Hai mắt Chu Tuệ Mẫn đỏ hoe trừng Lâm Tiếu, giống như một con thỏ trắng nhỏ tủi thân: “Cậu buông tay.”
Lâm Tiếu sợ hết hồn, vội vàng buông khăn quàng đỏ ra: “Cậu, cậu khóc rồi à?”
“Tớ làm cậu đau sao?” Lâm Tiếu cúi đầu nhìn tay của mình, vừa rồi cô không có dùng sức mà: “Xin lỗi, tớ chỉ là muốn đưa túi soufflé nho khô này cho cậu, ăn rất ngon đấy.”
Lâm Tiếu vươn tay, đưa soufflé nho khô đến trước mặt Chu Tuệ Mẫn.
Chu Tuệ Mẫn dùng sức chớp chớp hai mắt, trên lông mi còn đọng lại giọt nước mắt, hơi nâng cằm lên: “Tại sao lại đưa cho tớ cái này?”
Vẻ mặt Lâm Tiếu mờ mịt: “Cho cậu ăn á. Hôm qua cha mẹ cậu đưa đồ ăn cho chúng tớ, mẹ tớ để cho tớ đưa bánh này cho cậu.”
“Chu Tuệ Mẫn, tại sao cậu lại tránh tớ thế?” Lâm Tiếu mờ mịt lại tủi thân.
“Dù sao về sau cậu cũng sẽ không để ý tớ.” Chu Tuệ Mẫn cứng rắn nói.
Lâm Tiếu càng không hiểu gì: “Hả, tại sao tớ không để ý đến cậu.”
Chu Tuệ Mẫn hơi sững sờ: “Cậu đã nhìn thấy cha mẹ tớ bán đồ ăn ở chợ rồi.”
Lâm Tiếu có chút hiểu lại không hiểu lắm: “Thế thì sao?”
Chu Tuệ Mẫn cắn môi một cái, nhìn về phía Lâm Tiếu: “Cậu không chê cười tớ sao?”
Lúc trước Chu Tuệ Mẫn vượt lớp, bạn học cùng lớp đi theo mẹ đến chợ, tình cờ thấy Chu Tuệ Mẫn đang hỗ trợ ở sạp bán rau nhà mình, ngày hôm sau sau khi đến trường học đã cười nhạo cô bé ở trong lớp.
“Cha mẹ của Chu Tuệ Mẫn bán đồ ăn trong chợ đấy.”
“Tớ còn nhìn thấy Chu Tuệ Mẫn ở đó thu tiền, mẹ tớ nói tiền thừa trả lại là tiền bẩn nhất, chưa bao giờ để tớ sờ tiền cả.”
Bạn học trong lớp học lập tức truyền tin tức này ra ngoài, những tiếng cười nhạo cô bé ở trong lớp càng ngày càng nhiều, càng ngày càng thái quá.
“Cả nhà Chu Tuệ Mẫn đều bán đồ ăn ở chợ, chợ thật bẩn thật thối nha.”
“Trên người Chu Tuệ Mẫn có một cọng rau thối.”
“Chu Tuệ Mẫn gầy như vậy, bởi vì trong nhà nó không có tiền mua thịt, mỗi ngày đều ăn rau thối không bán hết.”
“Trong sợi tóc của Chu Tuệ Mẫn đều là rau thối…”
Một số bạn học cười nhạo cô bé, một số bạn học giữ nguyên sự im lặng, trước kia chơi với một vài bạn học hoặc là không để ý cô bé, hoặc là dùng ánh mắt đồng cảm nhìn cô bé, không ngừng an ủi Chu Tuệ Mẫn.
Chu Tuệ Mẫn không thích ai hết.
Đi học biến thành một chuyện đau khổ, Chu Tuệ Mẫn không có cách nào mở miệng với cha mẹ. Cuối cùng là vượt lớp đã cứu cô bé, sau khi cô bé biết được bản thân có thể vượt lớp liền không chút do dự lựa chọn vượt lớp.
Sau khi vượt lớp, trong lớp mới sẽ không có bạn học biết cha mẹ của cô bé bán đồ ăn ở chợ.
Chu Tuệ Mẫn lén thở phào nhẹ nhõm, nhưng trái tim cô bé vẫn treo lên, cô bé sợ chuyện cha mẹ mình bán đồ ăn sau này lại bị bạn học ở lớp mới phát hiện.
Ngày này chậm chạp không đến, tựa như một cái lưỡi dao sắc bén treo trên đầu Chu Tuệ Mẫn, chậm chạp không có rơi xuống.
Cho đến ngày hôm qua, cô bé nhìn thấy Lâm Tiếu ở chợ, cuối cùng lưỡi dao sắc bén trên đỉnh đầu đã rơi xuống.
Một khắc kia, Chu Tuệ Mẫn cực kỳ hoảng hốt lo sợ, cô bé nghĩ tới vô số lần chuyện cha mẹ bán đồ ăn lại bị bạn học tiểu học phát hiện một lần nữa, cùng với biện pháp đối đáp tiếp theo, cô bé chỉ cần nhẫn nại một thời gian ngắn nữa là được, sau khi nhẫn nại một đoạn thời gian cô bé có thể vượt lớp nữa rồi.
Nhưng mà cô bé không ngờ là, phát hiện cha mẹ bán đồ ăn vậy mà không phải bạn học tiểu học của cô bé, mà là bạn học của lớp Olympic Toán học.
Thế này càng hỏng bét.
Lớp Olympic Toán học không thể vượt lớp đâu, Chu Tuệ Mẫn không có năng lực vượt lớp lớp Olympic Toán học, cô bé đã phải dốc hết toàn lực theo tiến độ học tập.
Chu Tuệ Mẫn và Lâm Tiếu bốn mắt nhìn nhau, đầu óc trống rỗng hoàn toàn, cô bé ngay lập tức ngồi xổm trong góc phía sau quán ăn, muốn giấu mình đi, tự an ủi mình khi nãy Lâm Tiếu không nhìn thấy cô bé, chắc chắn là chưa nhìn thấy cô bé.
Thế nhưng chuyện hỏng bét nhất vẫn xảy ra, Lâm Tiếu, mẹ cô và chị gái cùng đi tới đây, đứng trước gian hàng của nhà mình. Cha mẹ của cô bé gọi cô bé đang ngồi xổm trong góc ra.
Một khắc kia, Chu Tuệ Mẫn thật sự muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Cha mẹ nhiệt tình nói chuyện phiếm cùng cả nhà Lâm Tiếu, Chu Tuệ Mẫn một chữ cũng không nghe lọt vào tai. Sau khi cả nhà Lâm Tiếu rời đi, Chu Tuệ Mẫn ra sức kìm nén nước mắt, không muốn khiến cho cha mẹ lo lắng.
Cô bé thà bị bạn học tiểu học phát hiện cũng không muốn bị Lâm Tiếu phát hiện.
Cô bé thật sự rất thích lớp Olympic Toán học, thời gian trải qua ở phòng giảng dạy vui hơn nhiều so với trong trường học, mà cô bé sắp phải mất đi sự vui vẻ này rồi.