Khi người phụ nữ ở nhà tắm cố tình chen vào tắm, Lâm Tiếu thực sự sợ, nhưng mẹ cô lập tức đến bảo vệ cô, cô không thấy sợ hãi nữa.
Vì vậy Lữ Tú Anh quyết định: “Lắp bình nóng lạnh.”
Nhà tắm chỉ mở cửa thứ hai tư sáu, số người đi tắm tất nhiên cũng tăng lên gấp đôi so với trước. Trước kia số lượng vòi hoa sen đã luôn thiếu thốn, bây giờ thì khỏi phải nói rồi. Lữ Tú Anh có thể lường trước được, sau này tình trạng không tìm thấy tủ đựng đồ, tìm không thấy vòi hoa sen sẽ trở thành bình thường.
Tắm táp như thế này thì khác gì đi đày, Lữ Tú Anh thì không sao nhưng bà không muốn Lâm Tiếu phải chịu khổ.
Huống hồ dựa vào điều kiện hiện tại của gia đình, tiền mua một chiếc bình nóng lạnh không thành vấn đề, chẳng qua là Lữ Tú Anh có thói quen tiết kiệm thôi.
Hà cớ gì vì tiết kiệm số tiền này mà để Lâm Tiếu mỗi lần đi tắm phải chịu khổ chứ.
Nghe mẹ nói vậy, Lâm Dược Phi cười: “Vừa hay, ngày mai người lắp bình nóng lạnh sẽ tới.”
Lữ Tú Anh ngạc nhiên hỏi: “Nhanh thế á? Ngày mai mua mà mai đã lắp được ngay á?”
Sau đó bà phản ứng lại: “Được lắm, hai ngày trước con đã mua rồi phải không?”
Lâm Dược Phi cười khà khà.
Lữ Tú Anh lừ mắt nhìn Lâm Dược Phi, không nói gì, đi đến nhà bếp và nhà vệ sinh để kiểm tra: “Bình nóng lạnh lắp ở đâu, vòi hoa sen ở đâu nhỉ?”
Lâm Dược Phi đưa tay ra: “Bình nóng lạnh sẽ lắp trên bức tường này, vòi hoa sen lắp ở đây.”
Lữ Tú Anh nhìn theo hướng tay Lâm Dược Phi chỉ, cau mày: “Vòi hoa sen lắp ở đây thì lúc tắm chỉ có thể đứng ở chỗ nhỏ thế này, xoay người cũng không xoay được.”
Nền nhà vệ sinh của nhà vốn đã chật, vòi hoa sen lắp ở giữa, bên ngoài là bồn rửa tay, bên trong là bệ xí bệt. Nền của bệ xí bệt nâng cao lên rồi, chỗ để tắm ở giữa rất chật.
Mà Lữ Tú Anh nhìn bốn xung quanh, cũng thấy trong nhà tắm không có chỗ nào khác có thể lắp vòi hoa sen nữa.
“Đứng ở đây tắm, nước sẽ bắn tung tóe khắp nơi mất thôi.” Lữ Tú Anh nhìn giá treo khăn tắm bên cạnh và lọ đựng bàn chải đánh răng bên cạnh bồn rửa mặt, vừa nghĩ đến cảnh nước tắm bắn lên đó, bà liền cảm thấy khó chịu khắp người.
Lâm Dược Phi dự tính thấy ngay: “Chắc chắn là sẽ bắn tung tóe rồi.”
“Con tắm mạnh, Tiếu Tiếu chân tay cũng vụng về, chắc chắn là khó tránh việc nước tắm bắn khắp nơi.”
Lâm Tiếu trợn mắt nhìn anh trai: “Em không vụng về.”
Lâm Dược Phi không có thời gian để ý đến Lâm Tiếu, nói với Lữ Tú Anh: “Mẹ, lắp bình nóng lạnh ở nhà, nhà vệ sinh cố gắng dọn qua đi một chút.”
Lâm Dược Phi giơ tay lên chỉ, nói với mẹ về sắp xếp của mình: “Bệ xí bệt sẽ đổi thành bồn cầu, tựa vào tường bên phải.”
“Khoảng bên trái sẽ để tắm, xây vòng gạch xung quanh, để nước dưới đất không chảy ra ngoài khi tắm.”
“Giữa phòng tắm và nhà vệ sinh sẽ lắp một tấm kính chắn nước để nước không bắn ra ngoài.”
“Tường nhà vệ sinh và sàn nhà đều có gạch ốp, nên khi dọn vệ sinh chỉ cần dùng vòi hoa sen dội đi là được”.
“Dội một lượt là các chỗ đều sạch hết.”
Lữ Tú Anh nghe Lâm Dược Phi tả liền thấy thoải mái hơn.
Hai từ “sạch sẽ” hiện lên rõ một một trong bà, bà có thể tưởng tượng ra phòng tắm sẽ trở nên sạch sẽ, mát mẻ như thế nào sau khi được sửa sang như Lâm Dược Phi nói, mỗi lần tắm xong dọn dẹp vệ sinh cũng nhanh và tiện hơn rất nhiều.
Lữ Tú Anh hỏi: “Làm như thế mất khoảng bao nhiêu tiền?”
Lâm Dược Phi nghe thấy mẹ nói như vậy là hiểu ý ngay, liền nói: “Không đáng bao nhiêu tiền cả.”
“Chỉ cần bỏ tiền ra mua bồn cầu và gạch lát, những cái này con có quan hệ, có thể mua về với giá chiết khấu thấp.”
“Việc thi công là do công nhân của con trực tiếp làm. Con trai mẹ làm nghề này mà, chỉ mất công dọn dẹp một chút, của nhà làm được thì làm đáng bao nhiêu tiền đâu.”
Lữ Tú Anh không tin: “Con làm nghề xây dựng nhà cửa chứ có phải sửa chữa đâu, công nhân của con làm sao mà biết làm cái này được.”
Lâm Dược Phi: “Biết chứ, cái này có gì đâu mà không biết, như nhau mà.”
Lâm Dược Phi vỗ ngực đảm bảo: “Mẹ cứ yên tâm đi, không đáng bao nhiêu tiền, đảm bảo dọn dẹp nhanh nhẹn, sạch sẽ cho mẹ”
Lâm Dược Phi tính phải ở trong căn nhà này khoảng 10 năm nữa. Đến năm 1998 cải cách nhà ở sẽ xóa bỏ nhà đơn vị cấp, nhà thương mại mới được xây dựng rầm rộ, từ khi Lâm Dược Phi làm ăn riêng đã luôn chuẩn bị cho việc cải cách nhà ở trong tương lai. Bây giờ phải tạo nền tảng thật tốt mới nắm bắt được cơ hội trong trương lai.
Nếu không miếng bánh trên trời rơi xuống, ở bên dưới anh lại không có giỏ để đựng.
Trước khi cải cách nhà ở năm 1998, mặc dù có nhà ở thương mại nhưng không bán cho người dân bình thường. Ở nội thành miền Bắc bọn họ, chẳng khác gì không có.
Cho nên tính toán sơ bộ, còn phải sống tiếp ở căn nhà này khoảng hơn mười năm nữa, bây giờ bỏ tiền ra sửa chữa một chút để được sống thoải mái thời gian dài, thực ra cũng là hợp lý.