Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 1013 - Chương 1013.

Chương 1013. - Chương 1013. -

Mùa thu này, Niên Niên đã trở thành học sinh lớp một, Doanh Doanh trở thành học sinh lớp mầm của trường mẫu giáo. Công ty của anh trai và chị Tiểu Vân chuyển đến Bắc Kinh, cả nhà bắt đầu một trang mới của cuộc sống tại Bắc Kinh.

Cuộc sống của Lâm Tiếu cũng sang một trang mới, cô trở thành giảng viên hướng dẫn cho thạc sĩ, dẫn dắt thạc sĩ đầu tiên nhập học. Từ nay về sau, cô ở trong "sư môn" không chỉ có giáo viên nữa, mà còn có cả "đệ tử" cho riêng mình.

Mấy tháng trước, Lâm Tiếu đã chọn thạc sĩ đầu tiên cho mình trong kỳ phỏng vấn nghiên cứu sinh, Đinh Tư Di và Hứa Thư Tĩnh, hai cô gái tha thiết với toán học.

Học kỳ mới đến, Lâm Tiếu mới nói chuyện với hai thạc sĩ lần đầu tiên, vào thẳng vấn đề nói về yêu cầu đào tạo đối với nghiên cứu sinh và trong ba năm này cô có thể giúp gì cho học trò.

Lần đầu tiên nói chuyện, Lâm Tiếu phát hiện hai người học trò này hơi căng thẳng.

Cô nói hai câu bảo họ không cần phải căng thẳng: "Cho dù có khó khăn gì trong trong học tập hay trong cuộc sống đều có thể nói với cô."

Nhưng mà Lâm Tiếu cũng chẳng mong gì vài câu của mình có thể giúp họ thật sự bình tĩnh lại. Cô nhớ về lúc mới được thầy Phương dẫn dắt, khi còn học đại học cô đã soạn cả đề tài cho thầy Phương, thế nên khi trở thành nghiên cứu sinh của thầy Phương cô cũng không có gì căng thẳng cả.

Lâm Tiếu tin rằng chờ đến khi cô dần dần quen với học trò rồi thì họ sẽ không còn căng thẳng nữa.

Lâm Tiếu nói xong lời mình muốn nói, hỏi hai người học trò rằng: "Các em có gì muốn nói, muốn hỏi không?"

Đinh Tư Di lắc đầu, Hứa Thư Tĩnh chần chờ đôi chút rồi cũng lắc đầu.

Lâm Tiếu phát hiện ra Hứa Thư Tĩnh có điều gì đó muốn nói, nhưng nếu em ấy không muốn nói thì Lâm Tiếu cũng chẳng hỏi tiếp.

"Được rồi, trước tiên các em đi làm quen với môi trường mới đi. Có điều gì muốn biết, ví dụ như gần trường đi đâu để mua đồ ăn, quán ăn nào ngon thì đều có thể hỏi mấy anh chị trong nhóm nghiên cứu."

"Nhóm nghiên cứu của chúng ta thân thiện lắm, tuy rằng không cùng chung người hướng dẫn nhưng mọi khi đều cùng nhau tiến bộ trong học tập."

Vài năm nay, Lâm Tiếu đều đã quen thuộc với học trò trong nhóm nghiên cứu, dù cho đó là học trò của người hướng dẫn nào đi nữa, cô cũng được xem như là một nửa người hướng dẫn của họ rồi.

Tình hình như vậy thậm chí không bắt đầu sau khi Lâm Tiếu ở lại trường làm giảng viên. Lúc Lâm Tiếu học tiến sĩ thì không chỉ đàn em mà cả đàn anh đàn chị cũng gọi đùa cô là "Cô giáo Lâm".

Bây giờ, Lâm Tiếu đã từ học trò mà thầy Phương tâm đắc nhất trong nhóm nghiên cứu trở thành một thành viên của nhóm giảng viên hướng dẫn. Học trò hễ gặp phải vấn đề gì thì lại rất thích tìm Lâm Tiếu trẻ tuổi, ấm áp, năng lực cao để xin chỉ bảo.

Bởi vì quan hệ của Lâm Tiếu trong nhóm nghiên cứu rất tốt, thế nên hai người học trò của Lâm Tiếu là Đinh Tư Di và Hứa Thư Tĩnh cũng được thơm lây, hai người nhanh chóng hòa nhập vào nhóm nghiên cứu.

Ở chung một khoảng thời gian, hai người rất nhanh đã nhận ra rằng Lâm Tiếu là một giảng viên không hề kiêu ngạo mà lại rất quan tâm học trò, thậm chí giữa bọn họ không có gì ngăn cách cả.

Lâm Tiếu biết rõ như lòng bàn tay những gì mà người trẻ tuổi thích, phim ảnh, âm nhạc, hoạt hình. Tính toán cẩn thận thì Lâm Tiếu quả thật chỉ cách bọn họ vài tuổi.

"Cô giáo Lâm, em có thể hỏi cô một câu được không?"

Mỗi tuần Lâm Tiếu đều tổ chức một buổi tiệc nhỏ cùng với học trò, sau đó cùng đến nhà ăn để dùng bữa. Ở trên bàn cạnh cửa sổ nhà ăn, Hứa Thư Tĩnh hơi thấp thỏm muốn hỏi.

Lâm Tiếu: "Nói đi."

Hứa Thư Tĩnh: "Chuyện là… Cô giáo Lâm, vì sao lúc phỏng vấn nghiên cứu sinh, cô lại chọn em ạ?"

Đinh Tư Di đến từ đại học Bắc Đại, còn Hứa Thư Tĩnh thì không. Trường đại học của cô ấy vốn đã là một điểm hạn chế, điểm thi viết cũng chẳng phải cao nhất. Vậy mà cô giáo Lâm lại chấm điểm phỏng vấn của cô ấy rất cao, chọn cô ấy làm nghiên cứu sinh.

Lâm Tiếu cười tươi: "Có phải ngay từ lần đầu gặp cô thì em đã muốn hỏi câu này rồi phải không?"

Hứa Thư Tĩnh gật đầu.

Lâm Tiếu: "Bởi vì cô cảm thấy em là người thật sự yêu thích toán học." Lâm Tiếu mong rằng cô sẽ không nhìn nhầm.

Ai cũng bảo rằng toán học là công cụ, toán học quả thật là công cụ của mọi ngành học. Lâm Tiếu quen với nhiều bạn học ở khoa toán học sau này trở thành nghiên cứu sinh hoặc khi làm việc thì đổi sang chuyên ngành khác, chẳng hạn như tài chính, máy vi tính, kỹ thuật dân dụng.

Bình Luận (0)
Comment