Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 1015 - Chương 1015.

Chương 1015. - Chương 1015. -

“Cô út, cuối tuần này cô đi chọn mèo con cùng cháu được không?” Trước kỳ nghỉ hè, Lâm Tiếu nhận được điện thoại của Niên Niên, mời cô đến nhà một người bạn của Lâm Dược Phi, nhà người bạn đó có con mèo to đẻ được một đàn mèo con, bây giờ đã cai sữa, Lâm Dược Phi đã bảo bạn cho Niên Niên chọn một con.

Lâm Tiếu: “Đợi cô một lát, cô xem lịch trình của cô đã.”

Gần nghỉ hè là thời điểm Lâm Tiếu bận nhất, cô phải ra đề thi cho sinh viên, giải đáp thắc mắc trước khi thi, nghe nghiên cứu sinh báo cáo tiến độ của học kỳ 1, còn một việc nữa khiến Lâm Tiếu đau đầu là những bảng biểu và báo cáo lặt vặt.

Nhưng nhận được lời mời của Niên Niên, Lâm Tiếu phải xem ngay lịch của mình. Cô biết Niên Niên mong chờ được nuôi mèo con đã mấy năm nay rồi.

Chọn một con mèo con về nhà, nói với Niên Niên một việc rất quan trọng, ở thời khắc quan trọng như này, Niên Niên mong muốn cô út đi cùng, Lâm Tiếu không nỡ từ chối, cô cũng muốn tham dự chứng kiến thời khắc ấy.

“Cha mẹ cháu đồng ý cho cháu nuôi mèo rồi à?” Lâm Tiếu hỏi.

Niên Niên vui vẻ đáp: “Vâng, cháu đã thông qua bài sát hạch của cha mẹ.”

Năm nay Niên Niên đã học lớp 2, đòi nuôi mèo đã mấy năm rồi. Lúc còn nhỏ lần nào cha mẹ cũng từ chối cô bé: “Con còn nhỏ quá, chưa chăm sóc mèo con được đâu.”

Năm nay, thái độ của Niên Niên rất kiên quyết, khẳng định mình có thể chăm sóc mèo con, vừa hay có một người bạn đang nuôi mèo chuẩn bị đi du lịch nước ngoài, đưa hai con mèo sang nhà Thẩm Vân nhờ nuôi hộ, cho Niên Niên thử xem cô bé có chăm sóc cho mèo con được không.

Đây là bài sát hạch của cha mẹ dành cho Niên Niên.

Còn biểu hiện của Niên Niên khiến cả nhà đều ngạc nhiên, cô bé đã chăm mèo con thật sự rất tốt. Mỗi sáng và tối dọn dẹp ổ mèo, rửa bát đĩa, thêm nước, thức ăn và chải lông cho hai con mèo.

Thậm chí Niên Niên có thể cắt móng cho một con mèo con hiền, con mèo con còn lại không thích cắt móng phải cần Thẩm Vân và Lâm Dược Phi hỗ trợ.

Trước giờ Niên Niên đều rất khó dậy sớm nhưng từ khi nuôi hộ người khác hai con mèo thì chuông báo thức vừa kêu đã bật dậy ngay, còn dậy sớm hơn mọi ngày hai mươi phút để chăm sóc mèo con.

Để buổi sáng có thể dậy sớm được, buổi tối đến giờ đi ngủ là Niên Niên đi ngủ ngay, cũng không lèo nhèo xem TV thêm lúc nữa như trước.

Doanh Doanh năm nay năm tuổi, đang ở cái tuổi mèo chê chó ghét, cô bé cũng thích mèo con, nhưng không phải là thích lắm, thường hay đưa tay ra tóm đuôi mèo con. Con còn lại sẽ chạy mất, con mèo hiền thì cứ để cho Doanh Doanh nắm chặt.

Niên Niên trông thấy liền cấm Doanh Doanh, nhưng Doanh vẫn không thay đổi.

Niên Niên bực lắm, túm lấy tóc của em gái: “Như thế này có dễ chịu không?”

Doanh Doanh: “Đau quá, chị bỏ tay ra đi.”

Niên Niên không buông tay, tiếp tục hỏi em gái: “Như thế này rất khó chịu đúng không? Em tóm đuôi mèo con, mèo con cũng rất khó chịu.”

Doanh Doanh nước mắt dàn dụa hứa với chị gái: “Từ nay về sau em không tóm đuôi mèo con nữa.”

Dì Hoàng kể hết việc mình vừa chứng kiến cho Thẩm Vân và Lâm Dược Phi nghe, hai người đều cười.

Lâm Dược Phi: “Ồ, Niên Niên cũng có lúc thô bạo thế nhỉ.” Ở nhà trẻ Niên Niên không tranh giành với ai bao giờ, họ cứ tưởng là cô bé không bao giờ nóng nảy cơ.

“Ra dáng chị gái rồi đây.” Lâm Dược Phi gật gù nói.

Sau khi Doanh Doanh bị chị gái túm tóc thì không bao giờ tóm đuôi mèo con nữa, ngày nào cũng háo hức đuổi theo mông mèo con muốn chơi cùng nó, nhưng tiếc là mèo con hầu như không chơi với Doanh Doanh.

“Mẹ ơi, mẹ đồng ý cho chị nuôi mèo đi.”

“Chị một con, con một con.”

Từ nhỏ tới lớn đồ đạc trong nhà Doanh Doanh đều muốn chia thành hai phần, chị có gì cô bé cũng phải có, cô bé có gì thì chị cô bé cũng phải có. Vì độ tuổi hai bé không giống nhau nên đồ nhận được không phải lúc nào cũng giống nhau hoàn toàn, nhưng không ai phải chịu thiệt cả.

Kết quả lần này chị gái muốn nuôi mèo khiến Doanh Doanh hiểu lầm, cô bé cứ tưởng rằng cha mẹ đồng ý cho chị gái nuôi mèo thì cô bé cũng sẽ có một con mèo con.

Thẩm Vân vội đính chính lại suy nghĩ sai lệch của Doanh Doanh: “Con không thể nuôi mèo con, con còn nhỏ quá.”

Khi Niên Niên lên lớp 2 thì Thẩm Vân và Lâm Dược Phi mới xem xét nghiêm túc về yêu cầu nuôi mèo của cô bé, đương nhiên Doanh Doanh cũng như vậy: “Đợi khi nào con lên lớp 2 rồi tính sau đi.”

Doanh Doanh mặt đầy hụt hẫng, đợi đến khi học lớp 2 thì còn lâu lắm.

Mấy phút sau, Doanh Doanh liền phấn chấn trở lại, cô bé thương lượng với chị gái: “Chị ơi, khi nào chị đón mèo con về nhà thì cho em vuốt một tí được không?”

Niên Niên thoáng do dự, đồng ý với em gái: “Được, nhưng em phải thề là em không được tóm đuôi nó.”

Doanh Doanh dơ tay thề như trong phim truyền hình: “Em thề là em không tóm đuôi nó.”

Bình Luận (0)
Comment