Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 269 - Chương 269.

Chương 269. - Chương 269. -

“Em có biết nếu em chạm vào nguồn điện em sẽ bị giật chết không?” Lâm Dược Phi nói: “Điện sẽ giật em, biến em thành một cục than đen!”

Lâm Tiếu gật đầu: “Em biết, em chỉ có thể chạm vào phần được nhựa bọc quanh phích cắm, không được chạm vào phần kim loại của phích cắm.”

Dù nghe Lâm Tiếu nói vậy nhưng Lâm Dược Phi vẫn không hề yên tâm, ngược lại anh còn lo lắng cô ỷ vào chuyện mình biết những thứ này, tự do tự cắm điện.

“Em biết thì làm được gì chứ? Tay chân em vụng về, biết mình không được chạm vào đầu kim loại của phích cắm nhưng nếu em không cẩn thận vô tình chạm vào nó thì phải làm thế nào?”

“Em sẽ không bao giờ gặp lại mẹ và anh trai nữa, mẹ và anh trai cũng không bao giờ có thể gặp lại em!”

Lâm Dược Phi nói: “Đến chuyện gắp thức ăn mà tay em còn run, sao dám chạm vào ổ điện hả?”

Lâm Tiếu tủi thân, cô đâu có gắp thức ăn run tay? Không phải chỉ có một lần đó vội vàng làm bài tập vài hôm mới gắp thức ăn run tay hả? Bình thường cô nào có run đâu?

Nhưng Lâm Tiếu biết bây giờ không phải thời điểm cãi lại, cô ngoan ngoãn nhận lỗi: “Sau này em không dám nữa.”

Lá gan của Lâm Tiếu chỉ có thế, Lâm Dược Phi nhìn cô, cảm thấy có lẽ mình đã dọa em gái sợ.

Nhưng mà anh vẫn chưa yên tâm hẳn, anh nghĩ mình vẫn nên tăng thêm một tầng bảo hiểm, để em gái anh hoàn toàn nhớ kỹ.

“Em giặt tất cho anh một tuần, anh sẽ không nói với mẹ.” Lâm Dược Phi nói.

Lâm Tiếu khiếp sợ trợn to mắt, sao anh trai có thể bắt nạt người ta như thế chứ?

Lâm Tiếu vừa mới há miệng, anh trai cô đã chỉ vào miệng cô, nói: “Em nghĩ cho kỹ, em chỉ cần to tiếng cãi lại anh, mẹ sẽ lập tức nghe thấy.”

Mẹ nghe thấy rồi chuyện sẽ biến thành chuyện cực lớn.

Lâm Dược Phi không nói cho mẹ biết bởi vì anh nghĩ đến chuyện em gái mới thi đỗ vào trong lớp Olympic Toán, bây giờ Lữ Tú Anh vui sướng như bay trên mây, mấy hôm kế tiếp chắc chắn sẽ biến đổi đủ loại món ăn nấu cho Lâm Tiếu và dẫn em gái đi chơi.

Nếu như anh nói cho mẹ biết, Lữ Tú Anh sẽ vừa nấu đồ ăn ngon cho Lâm Tiếu, vừa dẫn Lâm Tiếu đi chơi, vừa cằn nhằn không ngừng bên tai Lâm Tiếu không cho phép cô chạm vào ổ điện.

Lâm Dược Phi suy nghĩ một lát, như vậy niềm vui chắc hẳn sẽ giảm đi rất nhiều.

Ăn cũng ăn không ngon, chơi cũng không chơi thoải mái.

Không bằng anh cứ dọa em gái trước, để em gái có thể thoải mái hưởng thụ những ngày tốt lành tiếp theo.

Lâm Tiếu nghe được lời của anh trai, lập tức ngậm miệng lại, cẩn thận lắng nghe tiếng động trong nhà bếp. Mẹ của cô đang ở trong nhà bếp chặt xương, chắc chắn không thể nghe thấy tiếng động trong phòng, Lâm Tiếu thở phào nhẹ nhõm, sau đó khuôn mặt nhăn thành cái bánh bao nhỏ có đến mười tám nếp gấp.

Lựa chọn một, giặt tất cho anh trai một tuần.

Lựa chọn hai, để mẹ biết được chuyện cô tự cắm ổ điện.

Lâm Tiếu ngã xuống sô pha, cô không muốn chọn!

“Tất của anh thối lắm...” Lâm Tiếu bịt mũi nói.

Lâm Dược Phi nhướng mày: “Đừng có đổ tội cho anh, anh không bị thối chân nhé!”

Lâm Tiếu: “Anh có!” Dù sao tất của anh trai cũng thối hơn tất của cô và mẹ!

Lâm Dược Phi vắt chéo chân ngồi trên ghế sô pha: “Không muốn giặt cũng được, vậy anh sẽ nói cho mẹ...”

Lâm Tiếu cắn răng nhắm mắt lại: “Em giặt!”

“Năm ngày!” Lâm Tiếu cò kè mặc cả với anh trai.

Lâm Dược Phi sảng khoái đồng ý: “Năm ngày thì năm ngày, hết Quốc Khánh này bắt đầu.”

“Cố mà hưởng thụ ba ngày cuối cùng không phải giặt tất nha.” Lâm Dược Phi cốc đầu em gái, đứng dậy bỏ đi.

Ba ngày sau mới phải giặt tất cho anh, Lâm Tiếu vất luôn chuyện này ra sau đầu.

Không cần Lâm Dược Phi nhắc nhở, ba ngày Quốc Khánh của Lâm Tiếu cũng rất vui vẻ.

Món kho mẹ làm ngon quá!

Lữ Tú Anh biết Lâm Tiếu thích ăn cay nên đã bỏ thêm chút ớt vào trong nước dùng, nháy mắt cái đã kích thích được mùi thơm của cả nồi thịt kho.

Lữ Tú Anh và Lâm Dược Phi cũng rất kinh ngạc, chỉ chút ớt thôi mà đã có được mùi thơm như thế.

Thịt trên xương sống lưng toàn là thịt dính sát xương, thịt vừa thơm vừa mềm, bên ngoài thấm trọn nước kho, bên trong tràn đầy nước thịt.

Một cái móng heo chặt thành bốn miếng lớn, được kho đến độ mềm nhũn, gắp lên bóp một cái, tất cả chất keo bên trong đều đã nhừ tươm, mỗi một lần cắn xuống là một lần hưởng thụ.

Bình Luận (0)
Comment