Editor: Alannhuoc
Beta: Phong Vũ Tuyết Tuyết
Monica liếc nhìn Phi Thác ngồi bên cạnh, người phía sau hoàn toàn không có ý trốn tránh
Hiềm nghi. Anh ta là người đến cùng với An Nhàn, chỉ cần An Nhàn không mở miệng, thì
Anh ta sẽ mặt dày ngồi yên ở đây.
Monica nghĩ đến quan hệ của Hạ Lẫm và Lạc Y, ngược lại cũng không đuổi người. Huống
Hồ sau khi Lạc Y nhận người thân thì gia tộc Bell sớm muộn gì cũng sẽ công khai. Thế là bà
Không do dự nữa, lấy một tấm ảnh trong túi xách ra rồi cẩn thận đưa đến trước mặt An
Nhàn.
Trên bức ảnh là một đứa trẻ, nhìn qua có lẽ vừa tròn một tháng tuổi, lật ra phía sau bức
Ảnh, có viết hai từ 'Lạc Lạc' và ngày sinh nhật.
Trong lòng An Nhàn có chút suy đoán nhưng cô cũng không mở miệng mà chỉ nhìn Monica,
Đợi bà nói tiếp.
Monica cân nhắc lời nói một chút rồi mới bắt đầu kể lại quá khứ về An Bội Ni - mẹ của Lạc Y
Cho An Nhàn nghe. Tuy nhiên, bà lướt qua giai đoạn mẹ Lạc Y bị người khác cầm tù ngược
Đãi, chỉ nói chuyện chính là vì mất trí nhớ nên mới lưu lạc bên ngoài, cuối cùng gả cho ba
Của Lạc Y là Địch Sâm - một người đàn ông đã ra tay giúp đỡ khi bà ấy gặp khó khăn.
Nhưng vận mệnh trớ trêu thay, trong lúc bà sinh con thì Địch Sâm lại qua đời vì tai nạn. An
Bội Ni biết được tin dữ này đã vô cùng kích động, làm cho tinh thần xảy ra vấn đề, không có
Cách nào nuôi con. Thế là Lạc Y được ZF mang đi, không lâu sau được một cặp vợ chồng
Nhận nuôi. Chỉ là mấy năm sau cặp vợ chồng này cũng hy sinh trong trận cứu nạn, Lạc Y lại
Lần nữa trở thành cô nhi, cho đến khi được Gleyre phát hiện.
Dù Monica đã lược bớt nhiều chi tiết, nhưng sự thật vẫn tàn khốc. Bà vừa nói vừa quan sát
Nét mặt của Lạc Y, chỉ sợ y không chịu nổi.
An Nhàn vẫn luôn yên lặng lắng nghe, trên gương mặt cũng không quá kích động. Ngược
Lại Phi Thác ở bên cạnh thì đầy kinh ngạc, thật sự không ngờ được An Nhàn lại có thân thế
Trớ trêu như vậy.
Chờ Monica nói xong, Gleyre lấy màn hình nhỏ của mình ra rồi giao kết quả giám định DNA
Cho An Nhàn.
"Lạc Y, dì đã tìm con nhiều năm rồi, hôm nay cuối cùng cũng tìm được." Monica nhìn y yêu
Thương, nói tiếp: "Con là con cháu của gia tộc Bell, là cháu ruột của dì. Dì sẽ thay mẹ con
Chăm sóc cho con, tuyệt đối sẽ không để con phải chịu bất kỳ thiệt thòi nào nữa."
An Nhàn rũ mắt xuống, trả lại bức ảnh cho Monica, rồi trầm giọng nói: "Tôi cần yên tĩnh một
Chút."
Nói xong, cô đứng dậy, chậm rãi bước ra khỏi nhà hàng. Monica muốn gọi y lại, nhưng bị
Gleyre ngăn cản: "Để cậu ấy bình tĩnh một chút đi mẹ."
Monica lo lắng nói: "Gleyre à, con nói xem có phải mẹ quá vội vàng rồi không? Có lẽ vẫn
Nên tiếp tục giấu nó thì tốt hơn?"
"Sớm muộn gì cũng phải nói, hôm nay cậu ấy chủ động hỏi, rõ ràng là đã nhìn ra điều gì
Rồi." Gleyre an ủi mẹ mình.
"Lạc Y là một người có tính tình kiên nghị, con tin cậu ấy sẽ nghĩ thông suốt."
An Nhàn rời khỏi nhà hàng, Phi Thác cũng nhanh chóng đuổi theo, hỏi: "Minh chủ, anh
Muốn đi đâu?"
"Cậu về trước đi, đừng đi theo tôi." An Nhàn trả lời, đầu cũng không quay lại.
"Đây cũng không.." Lời còn chưa nói hết, người vốn dĩ còn ở trước mắt bỗng nhiên biến
Mất không dấu vết, Phi Thác trợn to mắt, ngước nhìn bốn phía, người đi xe đến, đâu còn có
Hình bóng của ai kia chứ?
An Nhàn ngồi trên xe buýt đến thành phố Thương Châu, dự định thuê thuyền đến núi
Thương Tuyền đã chôn cất Lạc Y, bây giờ có lẽ gọi là đảo Thương Tuyền.
Lúc đó, cô mượn thân phận của Lạc Y chỉ vì muốn hiểu rõ hơn về thời đại mới này. Đúng
Lúc Lạc Y và cô cũng giống nhau, lại là cô nhi không có người thân trói buộc. Coi như lần
Trao đổi này, cô có thể gánh vác trách nhiệm của y, nhưng không có tư cách cướp đi tình
Thân và phú quý thuộc về y.
Hôm nay biết được thân phận thật sự của Lạc Y, trong lòng An Nhàn bỗng nghĩ, có lẽ đã
Đến lúc công khai thân phận rồi. Vốn dĩ cô không có ý định che giấu quá lâu, đợi cô mang thi
Thể của Lạc Y trở về, sẽ cân nhắc nên mở miệng thế nào.
Với hiểu biết của cô về đám người viện trưởng và Monica, cho dù biết rõ chân tướng, chắc
Cũng sẽ không giận cá chém thớt với cô. Chỉ là chân tướng này có chút tàn nhẫn, bất kể là
Với người nhà của Lạc Y, hay là bản thân của cậu ấy đi chăng nữa. Với cô mà nói, chỗ
Phiền phức nhất chính là làm sao để giải thích lai lịch của mình.
Đến thành phố Thương Châu, An Nhàn thuê một chiếc thuyền tốc hành ở bến tàu, chạy
Thẳng đến đảo Thương Tuyền.
Thuyền tốc hành chạy hơn hai giờ, cuối cùng trước lúc mặt trời lặn cũng đến nơi. An Nhàn
Bảo thuyền trưởng để mình xuống thuyền, sau đó một mình lên đảo.
An Nhàn đạp lên trên ánh chiều tà phản chiếu xuống mặt đất, bước vài bước, cô đã đến vị
Trí chôn cất thi thể của Lạc Y. Cô bấm ngón tay niệm chú, xóa bỏ trận phòng ngự đã bố trí
Tạm thời trước đó.
Nhưng sau khi xóa bỏ trận pháp, An Nhàn lại ngạc nhiên phát hiện, trên mặt đất vốn dĩ trống
Không lại mọc ra một mầm non khoảng 6cm. Trận phòng ngự cô bố trí tạm thời này chủ yếu
Là để che khuất. Trước khi trận pháp chưa mất đi hiệu lực, bất kể là con người hay động
Thực vật, đều không cách nào vào trận.
Sao mầm cây này lại có thể xuất hiện?
An Nhàn ngồi xổm xuống, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào lá của mầm non. Một cảm giác
Quen thuộc bất ngờ ùa vào trong lòng.
Hmmm? Nếu cô không nhầm, đây chắc hẳn là một mầm nhân sâm.
Nhân sâm.. Trong mắt An Nhàn lóe lên tia sáng kỳ lạ, trong lòng lại mạnh dạn sinh ra một
Suy đoán.
Cô đặt bàn tay áp lên mặt đất, dùng thần thức tác động vào để xem tình hình bên trong lòng
Đất. Kết quả phát hiện bên trong chỉ còn một bộ quần áo, thi thể của Lạc Y đã biến mất rồi.
An Nhàn thở dài một hơi, thật sự là nó sao?
Hơn một ngàn năm trước, cô vừa mới đến núi Thương Tuyền tu luyện, thỉnh thoảng gặp
Phải một cây nhân sâm con mới sinh ra linh trí, sau khi xua đuổi một con tiểu yêu muốn nuốt
Chửng nó, cô liền mang nó về đỉnh núi của mình cẩn thận nuôi dưỡng.
Phẩm chất của cây nhân sâm này vô cùng tốt, An Nhàn định dùng nó gây giống, nuôi thành
Một cánh đồng nhân sâm. Nhưng rõ ràng nó rất khỏe mạnh, nhưng lại không chịu nở hoa.
An Nhàn chỉ đành tiếp tục nuôi dưỡng, mà lần này nuôi chính là đến tận mấy trăm năm, cho
Đến khi thiên kiếp giáng xuống.
Lúc đó An Nhàn đã thành công luyện chế ra một viên tiên đan, đột phá tu vi kỳ Đại Thừa,
Đứng trước hai kiếp nạn thiên kiếp và đan kiếp, thân mình lo chưa xong. Từ sau lúc đó, vì
Độ kiếp thất bại mà cô chìm vào ngủ say, cánh đồng của cô đương nhiên cũng bị hủy hoại
Trong chốc lát.