Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 225 - Chương 225.

Chương 225. - Chương 225. -

Tiểu Hoàng đã không phải chú chó nhỏ nữa, nó mới nửa tuổi mà vóc người đã cao nửa thước, đứng lên có thể tới đùi Tiểu Mai cùng Linh Linh.

Nhưng mà chỉ sau mười phút, Tiểu Mai cùng Linh Linh không còn sợ Tiểu Hoàng nữa, Tiểu Hoàng quá ngoan và quá thông minh. Nó nhìn thấy Tiểu Mai cùng Linh Linh đi vào theo phía sau Lâm Tiếu, vây quanh các cô ấy rồi dạo qua một vòng, không sủa một tiếng nào.

Dường như Tiểu Hoàng biết Tiểu Mai cùng Linh Linh sợ hãi nó nên đã quay trở lại ổ chó của mình và nằm bò lên đó, không đến gần các cô ấy nữa.

Chờ đến khi Tiểu Mai cùng Linh Linh nhìn thấy Tiểu Hoàng yên tĩnh như vậy, muốn thử tiếp xúc với Tiểu Hoàng, Lâm Tiếu vẫy tay một cái, Tiểu Hoàng lập tức phe phẩy cái đuôi đi tới.

Tiểu Hoàng từ một con chó nhỏ, biến thành một chú chó choai choai uy phong lẫm liệt, dựa vào gần như vậy khiến cho Tiểu Mai cùng Linh Linh hơi sợ hãi.

Lâm Tiếu ôm Tiểu Hoàng, giữ nó ở trong lồng ngực của mình, như vậy chị Tiểu Mai cùng chị Linh Linh sẽ không sợ hãi nữa.

“Các chị vươn tay ra trước mặt Tiểu Hoàng, nó sẽ tự thò ra để ngửi.”

“Đúng vậy, chính là như vậy.”

Lâm Tiếu giới thiệu bạn của mình với Tiểu Hoàng cho bọn họ làm quen với nhau.

Chị Tiểu Mai cùng chị Linh Linh thật cẩn thận mà vươn tay ra, quả nhiên Tiểu Hoàng thò ra ngửi ngửi.

“Được rồi, như vậy là đã quen biết nhau.”

Chị Tiểu Mai cùng chị Linh Linh phát hiện Tiểu Hoàng thật sự nhận ra các cô ấy, sau này mỗi một lần các cô ấy tới nhà Lâm Tiếu, Tiểu Hoàng đều sẽ đến cửa nghênh đón các cô ấy.

Hai cô gái nhỏ rất muốn cho Tiểu Hoàng ăn đồ ăn vặt, bị Lâm Tiếu ngăn lại: “Không được, đồ vật của người Tiểu Hoàng không thể ăn, có muối cũng không thể ăn.”

Tiểu Mai vội vàng hỏi: “Vậy kem que thì sao? Kem que không có muối.”

Lâm Tiếu: “Có thể giữ lại một chút trên que rồi cho nó liếm một miếng.”

“Vị chocolate và vị nho thì không được, kem que khác thì được.”

Về sau, mỗi lần Tiểu Mai cùng Linh Linh ăn kem que, nhất định đều giữ lại một miếng nhỏ cho Tiểu Hoàng, để nó liếm que cuối cùng.

Tiểu Hoàng tiến đến cái que trong tay chị Tiểu Mai liếm một miếng, lại tiến đến cái que trong tay chị Linh Linh liếm một miếng, vui vẻ mà vẫy đuôi.

Tiểu Hoàng càng ngày càng nhiệt tình đối với hai cô gái nhỏ, không chỉ có chạy đến cửa hoan nghênh các cô ấy mà còn đi theo các cô ấy, chạy vòng quanh chân hai người, tùy ý để các cô ấy sờ lông, thậm chí sẽ lật ngửa ra để các cô ấy sờ bụng.

Chị Tiểu Mai cùng chị Linh Linh đều bị mê hoặc bởi Tiểu Hoàng, Tiểu Hoàng quá thích bản thân mình.

Cho đến ngày ăn bánh kem.

Đầu tiên Lữ Tú Anh đã nói với nhà chị Tiểu Mai cùng chị Linh Linh, không cho các cô ấy mua đồ ăn vặt mua kem que.

Theo thường lệ Tiểu Hoàng chạy đến cửa nghênh đón hai cô gái nhỏ, đang chạy vội thì đột nhiên phanh gấp lại một cái, một đôi mắt trừng đến tròn xoe, xoay quanh Tiểu Mai cùng Linh Linh, hai chân trước không ngừng lay tay Tiểu Mai cùng Linh Linh.

Tiểu Mai cùng Linh Linh đều cho rằng Tiểu Hoàng muốn chơi đùa với các cô ấy, muốn bắt tay với các cô ấy, nhưng mà khi các cô ấy đi nắm móng vuốt của Tiểu Hoàng thì Tiểu Hoàng lập tức rút móng vuốt ra.

Thái độ hôm nay của Tiểu Hoàng không hề giống với những ngày các cô ấy đến, nhưng mà ba cô gái nhỏ đều vội vã ăn bánh kem, ai cũng không chú ý.

Lữ Tú Anh cắt bánh kem ra, đưa từng khối tới trong tay ba người.

“Gâu gâu gâu gâu.” Đột nhiên Tiểu Hoàng sủa to về phía Tiểu Mai cùng Linh Linh.

Tiểu Hoàng đột nhiên sủa to, Lữ Tú Anh cho rằng nó đã xảy ra chuyện gì, vội vàng đi qua kiểm tra, nhưng mà Tiểu Hoàng vẫn rất tốt, không có bất kỳ chuyện gì.

“Tiểu Hoàng không được sủa.” Lữ Tú Anh quát lớn.

Lâm Tiếu cũng chạy tới trấn an Tiểu Hoàng: “Tiểu Hoàng, mày làm sao vậy?”

Nhưng mà Lữ Tú Anh cùng Lâm Tiếu nói như thế nào cũng đều không có tác dụng, Tiểu Hoàng không ngừng sủa to về phía Tiểu Mai cùng Linh Linh.

“Tiểu Hoàng, đây là chị Tiểu Mai cùng chị Linh Linh mà, không phải mày đã biết rồi sao.” Lâm Tiếu vươn tay ôm lấy Tiểu Hoàng, nhưng mà vẫn không có tác dụng.

Tiểu Hoàng vẫn rất hung dữ sủa to gâu gâu.

Tiểu Mai cùng Linh Linh có chút sợ hãi, nhưng mà càng thấy khó hiểu, rốt cuộc thì Tiểu Hoàng bị làm sao vậy? Trước kia Tiểu Hoàng không phải như thế này.

Lâm Tiếu nhăn mày nhỏ lại, cẩn thận suy nghĩ xem hôm nay với những người thường đến có cái gì không giống nhau, đột nhiên có một ý tưởng.

“Chị Tiểu Mai, chị Linh Linh, các chị buông bánh kem ra thử xem.” Lâm Tiếu nói.

Ngay khi chị Tiểu Mai cùng chị Linh Linh buông bánh kem ra, Tiểu Hoàng không sủa nữa.

“Chị Tiểu Mai, chị Linh Linh, các chị đi ra ngoài cửa trước đi.” Lâm Tiếu cầm hai cái túi không từ trong nhà ra, giấu ở trong túi, cũng đi theo các cô ấy đi ra khỏi cửa, ở ngoài cửa đưa hai cái túi không tới tay chị Tiểu Mai cùng chị Linh Linh.

“Một lát nữa các chị xách theo cái túi này rồi đi vào.”

Một lát sau, Lâm Tiếu lại mở cửa, vẫn như mọi khi, trong tay chị Tiểu Mai cùng chị Linh Linh xách theo một cái túi, đi theo phía sau Lâm Tiếu mà vào.

Tiểu Hoàng nghe được tiếng động chạy ra, ngẩng đầu nhìn thấy trong tay chị Tiểu Mai cùng chị Linh Linh xách theo túi, lập tức lại trở nên giống như trước đây, chạy từng vòng rồi cọ từng cái lên chân hai người, nhiệt tình như lửa với hai cô gái nhỏ.

Lâm Tiếu: “...”

Thế mà lại bị cô đoán trúng.

Không nghĩ tới Tiểu Hoàng lại là cái dạng chó này.

Chị Tiểu Mai cùng chị Linh Linh ngẩn người cúi đầu nhìn cái túi không trong tay mình.

Đêm hôm đấy, chị Tiểu Mai cùng chị Linh Linh đều khóc ướt gối đầu.

Bình Luận (0)
Comment