Trở Thành Nam Thần Nữ Nhân (Dịch Full )

Chương 240 - Chương 240 - Ngốc Bạch Ngọt Vs Cao Phú Soái (1)

Chương 240 - Ngốc Bạch Ngọt Vs Cao Phú Soái (1)
Chương 240 - Ngốc Bạch Ngọt Vs Cao Phú Soái (1)

An Nhàn vừa uống đồ uống, vừa âm thầm lưu ý hướng đi của Hạ Lẫm. Anh biểu hiện rất kỳ quái, nếu anh khôi phục ký ức thì tính cách sẽ không nên khiêu thoát khác thường như thế, nếu không khôi phục ký ức thì hành vi của anh sẽ không giống như là phong cách ngốc bạch ngọt của Hạ đại bảo.

Đúng lúc này, một luồng hơi thở quen thuộc bỗng nhiên từ xa tới gần, làm cho thức hải của An Nhàn hơi hơi chấn động.

An Nhàn sửng sốt, theo hơi thở quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người thiếu nữ hơn hai mươi tuổi được người phục vụ đỡ lấy chậm rãi đi đến ô cầm bên cạnh (ô cầm là nhạc cụ rất lưu hành ở thời đại này, hơi cùng loại với dương cầm), diện mạo thiếu nữ thanh tú, khí chất dịu dàng nhưng đáng tiếc hai mắt vô thần, là một vị người mù.

An Nhàn cẩn thận đánh giá cô một hồi, cuối cùng ánh mắt dừng ở trên mắt trái của cô, nơi đó có một khối lệ cốt không thuộc về thiếu nữ, cũng là nguyên nhân chủ yếu dẫn tới cô bị mù. Khối lệ cốt này giống với ba khối thần cốt phát hiện lúc trước, đều đến từ cùng vị thần nhân. Mặc dù không biết vì sao nó lại dính hợp với lệ cốt của thiếu nữ, nhưng nó tồn tại, hiển nhiên đã tạo thành thương tổn không nhỏ cho thiếu nữ.

Thần cốt quả thật là thứ tốt nhưng cũng phải sử dụng thích đáng mới có thể phát huy ra tác dụng của nó. Nếu đeo nó ở bên mình thì thần lực tràn ra sẽ có hiệu quả cực kỳ rõ ràng đối với thân thể phàm nhân. Nếu để nó vào trong cơ thể thì rất có thể thân thể còn chưa kịp được cường hóa sẽ bởi vì không có cách nào thừa nhận thần lực đánh sâu vào mà đã chịu tổn thương, đặc biệt là loại khí quan yếu ớt như đôi mắt này, khoảng cách gần như thế, chịu tổn thương chỉ sợ rất khó lại nghịch chuyển.

Ngoại trừ đôi mắt ra thì thân thể thiếu nữ càng khỏe mạnh hơn so với người bình thường, nhưng loại khỏe mạnh này tất nhiên là sau khi đã trải qua mấy năm tra tấn, dần dần thích ứng với thần lực, mới thật vất vả đạt được.

Tính đến trước mắt, An Nhàn đã phát hiện ra bốn khối thần cốt, xương quai xanh ở Trận Dịch Môn, đầu lâu ở quặng tinh thạch, xương ngón tay trên tay Kim Tử Dương, còn có chính là lệ cốt trên người thiếu nữ trước mắt này.

Cô có dự cảm, về sau thần cốt sẽ hiện thế càng ngày càng nhiều, chỉ là.. Cô lại chuyển lực chú ý đến trên người Hạ Lẫm, sở dĩ anh đến nơi đây chẳng lẽ là vì khối lệ cốt kia?

Lúc trước khi Hạ Lẫm tiến vào núi Tư Du lần đầu tiên chôn đầu lâu, không hề có dấu hiệu mà té xỉu. Khi gặp được xương ngón tay trên nhẫn của Kim Tử Dương, cũng nhìn chằm chằm đối phương nửa ngày. Hiện giờ lại tìm được thiếu nữ có được lệ cốt này.. Nếu nói chỉ là sự trùng hợp ngầu nhiên thì không khỏi cũng quá gượng ép đi.

Hay là Hạ Lẫm có liên hệ gì đó với thần cốt? Lại hoặc là đã chịu ảnh hưởng của tinh phách phượng hoàng? Tinh phách phượng hoàng cũng là một loại thần vật, có ý thức của riêng mình, sẽ sinh ra cảm ứng đối với thần lực cũng không phải là không có khả năng.

Trong lúc cô suy tư, thiếu nữ đã bắt đầu đàn tấu ô cầm, tiếng đàn dễ nghe phiêu đãng ở trong nhà hàng, mang theo vài phần thần lực, làm cho tinh thần người thư hoãn, tâm tình sung sướng.

Hạ Lẫm không chớp mắt nhìn chằm chằm thiếu nữ, cũng không giống những người khác say mê ở trong đó như vậy.

Chờ cho đến khi thiếu nữ diễn đàn xong, trong nhà hàng vang lên tiếng vỗ tay, không ít người đã nhờ người phục vụ đưa hoa tươi lên. An Nhàn cũng tặng hai bông, mỗi bông hoa tươi tượng trưng cho 1000 điểm tiền boa.

Thiếu nữ hành lễ với mọi người, sau đó ngồi xuống, tiếp tục đàn tiếp bản nhạc thứ hai.

Nhã Đức là một nhà hàng âm nhạc, mỗi ngày đều sẽ mời nhạc sư hoặc ban nhạc tới diễn tấu. Nếu khách hàng có hứng thú, cũng có thể lên đài diễn tấu một khúc.

Đúng lúc này, một tiếng mỉm cười bỗng nhiên từ bên cạnh truyền đến: "Minh chủ, không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp được anh, anh cũng tới đây nghe Tiêu Ngữ đánh đàn sao?"

An Nhàn theo tiếng nói nhìn lại, phát hiện người tới rõ ràng là Kiều Cổ Tư em trai của Kiều Vưu Lợi, mặc một bộ lễ phục màu tím sẫm, ngực ghim một đóa hoa hồng bằng khăn tay, điều này hoàn toàn làm tăng lên khí chất hào hoa của anh ta.

Nghe được hai chữ "Minh chủ", nguyên bản Hạ Lẫm còn đang chú ý đến thiếu nữ đột nhiên quay đầu lại, tầm mắt lướt qua Kiều Cổ Tư, thò người qua bên kia, quả nhiên nhìn đến hình bóng quen thuộc kia, vừa thấy An Nhàn một tiếng "ba ba" thiếu chút nữa buột miệng thốt ra, cũng may kịp thời ngừng lại.

Kiều Cổ Tư trực tiếp ngồi ở đối diện An Nhàn, tự chủ trương gọi hai phần ăn, sau đó giơ tay búng một cái, tiếp theo liền thấy một người phục vụ ôm hoa tươi đi tới, cung kính đưa tới trước mặt anh ta.

Một bó hoa Eri cực lớn, màu sắc tươi đẹp, rực rỡ lóa mắt, một đường đi hấp dẫn không ít người chú ý.

"Tặng cho anh." Kiều Cổ Tư đưa bó hoa đến gần An Nhàn, ý cười doanh doanh nhìn y.

An Nhàn kỳ quái liếc nhìn anh ta một cái, cũng không nhận bó hoa.

"Minh chủ, đây là quà cảm ơn của tôi, cảm ơn anh đã chăm sóc anh trai tôi."

Dùng 99 đóa hoa Eri đại biểu cho tình yêu làm quà cảm ơn? Thật là độc đáo.

Bình Luận (0)
Comment