Những gì mà Lữ Tú Anh và Lâm Tiếu nhìn thấy tuy giống nhau nhưng lại không giống nhau, thứ Lâm Tiếu nhìn thấy là những đồ trang trí đẹp mắt, trong khi đó thứ Lữ Tú Anh nhìn thấy lại là số tiền đằng sau nó.
Phòng bếp được lắp thêm một cái máy nước nóng, trong căn phòng nhỏ lắp thêm một cái điều hòa, phòng bếp và phòng tắm đều được ốp gạch men và gạch lát nền, các chỗ khác đều được lát sàn gỗ.
Tất cả các tủ trong nhà đều là đồ mới, giường mới, bàn học mới, tất cả đồ dùng trong nhà cũng là đồ mới, thậm chí cửa phòng và gờ chân tường cũng được thay thành đồ mới.
Thay cả rèm cửa và đèn, trần nhà còn được ốp thạch cao. Nhà vệ sinh được sửa lại toàn bộ, bồn cầu, vòi hoa sen và bồn rửa tay.
Mấy cái này cộng lại biết bao nhiêu tiền đây.
“Ủa, nhà vệ sinh này không có chỗ để máy giặt à.” Lữ Tú Anh đột nhiên phát hiện ra một vấn đề lớn.
Người thợ mộc đang sửa cửa tủ nghe Lữ Tú Anh nói vậy, vội vàng lên tiếng: “Ông chủ Lâm nói đặt máy giặt ở ban công.”
Lữ Tú Anh đi đến ban công, bà phát hiện ban công cũng đã thay đổi rất nhiều, cửa sổ bằng gỗ đẩy ra bên ngoài rồi móc lên ban đầu đã được thay thế bằng cửa sổ hợp kim nhôm có thể dịch chuyển được, vừa chắc chắn vừa kín gió.
Sau này khi gió thổi, sẽ không còn gió mạnh thổi qua khe cửa sổ, không còn phát ra các tiếng vù vù nữa.
Vào đêm khuya, khi Lâm Tiếu nghe thấy những tiếng như vậy cô vô cùng sợ hãi, cô cảm thấy nó giống như có ai đó đang khóc ở ngoài cửa sổ.
Nghĩ tới việc thấy Lâm Tiếu sợ hãi, việc đổi cửa sổ là rất tốt, Lữ Tú Anh thầm nghĩ trong lòng.
Tất cả các thiết bị điện trong nhà đều được chuyển đi chỗ khác, máy giặt vẫn chưa được chuyển trở lại ban công, nhưng van nước và lỗ thoát nước vẫn còn giữ nguyên, Lữ Tú Anh nhìn thoáng qua đã thấy máy giặt nằm ở phía bên trái của ban công.
Bên phải của ban công còn có một cái bể nước, dưới trần nhà còn được lắp một giá treo quần áo.
Như vậy, giặt quần áo, phơi quần áo tất cả đều được giải quyết ở ngoài ban công, không cần đem quần áo, cầm thau giặt đồ từ phòng này sang phòng khác như trước đây.
Sắp xếp như này cũng khá thuận tiện.
Một người hàng ngày ở nhà giặt giặt phơi phơi như Lữ Tú Anh đột nhiên nghĩ tới đã thấy tiết kiệm được rất nhiều việc.
Cũng không biết Lâm Dược Phi làm thế nào mà nghĩ ra được đặt máy giặt và bể nước ở ban công nữa.
Sự tức giận trên mặt Lữ Tú Anh không biết đã biến mất từ khi nào, trước khi trang hoàng lại nhà cửa Lâm Dược Phi chắc chắn đã cẩn thận nghĩ giúp bà nên làm thế nào để giặt quần áo và phơi quần áo một cách thuận tiện nhất.
Lữ Tú Anh đi từ ban công vào trong nhà, trong nhà còn sửa chưa xong, cái tủ trong nhà còn chưa lắp ráp xong, từng tấm từng tấm chất đầy dưới đất, còn có một ít vỏ giấy vương vãi.
Cho dù là như vậy, Lữ Tú Anh không thể không thừa nhận, ngôi nhà sau khi được sửa sang lại thực sự rất đẹp mắt.
“Tốn nhiều tiền như vậy sửa sang lại nhà cửa, đương nhiên ở sẽ thoải mái hơn.” Lữ Tú Anh nhỏ giọng nói.
Trước đây bà luôn cảm thấy ánh sáng trong phòng ở tầng một không sáng, mà không hề biết rằng tầng một cũng có thể sáng sủa như vậy.
Điều quan trọng nhất là ngôi nhà sau khi sửa xong lại trông sạch sẽ mát mẻ như vậy, sàn lát gỗ màu vàng ấm áp trông sạch sẽ hơn nhiều so với sàn bê tông màu xám xịt.
Tường trắng, cửa trắng, tủ trắng, gờ chân tường trắng, tường là màu trắng tinh, ba cái sau đều giống như màu trắng ngà, cùng một tông màu trông rất hài hòa.
Với kiểu trang trí này, vừa nhìn đã thấy nó có bụi hay không, một hạt bụi cũng không thể che.
Lữ Tú Anh đứng trong nhà, tự mình tưởng tượng ra sau này mỗi ngày bà sẽ quét dọn căn nhà này một cách sạch sẽ mát mẻ, tự nhiên cảm thấy vô cùng thoải mái.
Có phải Tiểu Phi biết mình thích sạch sẽ nên mới dùng nhiều màu trắng như vậy?
Bản thân Lữ Tú Anh cũng không ngờ sử dụng nhiều màu trắng như vậy nhưng trông nó không hề phô trương chút nào, ngược lại còn sáng sủa còn mang khí chất phương Tây.
Lữ Tú Anh đi quanh nhà hai lần quan sát vô cùng kỹ càng, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Tiền tiêu cũng đã tiêu rồi, đương nhiên chỗ nào cũng tốt, chỉ là không tốt cho ví tiền."
Lân Tiếu kinh ngạc nhìn mẹ cô, trông mẹ cô dường như đã thật sự hết giận rồi.
Làm sao anh trai biết được mẹ đi dạo một vòng quanh nhà thì sẽ hết giận ta?
Anh trai có thể đoán trước tương lai sao?
Lâm Tiếu cau mày suy nghĩ, Lữ Tú Anh kéo Lâm Tiếu, định đưa cô về nhà.