Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 131 - Chương 131.

Chương 131. - Chương 131. -

Lâm Dược Phi cúi đầu nhìn Tiểu Hoàng trong ngực mình, cả hai mắt lớn trừng mắt nhỏ, hóa ra hôm nay anh chính là một người ôm chó.

"Mẹ mẹ, mẹ mau nhìn xem, dưới chân những người đó dẫm lên chiếc đũa thật dài." Lâm Tiếu phấn khích nói.

"Hả?" Lữ Tú Anh sợ hãi, bà nhìn theo ngón tay của Lâm Tiếu đang chỉ thì nhìn thấy mấy người mặc đồ đẹp mang cà kheo thật dài để biểu diễn.

Lữ Tú Anh: "Đó không phải là đũa."

Lần đầu tiên Lâm Tiếu được xem biểu diễn cà kheo, còn học được một chữ, nhảy cà kheo.

Người đi cà kheo thật sự quá lợi hại, giẫm lên cà kheo vừa mảnh khảnh vừa dài giống như cây đũa thế kia nhưng lại bình tĩnh di chuyển giống như đi trên mặt đất, còn có thể làm đủ loại động tác.

Trong lễ chùa quả nhiên cái gì cũng có bán, Lâm Tiếu thấy có bán kẹo hồ lô liền lập tức đi đến chỗ đó.

Lữ Tú Anh cảm thấy bàn tay nhỏ bé đang kéo mình ra đằng sau, bà vừa quay đầu lại đã thấy ngay cây cột bằng rơm cắm đầy kẹo hồ lô, cười nói: "Mua một cây thôi."

Lâm Dược Phi mở ví tiền ra, ánh mắt Lâm Tiếu đảo qua từng cây kẹo hồ lô ngào đường, lựa ra cây mà cô cảm thấy lớn nhất: "Cái ở phía trên ạ. Không đúng, không đúng, ở bên trái, bên trái."

Có kẹo hồ lô trong tay, Lâm Tiếu đưa đến bên miệng của mẹ mình, cô muốn mẹ ăn quả sơn trà đầu tiên trước.

Lâm Tiếu biết, nếu cô ăn trước thì mẹ sẽ không muốn ăn, sao ngay cả cô mà mẹ cũng chê.

Sau khi mẹ ăn hết viên kẹo hồ lô thứ nhất, Lâm Tiếu liền đưa cho anh cắn viên thứ hai: "Anh hai ăn cẩn thận một chút, không được để môi chạm vào quả phía sau."

Mẹ chê Tiếu Tiếu, Tiếu Tiếu cũng chê anh trai.

Lâm Dược Phi trừng mắt nhìn Lâm Tiếu, anh cúi đầu cắn một cái, cố ý một phát cắn hết hai viên.

Lâm Tiếu bất ngờ, miệng của anh trai to quá đi.

Lâm Tiếu lấy kẹo hồ lô về, miệng cô há to cũng chỉ cắn được có một viên. Bên ngoài phủ một lớp đường vừa ngọt lại vừa giòn, bên trong là quả sơn trà chua chua, Lâm Tiếu vội vàng nhai, quả sơn trà ăn chung với đường sẽ đỡ bị chua hơn.

Càng tiến sâu vào trong, Lâm Tiếu phát hiện ra quầy hàng ném vòng khiến cô không thể bỏ qua.

Quầy hàng rất đông khách, có một người trẻ tuổi đang ném vòng và rất nhiều người vây xem. Còn có một ít người trong số đó nhiệt tình chỉ huy: "Ném qua trái, bên trái có đồ tốt."

"Ném cao hơn một chút."

Người thanh niên đeo mười cái vòng nhựa trên cánh tay, ném từng cái một ra ngoài, cuối cùng ném trúng được một cái. Mọi người xung quanh khen ngợi không ngớt, ông chủ thì lắc đầu thở dài, cầm lấy món đồ trong cái vòng đưa cho người thanh niên.

Lâm Tiếu biết trò này chơi như thế nào, những món đồ nằm trong cái vòng đều được mang về nhà.

"Mẹ…" Lâm Tiếu nhẹ nhàng kéo tay mẹ.

Nếu là trước kia, Lữ Tú Anh tuyệt đối sẽ không để cho Lâm Tiếu chơi cái này, những món đồ đáng giá căn bản đều được đặt ở vị trí không thể nào ném tới, còn những món đặt ở phía trước đều là những vật không đáng tiền, tiền bỏ ra để chơi không biết có thể mua được bao nhiêu cái.

Bây giờ cũng đã dư dả hơn, suy nghĩ của Lữ Tú Anh liền thay đổi, trước kia Lâm Tiếu chưa từng chơi nên nếu dịp Tết con bé muốn chơi thì cứ để cho thử một lần.

"Ông chủ, lấy cho tôi mười cái vòng." Lâm Dược Phi mở ví tiền ra trả tiền.

Lâm Tiếu nhón chân nhận lấy vòng từ trong tay ông chủ, Lữ Tú Anh nói với cô: "Để anh con ném giúp con đi."

Lâm Tiếu nắm chặt lấy mấy cái vòng trong tay không chịu đưa cho anh trai: "Tự con ném là được." Đương nhiên tự mình ném mới vui.

Lữ Tú Anh cảm thấy sức lực của Lâm Tiếu không đủ, nếu để mình cô chơi hết thì không khác gì chơi cho có lệ, bà thương lượng với Lâm Tiếu: "Vậy chia cho anh con năm cái nhé?"

Lâm Tiếu trả giá: "Hai cái."

"Quỷ hẹp hòi." Lâm Dược Phi liếc em gái mình một cái: "Ông chủ, lấy thêm mười cái nữa."

Lữ Tú Anh có chút xót tiền: "Mười cái còn chưa đủ sao, thôi kệ đi, không được phép mua nữa."

Trên cánh tay của Lâm Tiếu có mười cái, Lâm Dược Phi cũng vậy, hai anh em đứng ở bên ngoài sợi dây ngăn cách, hai mắt nhìn nhau như có tia lửa điện phóng ra.

"Vèo."

"Vèo."

Hai cái vòng được ném ra cùng lúc, vòng của Lâm Tiếu còn chưa bay tới hàng đầu tiên đã rơi xuống, còn vòng của anh trai thì bay đến giữa mới rơi xuống nhưng không trúng được cái nào.

Bình Luận (0)
Comment