô, cẩn thận khống chế thăng bằng, trượt một đường xuống.

Nhìn cô lướt qua khúc ngoặt, nhìn cô nhảy vọt lên trời cao, nhìn cô lượn vòng, nhìn cô giẫm tuyết đuổi theo gió.. Mỗi một động tác, mỗi một nhịp điệu đều đẹp trai hoàn mỹ, tự do thoải mái như vậy, vẫn luôn hấp dẫn tầm mắt của anh, khiến cho anh không nhịn được mà muốn đuổi theo thân ảnh của cô.

Nhanh một chút nữa, ổn định một chút nữa, tới gần một chút nữa.

Bình Luận (0)
Comment