Vương Hồng Đậu thở dài: "Hy vọng giám khảo đều giống như cậu vậy." Dù sao nếu cô bé làm giám khảo, cô bé nhất định sẽ cho điểm cao.
Lớp hai thi hợp ca xong thì đến các lớp ba lần lượt lên sân khấu.
Các lớp ba cũng đều mặc đồng phục của đội Thiếu Niên Tiền Phong. Các bạn học trong lớp của Lâm Tiếu càng cảm thấy lớp của mình không may, lớp một và lớp ba đều là hợp ca theo các bình thường, sao đến lượt lớp hai bọn họ thì đối thủ cạnh tranh có nhiều chiêu trò như vậy chứ.
Sau khi lớp ba hát xong thì người dẫn chương trình đọc điểm của lớp hai.
Tất cả học sinh đều ngồi thẳng người, vẻ mặt khẩn trương, Lâm Tiếu cũng ngừng thở nghiêm túc lắng nghe.
"Bỏ qua điểm cao nhất, bỏ điểm thấp nhất, lớp 2/4 điểm trung bình là 9.25 điểm."
Giọng người dẫn chương trình vừa ngừng thì xung quanh Lâm Tiếu lập tức xôn xao: "Vậy là cao hay không?"
"Hình như rất cao."
"Vừa rồi điểm của lớp một cũng không cao như vậy."
"Sao lại so với mấy đứa con nít lớp một chứ."
"Vậy thì điểm của lớp 2/1 nhất định rất cao."
"Suỵt, người dẫn chương trình lại công bố điểm."
Người chủ trì cầm tấm thẻ nhỏ đọc: "Điểm trung bình của lớp 2/2 là 8.75."
"Điểm trung bình của lớp 2/3 là 8.5 điểm."
"Điểm trung bình của lớp 2/1 là 9.0 điểm."
"9.0 điểm." Vương Hồng Đậu kinh ngạc quay đầu nhìn Lâm Tiếu: "Lớp chúng ta bao nhiêu điểm?"
Đôi mắt Lâm Tiếu tỏa sáng lấp lánh: "9.25 điểm."
Tiếng của người dẫn chương trình vang lên trong đại lễ đường: "Lớp chiến thắng của khối hai là lớp 2/4."
Các bạn học bên cạnh Lâm Tiếu phản ứng chậm đến lúc này mới lớp mình lại chiến thắng, vẻ mặt ngạc nhiên xen lẫn vui sướng.
"Bốp bốp bốp bốp." Không biết bạn học nào vỗ tay trước, các học sinh lớp 2/4 cũng vỗ tay cho mình, Lâm Tiếu cũng vỗ tay theo các bạn học.
Cho đến khi cô giáo Từ đứng lên, ra hiệu im lặng với các học sinh thì mọi người mới dừng lại.
Vương Hồng Đậu kích động cầm lấy tay Lâm Tiếu đong đưa: "Thật sự không ảnh hưởng, tớ cúi chào chậm thật sự không ảnh hưởng đến số điểm của lớp chúng ta."
Vẻ mặt Lâm Tiếu trầm ngâm: "Cũng chưa chắc. Chúng ta không có gì chứng minh số điểm hiện tại của lớp chúng ta không bị ảnh hưởng bởi việc cậu cúi chào chậm."
"Có lẽ nếu cậu cúi chào đúng nhịp thì lớp chúng ta sẽ được số điểm rất cao."
Vương Hồng Đậu: "... "
Vương Hồng Đậu: "Nhưng ít nhất không ảnh hưởng đến vị trí đứng nhất của lớp chúng ta."
Lâm Tiếu phấn khởi gật đầu: "Đúng."
Sau khi biết lớp mình đứng nhất thì Lâm Tiếu vô cùng ung dung, cô dựa vào lưng ghế dựa của khán phòng thưởng thức lớp lớn hợp ca, phát hiện trình độ hợp ca của lớp lớn vô cùng thất thường.
Hay thì cũng vô cùng hay, tạm chấp nhận được thì cũng có cố gắng chịu đựng.
Lâm Tiếu không hiểu nỗi: "Vì sao trình độ lớp lớn lại chênh lệch nhiều như vậy chứ?"
Cái này Vương Hồng Đậu biết: "Bởi vì có mấy lớp lớn hoàn toàn không muốn giành vị trí đứng nhất."
Vương Hồng Đậu có chị họ học lớp năm, dù là đại hội thể dục thể thao, thi đấu hợp ca hay là hội diễn văn nghệ, chị họ nói với Vương Hồng Đậu là lớp chị ấy đều làm đối phó cho có mà thôi: "Rắc rối muốn chết, ai muốn làm mấy thứ này chứ?!"
Lâm Tiếu không hiểu nổi, sao có thể cảm thấy mấy thứ như đại hội thể dục thể thao, thi đấu hợp ca, hội diễn văn nghệ này rắc rối chứ, những thứ này bọn họ thích nhất đó.
Vì sao lớp lớn không thích? Vì sao lớp lớn không muốn giành vị trí đứng nhất?
Lâm Tiếu khó hiểu nhìn Vương Hồng Đậu, Vương Hồng Đậu dang tay, cô bé cũng không hiểu: "Chị họ của tớ nói chờ đến khi tới học đến lớp năm rồi thì tớ sẽ hiểu được."
Lâm Tiếu cùng Vương Hồng Đậu nhìn nhau trừng trừng, người học lớp lớn cũng thật lạ lùng mà.
Cổng trường tiểu học Đường Giải Phóng, phụ huynh chờ đón con càng ngày càng nhiều.
Từ trước đã thông báo thi đấu hợp ca 11h sáng là xong nhưng đã gần 11h30 mà vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng bọn trẻ đâu.
Lữ Tú Anh và Vương Nguyệt Nga đã đứng ở cổng trường chờ nửa tiếng. Lữ Tú Anh thì không sao, bà không có cảm giác gì, trước kia đứng làm việc trong xưởng dệt bông là nguyên một ngày, bây giờ mới nửa tiếng thì không gì đáng kể. Vương Nguyệt Nga tuổi hơi cao thì rõ ràng đứng đã thấm mệt.
Lễ đường lớn loáng thoáng truyền ra tiếng hợp ca, Lữ Tú Anh nhìn quanh trong trường: "Vẫn còn rất sớm."
"Để con tìm một chỗ cho bác ngồi nghỉ một lát."
Lữ Tú Anh kéo Vương Nguyệt Nga đi đến tiệm sách Văn Lan bên cạnh trường học: "Nào, ngồi trong này một lát."
Thẩm Vân vừa mới đi lấy hàng về, đang bận rộn ở trong quầy của tiệm sách sắp xếp văn phòng phẩm, là ông chủ Quách nhìn thấy Lữ Tú Anh và Vương Nguyệt Nga trước, chào hỏi hai người: "Mẹ Tiếu Tiếu, bà nội Đông Đông."
Ông chủ Quách làm ăn buôn bán nên bản lĩnh nhớ rõ mặt người rất giỏi, cho dù không nhớ được học sinh và phụ huynh khác nhưng Lâm Tiếu thì phải nhớ kỹ, cô bé đó chính là khách hàng lớn mang đến rất nhiều doanh thu cho tiệm sách.
Trần Đông Thanh là nhóm khách hàng đầu tiên mà Lâm Tiếu dẫn đến, ông chủ Quách cũng tiện thể ghi nhớ luôn.