Trở Thành Nam Thần Nữ Nhân (Dịch Full )

Chương 226 - Chương 226 - Khai Hoang Đất (2)

Chương 226 - Khai Hoang Đất (2)
Chương 226 - Khai Hoang Đất (2)

Hai người nhìn nhau với vẻ mặt sửng sờ, đứng ở tại chỗ thật lâu không nhúc nhích.

"Ôi tội nghiệp quá, chắc là bọn họ đã phạm phải sai lần nên mới bị đuổi ra ngoài." Một giọng nói cố tình đè thấp xuống từ đầu tường truyền đến.

"Tạm biệt các anh em, cố gắng kiếp sau đầu thai trở thành thiên tài, có lẽ vẫn còn có cơ hội tiến vào làm bạn với chúng tôi." Một người dang hai chân móc vào sợi dây đu, vẫn vẫn tay với hai người ở ngoài bức tường.

"May mắn thay tôi vẫn tích cực hợp tác với việc điều trị, làm chỉ số thông minh mỗi ngày đều tăng theo cấp bậc lũy thừa."

"Khôn sống mống chế, thế giới thật tàn khốc."

Hai người đứng ngoài cửa bị vây xem: "..."

"Hai người có thể đi rồi." Một giọng nói đột ngột vang lên phía sau họ, hai người quay đầu vừa thấy được An Nhàn đang đứng cạnh một chiếc Maglev, thờ ơ liếc nhìn họ một cái, ngay sau đó ngồi vào ghế lái, khởi động xe nghênh ngang chạy đi.

Lúc này hai người mới phản ứng được là họ được thả ra? Bị giam giữ lâu như vậy, không tra tấn, không tống vào tù, không nói một lời nào đã thả ra? Cảm giác mất mát này không biết nên giải thích như thế nào? Tốt xấu gì cũng phải để cho bọn họ biểu hiện một chút gì đó đã chứ..

An Nhàn mang theo Hạ Lẫm trở lại núi Tư Du, trong lòng nhớ tới Lạc Y vừa thức tỉnh

Xe dừng lại, Hạ Lẫm dẫn đầu xuống xe, hào hứng chạy vào cánh đồng hoa.

An Nhàn không nhanh không chậm đi theo phía sau anh, bước được vài bước, bỗng nhiên dừng lại, ngẩng đầu nhìn về Hạ Lẫm đang đứng trên cánh đồng hoa.

Ngay khi bước vào cánh đồng hoa, một luồng khí tức mạnh mẽ xông vào mặt anh, Hạ Lẫm tựa như chui đầu vào dung nham, mọi thứ xung quanh anh trở nên nóng bỏng và trì trệ, vô số hình ảnh phức tạp tác động lên não của anh, chỉ một lúc sau, hai mắt của anh biến thành màu đỏ đậm, quần áo trên người bốc cháy văng ra những tia lửa, bán kính hai mét dưới chân anh biến thành khô cằn.

Bùm một tiếng, Hạ Lẫm không chịu nỗi, té xỉu trên mặt đất.

An Nhàn nhanh chóng bước tới, dùng thần thức kiểm tra thân thể anh, sau đó cho anh ăn một quả Thanh Tâm Đan, sau đó đưa anh vào phòng.

Kỳ quái, sao anh lại đột nhiên ngất xỉu? Nhìn dáng vẻ của anh, hình như anh đã bị một sức mạnh nào đó đánh sâu vào trong, nhưng xung quanh cánh đồng hoa chỉ có linh khí cùng thần lực, hay là.. Là cái hộp sọ kia?

Thần lực trong hộp sọ vốn dĩ không gây thương tổn cho người phàm. Ngay cả người được sinh ra đã chứa đầy ma khí như Kiều Vưu Lợi, khi mà không có tác động mạnh thì nhiều nhất cũng chỉ là cảm thấy khó chịu một chút mà thôi.

An Nhàn nhìn Hạ Lẫm nằm trên giường, nghĩ trăm lần cũng không ra.

Lúc này, một màn sương mù đột nhiên xuất hiện trên bức tường, ngay sau đó một cái đầu ló ra nhìn tình huống ở bên trong.

An Nhàn cười nói: "Lạc Y, vào đi."

Lạc Y chui ra khỏi bức tường, bay tới phía sau An Nhàn, bám vào trên bả vai và tựa đầu vào mặt cô, thoắt ẩn thoắt hiện giống như một bóng ma.

Trạng thái linh thể của Lạc Y là vô hình đối với người bình thường, nếu muốn nhìn thấy thì phải dựa vào dược vật hoặc thiết bị thông linh khác. Còn với những người tu luyện, nếu tu vi đạt tới Dung Hợp kỳ, chỉ cần cấp bậc tu vi không vượt qua linh thể sinh vật hoặc là cố tình che dấu thì cơ bản đều có thể nhìn thấy.

An Nhàn ngồi ở mép giường, dùng thần thức cẩn thận điều tra trạng thái của Hạ Lẫm, ngoại trừ tinh thần có chút dị thường ra thì cũng không có bị tổn thương ở chỗ nào khác. Từ sau khi Hạ Lẫm đột phá thành công tới Trúc Cơ kỳ, tinh thần lực liền dung hợp với linh lực, không phải lo lắng xuất hiện tinh thần bạo loạn. Điều duy nhất cần phải vượt qua chính là tâm ma của mình.

"Chẳng lẽ là sắp khôi phục trí nhớ?" An Nhàn giúp anh điều trị tinh thần một chút, sau đó mang theo Lạc Y rời khỏi phòng.

"Đi, chúng ta đi mở ra vùng đất mới." An Nhàn có kế hoạch mở ra cánh đồng mới và mở rộng diện tích trồng trọt.

Trong mười năm nhập môn đầu tiên của cô, công việc chính của cô là chăm sóc cánh đồng, nuôi trồng dược thảo. Mấy công việc đào đất này có thể nói là "cưỡi xe nhẹ đi đường quen", một vài pháp thuật nhỏ là có thể hoàn thành.

Nhưng hiệu quả của Lạc Y còn cao hơn cô, là một nhân sâm tinh, y cực kì có lợi thế ở phương diện chủng tộc. Chỉ mất vài phút để học phép thuật nhỏ do cô dạy, sau đó ở trong trung lượn một vòng là có thể khai khẩn xong vài chục mẫu đất.

"Lợi hại." An Nhàn tán dương một tiếng.

Vì vậy, Lạc Y lại tiếp tục mở ra mười mấy miếng đất mới, hơn nữa còn có dấu hiệu càng làm càng nhanh.

An Nhàn vội vàng ngăn cản nói: "Được rồi chúng ta khai hoang đất ở đây đi, chúng ta bắt đầu bước tiếp theo."

Lạc Y chưa đã thèm lơ lững bay trở lại, lặng lẽ bám vào sau lưng An Nhàn.

Các vùng đất lớn gần cánh đồng hoa đã xảy ra sự thay đổi về chất dưới sự tẩm bổ của linh khí. Có thể đào tạo ra các loại thực vật phẩm chất cao, thậm chí có thể giảm bớt ảnh hưởng của thời tiết theo mùa mà trông được thực vật trái mùa.

An Nhàn lấy ra một túi hạt giống từ nhẫn trữ vật, chỉ vào một mảnh đất nói: "Túi hạt giống này giao cho anh."

Đầu ngón tay của Lạc Y lập loè ánh sáng nhạt, mấy trăm viên hạt giống lập tức bay ra khỏi túi, lơ lững ở giữa không trung.

An Nhàn lại lấy ra một túi hạt giống khác, vung tay lên, hạt giống đầy trời tựa như binh lính tiếp thu mệnh lệnh, xếp hàng bay thẳng vào trong đất.

Lạc Y cũng bắt chước động tác của An Nhàn, rải hạt giống bùm bùm vào trong đất.

Tiếp theo, An Nhàn bứng tay một cái, bắn một quả đan dược vào trong đất. Ngay lập tức một lớp nước hiện trên mặt đất, ngay sau đó hóa thành một điểm ánh sao dung nhập vào trong đất.

Vân Lân Giao đang lười biếng nằm bên hồ liếc mắt một cái. Thiểm Vĩ trong hồ thì cực kỳ hưng phấn, liên tục nhảy lên mấy cái, vui vẻ phun nước lên trời.

Sư Vệ và Mao Li cũng chạy tới xem náo nhiệt, thỉnh thoảng hú lên để cổ vũ cho chủ nhân của chúng.

Khuôn mặt Lạc Y lại hiện lên gợn sóng và đôi mắt sáng trong tràn đầy sung sướng.

An Nhàn nghiêng đầu nhìn về phía Lạc Y, cười nói: "Lạc Y, sau này anh giúp tôi chăm sóc cánh đồng hoa được không?"

Chiếc đầu đang dán bên má cô hơi lung lay một chút, mái tóc dài sương mù bồng bềnh tung bay.

"Cảm ơn." An Nhàn nhoẻn miệng cười với anh ta.

Khuôn mặt Lạc Y đột nhiên trở nên đờ đẫn màu gạch men, sau đó toàn bộ linh thể đều hóa thành hơi nước bốc hơi.

An Nhàn: "..."

Bình Luận (0)
Comment